| wagaclub Tự Tin Thể Hiện Giới Tính _Hãy Đăng Kí Để Khám Phá Những Điều Bí Ẩn ^^! |
| Thống Kê | Hiện có 12 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 12 Khách viếng thăm Không Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 24 người, vào ngày Thu Apr 13, 2023 1:53 am |
November 2024 | Sun | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat |
---|
| | | | | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | Calendar |
|
| Yêu dấu HÀ TIÊN - Nguyễn Thành Luân | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Yêu dấu HÀ TIÊN - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:38 pm | |
| Yêu dấu HÀ TIÊN (NTL)
Tôi nhớ vào khoảng thời gian cũng gần đây thôi , khi tôi gia nhập "Hội những người G thành đạt" tại Sài G̣n th́ tụi già chúng tôi cứ 2-3 tháng buồn buồn ḥ hẹn qua mail ,qua điện thoại rồi tổ chức đi ăn nhậu hoặc chơi bời mà địa điểm th́ không bao giờ ở TP.HCM cả (v́ nói chung ...ai cũng ngại gặp người quen ).Rất tiếc chỉ hoạt động được một thời gian và đi chơi dài ngày với nhau 2 lần th́ bỗng nhiên xảy ra một hiện tượng : khoảng 4-5 người hợp t́nh hợp ư với nhau nên chia thành một phe ...2-3 người nọ cảm thấy mến nhau ...lại chia thành một phe ...và riết rồi mạnh ai nấy hẹn ḥ với nhóm của ḿnh ...thành ra Hội của chúng tôi từ từ ...tan ră (hic...)
Sau cái lần đi chơi dài ngày theo tour HÀ NỘI -HẠ LONG- SAPA th́ măi đến 6 tháng sau đó ,chúng tôi lại âm thầm chuyển mail cho nhau lời đề nghị của nhóm trưởng ...Anh ta muốn họp mặt Hội và tổ chức đi về Miền Tây ...Và sau nhiều lần bàn bạc ...th́ đa số đồng ư chọn địa điểm là liên tuyến CHÂU ĐỐC -HÀ TIÊN và nếu đến đó ngẫu hứng sẽ đi tàu qua PHÚ QUỐC chơi luôn ...
Hội của chúng tôi lúc đó th́ thành viên nằm rải rác khắp cả ba miền ( nhưng TP.HCM là đông nhất ... ) .Kỳ đó cũng có vài thành viên là dân miền Tây ( trong đó có tôi ...v́ khi tham dự th́ tôi đăng kư chọn Cà Mau là nơi sinh sống ) Nên hội yêu cầu mấy người miền Tây tập trung tại Cần Thơ theo một điểm hẹn ...Xe của Hội từ Sài G̣n xuống sẽ rước và đi CHÂU ĐỐC luôn ...
Theo dự kiến ...chương tŕnh tham quan sẽ là 10 ngày (nếu có PHÚ QUỐC ) và 6 ngày (nếu chỉ có CHÂU ĐỐC -HÀ TIÊN ) ...Tất cả bỏ ra mỗi người 2 triệu (Chỉ tính 6 ngày ) cho một thủ quỹ nắm giữ và từ đó không c̣n lo nghĩ đến chuyện tiền bạc ǵ sất mà chỉ lo ngắm cảnh và ăn nhậu thôi ...
Nói đúng hơn th́ kỳ đi đó không vui và hấp dẫn bằng lần đầu tiên Hội tổ chức ở Hà Nội ...Nhưng đối với riêng tôi ,th́ tôi rất vui và nhớ măi trong ḷng ...
Tại v́ nơi mảnh đất Hà Tiên đó ...tôi vô t́nh gặp lại thằng CU ĐEN ...người yêu cũ năm nào ...mà tôi cứ tưởng sau một chuyến đi vượt biên vào những năm xưa cũ ...nó đă chết !
YÊU DẤU HÀ TIÊN (tiếp theo)
(V́ chuyện xảy ra cũng khá lâu nên L không nhớ chính xác , v́ vậy ,xin được phép thay đổi thời gian trong câu chuyện này . Mong bạn đọc lượng thứ . NTL )
Sau hai ngày lang thang Châu Đốc th́ chẳng c̣n ǵ để đi nữa nên 25 ông già chúng tôi đều nhất trí di chuyển qua Hà Tiên sớm hơn dự định ...
Rồi những ngày vui vẻ ở Hà Tiên cũng kết thúc ...
Đêm cuối cùng ở Hà Tiên , 4 ông bạn nhậu "quậy" (trong đó có tôi ) rủ nhau xé lẻ lang thang đi chợ kiếm chỗ nhậu chơi ...
Khi đă sương sương với nhau vài chai đế và tôi muốn hết thấy đường th́ ...từ bàn nhậu kế bên ,một anh chàng bước đến nh́n tôi đăm đăm :
-Anh ...có phải là L ở Cà mau không ?
Tôi nhướng cặp mắt nh́n anh chàng ...rồi tự nhiên tỉnh hẳn rượu ...Tôi đứng lên và hét :
- Cu Đen ! ...À không ...T ...có phải T đó không ?
Hắn đỏ mặt nh́n chung quanh rồi cười toe toét :
-Em đây ...Anh không quên cái tên cúng cơm của em ...em mừng lắm !
Tôi nhào đến, đưa hai tay thụi vào ngực hắn lia lịa và vừa cười vừa mếu :
-Anh ...anh ...tưởng ...em ...chết ...rồi ...T ... ơi ...
Hắn cũng như tôi ...vừa cười ...vừa chảy nước mắt :
-Em tưởng anh không c̣n ở nơi đó ...nên nhiều lần định ...rồi lại thôi ...
Ba ông bạn năy giờ không biết ất giáp ǵ nên cứ trố mắt nh́n chúng tôi ...Măi một lúc sau ,tôi mới chợt nhớ ra ...Tôi kéo ghế và ấn T ngồi bên cạnh ḿnh rồi lên tiếng :
-Xin lỗi quư vị ...L vui quá nên quên mất ...Đây là T ,đứa em của L mà ... 15-16 năm rồi biệt tích nay mới gặp lại ...
Đêm đó , chúng tôi nhậu đến 4g sáng ...
Và khi mọi người lên xe để trở về Sài G̣n th́ ...tôi ở lại ...
"Tôi nhớ hoài một chiều
Dừng chân ghé qua ...
thăm miền ước mơ
Hà Tiên mến yêu ...
Đẹp như xứ thơ
Xa cách ...tôi c̣n nhớ ..."
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Yêu dấu HÀ TIÊN - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:38 pm | |
| Nằm dài trên băi cát trong khu du lịch "Mũi Nai" ...tôi hát nghêu ngao ...Cu Đen ,à không ...T từ phía biển bước lên đến bên cạnh ,nh́n tôi rồi cười :
-Anh không tắm nữa đi ...Biển chiều nay sóng quá trời luôn ...
Tôi nh́n T ...rồi trả lời cậu :
-Anh muốn nằm nh́n em tắm mà ...Em tắm nữa đi ...
T lắc đầu rồi tự nhiên chàng ngồi sát lại ...Đưa tay nhổ vài sợi tóc bạc trên đầu tôi ...T chép miệng ,tỏ vẻ buồn rầu :
-Anh đă già rồi ...Em cũng chẳng c̣n là một chú nhóc như năm nào nữa ...phải không anh ?
Tôi nh́n T không chớp mắt rồi khẽ đáp :
-Ừ ...ngày ấy ...lần đầu anh gặp em ...H́nh như ...Cu Đen chỉ là một thằng nhóc đen thui 14-15 tuổi ǵ đó ...Cũng vào một buổi chiều như vầy ...em c̣n nhớ không ? ...
Năm đó ,h́nh như tôi cũng vào khoảng 23 tuổi ...và bước vào nghề "gơ đầu trẻ" cũng được vài tháng ...
Trên bước đường phiêu bạt ...tôi gặp được một gia đ́nh mà hai vợ chồng đều là thầy cô giáo .Thấy tôi thích đọc sách báo và ham học hỏi nên sau nhiều lần bàn bạc th́ hai người sắp xếp thời gian cho tôi được đi học bổ túc văn hoá dành cho cán bộ công nhân viên chức mà trường chịu trách nhiệm giảng dạy ...
Thôi th́ không thể nào diển tả được niềm vui của tôi khi hai ông bà báo tin đó ...Tôi mừng đến nỗi rơi nước mắt và kể từ lúc ấy ...cứ mỗi buối tối th́ tôi lại vui mừng sách tập vở đến lớp ...
Khi tôi học dang dở lớp 10 th́ nhà trường thiếu giáo viên dạy cấp I rất nghiêm trọng ...
"Không có chó th́ bắt mèo ăn cứt" ...Tôi được anh chị nuôi và Cô Hiệu Trưởng động viên ,khuyến khích kêu tôi đứng lớp v́ họ bảo là tôi rất có năng khiếu dạy học (!) ...
Làm mướn ,làm thuê ...buôn lậu ,bụi đời ǵ th́ tôi cũng từng đă nếm qua chút chút hết rồi nhưng c̣n cái vụ này th́ ...Làm "thầy giáo" chứ có phải là chuyện đùa đâu ? ...
Sau nhiều ngày lang thang qua bên trường tiểu học để xem các thầy các cô dạy như thế nào rồi th́ ...tôi quyết định gật đầu (v́ tôi thấy cũng ...dễ ợt thôi ) ...
Và ...thế là ...Hichic ...các bạn làm sao có thể ngờ rằng ...gật đầu hôm trước th́ hai hôm sau tôi bị đưa lên đứng lớp ...mà lại dạy lớp 5 mới ác chứ ? mà chưa qua bất cứ một khoá sư phạm cấp tốc nào ...(t́nh h́nh thiếu giáo viên ở những năm tháng đó vô cùng trầm trọng ) .
Ngày đầu tiên ... tóc tai hớt cao ...áo sơ-mi trắng bỏ vào quần ...mang giày ... bước đến lớp ...Tôi có cảm giác ḿnh không phải là ḿnh nữa mà là một anh chàng công chức đạo mạo nào đó ...
Buổi dạy học đầu tiên rồi cũng trôi qua nhưng thật chẳng giống ai ...V́ học tṛ cứ lo cười ... c̣n Ông Thầy th́ đỏ mặt tía tai ...ấp a ,ấp úng chẳng câu nào ra câu nào cả ...(hic hic hic ...) .Chữ viết trên bảng th́ nó lên xuống,chập chùng như dăy núi Trường Sơn và ...thấy ghê làm sao ...
Trưa hôm ấy ,lúc ăn cơm ...nh́n gương mặt thảm năo của tôi th́ Chị Hai (người nuôi tôi lúc đó và cũng là cô giáo dạy cấp II )không nhịn được cười :
-L ..em làm ǵ mà ủ rủ như gà mắc nước vậy ?
Tôi ngập ngừng :
-Em ...em dạy không được đâu chị ơi ...
Anh Hai cũng vừa ăn xong ,buông đũa rồi nh́n tôi đăm đăm :
-Sao vậy L ? Nói cho anh nghe đi ...
Tôi ấp úng :
-Em viết chữ trên bảng nó không ngay hàng thẳng lối ǵ hết ...Rồi đứng trước 40-50 đứa học sinh ...em mở miệng không được ǵ cả ...Thôi ,em không làm "thầy giáo" đâu ...
Anh chị hai cười ngất ...lát sau chị hai bảo :
-Em viết chữ đẹp lắm ...chẳng qua là em chưa quen thôi .C̣n cách dạy th́ chị tính như vầy nha ...Mỗi buổi chiều em không cần phải ở nhà .Khi anh chị lên lớp th́ em cứ khoá cửa lại rồi đến chỗ Cô Dung (đang phụ trách khối 5 và chịu trách nhiệm giảng dạy lớp điểm 5A1 của trường ) ...Em cứ đứng phía sau và xem cách cô ấy dạy học tṛ như thế nào th́ hôm sau em cứ y như thế mà làm ...Cô Dung dạy hay lắm mà em th́ cũng "thông minh"phải không ? Anh chị chắc chắn em sẽ làm được mà ...
Anh hai gật gù :
-"Vạn sự khởi đầu nan" ...Anh chị không nh́n lầm người đâu .Em rất chịu khó học hỏi ...Em cố gắng nha ...Có ǵ trở ngại th́ anh chị sẽ hướng dẫn thêm cho "nhóc" ...Được không ?
Tôi c̣n biết trả lời ra sao nữa ...
Vậy là kế từ cái ngày ấy ...Cứ mỗi buổi chiều th́ tôi ...len lén vạch lá dừng vách sau lớp 5A1 mà nh́n trộm xem cách thức giảng dạy của Cô Dung (Sở dĩ tôi phải làm thế v́ tôi mắc cỡ với Cô Dung và cả với mấy đứa học tṛ nữa nên không dám danh chính ngôn thuận xin vào lớp ngồi dự giờ ) .Một tuần ...10 ngày ...1 tháng ...th́ tôi bắt đầu tự tin và dạy học tṛ mê "bá phát" luôn ...(Thật đó ,không có "nổ" đâu mà ...h́ h́ h́ ) .
Tôi cũng chẳng có "chiêu" ǵ đặc biệt lắm đâu ...Số là như vầy : Trước khi kết thúc buổi học th́ tôi thường hay ngồi kể "chuyện cổ tích" ,"chuyện đời xưa" cho các em học sinh nghe (Đúng là đồ "thầy giáo" nhiều chuyện ...).Chỉ có vậy thôi ...nhưng có lẽ cách kể của tôi "truyền nhiễm" ,ư không phải ..."truyền cảm" hay sao đó mà các nhóc khoái quá chừng luôn ...
Học sinh thích th́ về nhà hay khoe khoang um sùm thành ra chỉ mới một học kỳ mà tôi bổng nhiên "nổi tiếng" khắp cả trường tiểu học và vang danh đến Pḥng Giáo Dục của Huyện C ...
Từ ngày đó ,thôi th́ từ đám gả ,đám cưới ...cho đến đám thôi nôi ,đầy tháng ǵ th́ phụ huynh của các em cũng một hai chèo xuồng ra lôi kéo nài nỉ một thầy ,hai cũng thầy và quyết tâm mời tôi về nhà cho bằng được (Cho đến bây giờ ngồi ngẫm nghĩ lại th́ tôi nhận ra ở quăng đời tuổi trẻ của tôi chỉ có lúc đi dạy học là vô tư và vui vẻ nhất ) . Tôi nhậu bí tỉ ("thầy giáo" ǵ mất nết thấy ớn chưa ? ) th́ mấy nhóc khiêng vào pḥng cho ngủ thẳng cẳng đến sáng th́ khều thầy cùng xuống xuồng đến lớp ...dạy tiếp ...(hic hic ...)
Hôm nọ ,sau khi Pḥng Giáo Dục đến dự giờ của lớp tôi và kết quả đạt loại "A" nên tôi khoái chí ,hí hửng đi ḷng ṿng trong chợ Huyện chơi ...
Khi về ...đang bước chân trên con đường quen thuộc th́ tôi gặp "cu đen" ...
Cậu bé đang ngồi bên đường và đang thút thít làm tôi rất ngạc nhiên ...Tôi bước đến bên nhóc và hỏi :
-Em làm ǵ mà ngồi đây khóc thế ?
Nhóc đưa mắt nh́n tôi (lúc đó "cu đen" đèo đẹt và xấu lắm ) rồi ấp úng :
-Em bị đuổi việc rồi ...
Tôi thắc mắc :
-Là sao ? Anh không hiểu ...
Nhóc vừa khóc vừa kể :
-Em làm cho hăng nước đá K ...trong chợ ...Không hiểu sao hôm nay bà chủ la lên là mất tiền ...huhuhu ...vô t́nh buổi trưa em có vào văn pḥng để xin tạm ứng tiền lương nhưng bà chủ đang ngủ ,v́ vậy em bước ra ...Không ngờ khi thức dậy bà chủ la mất tiền ...Ai cũng nói em là thủ phạm ...Bà chủ không nói không rằng đuổi em ra khỏi hăng ...huhuhu ...Em không có ăn cắp anh ơi ...
Tôi ngồi xuống ,nh́n thẳng vào mắt cậu bé ...th́ thấy cũng đâu đến nỗi nào .Tôi an ủi nhóc :
-Chỗ em làm ở đâu ? Em dẫn anh đến đó đi ...Anh nói chuyện phải quấy với người ta dùm em nha ...Mà ..thật sự em không có "chôm" tiền của họ chứ ?
Nhóc gật đầu và mếu :
-Em không có ăn cắp ...Anh tin em ...tin em đi ,em không nói dóc đâu ...huhuhu ...
Tôi đưa tay nắm lấy bàn tay chai sần v́ lam lũ của cậu rồi kéo nhóc đứng lên :
-Vậy th́ em đưa anh đến đó nha ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Yêu dấu HÀ TIÊN - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:38 pm | |
| Nhóc dẫn tôi đến gặp bà chủ hăng nước đá ...Th́ ra chẳng ai xa lạ ...Đó là phụ huynh của Ngân ,đứa con gái học giỏi nhất lớp tôi đang phụ trách .Thấy tôi ,bà niềm nở :
-H́ h́ ,chào Thầy L ...Có chuyện ǵ hông Thầy ...
Rồi bà quay vào trong nhà ,nói lớn :
-Ngân à ...Bớ Ngân ...Thầy con đến ḱa ...
Bà mời tôi ngồi th́ Ngân cũng vừa bước ra .Cô bé lí nhí :
-Em chào thầy ...
Tôi vuốt tóc Ngân rồi lên tiếng với Bà chủ :
-D́ à ...hôm nay cháu đến đây không phải v́ chuyện của Ngân đâu ...
Bà ngạc nhiên :
-Ủa ...vậy chuyện ǵ hả thầy ?
Tôi cười và đưa tay ngoắc nhóc (năy giờ đứng khép nép ở bên ngoài ) :
-Vào đây đi em ...
Khi thấy cậu vào th́ bà trợn mắt :
-Thằng này ...tui mới đuổi nó lúc năy mà thầy ?
Tôi gật :
-Dạ ,th́ cháu đến đây cũng v́ chuyện đó ...D́ ơi ,D́ cho phép cháu "nhiều chuyện" một tí nha ...Theo cháu nghĩ th́ d́ mới bị mất tiền trong ngày hôm nay ...Câu chuyện chưa được rơ ràng lắm mà đổ lỗi cho cậu bé này th́ ...
Bà ngắt lời tôi :
-Thầy ơi ,suốt trưa hôm nay ...ai cũng thấy nó vào pḥng làm việc của tôi mà ? Số tiền tôi mất nhiều lắm đó thầy ...Nó có ở đợ cho tôi suốt cuộc đời này cũng không đền nỗi đâu ...
Tôi có nói như thế nào th́ bà cũng đề quyết cho rằng nhóc là kẻ đă lấy cắp số tiền trên ...Cuối cùng ,thấy không xong nên tôi định từ giă ra về ...th́ may sao ,ông chồng của bà vừa đi nhậu về tới ...
Khi nghe đến chuyện tiền bạc ...ông bỗng cười hè hè :
-Trời ơi ,tôi lấy đó ...Lúc trưa tôi có việc cần nên lấy giao cho mối lái rồi ...Thấy bà ngủ nên tôi chưa cho bà hay ...Rồi tôi đi nhậu nên quên mất ...Mất cái ǵ mà mất chứ ?
Trong lúc vợ ḿnh c̣n đang ngỡ ngàng th́ ông cười với tôi và nhóc :
-Chuyện nhỏ ...xin lỗi thầy nhiều lắm lắm ...Mà nè ,chẳng mấy khi được thầy đến nhà ...Hôm nay phải bắt thầy say với tôi một chầu đó hen ...
Quay sang nhóc ,ông ra lệnh :
-T ...mày c̣n đứng đó làm ǵ chứ ? Ra đằng sau bắt con gà nào mập mập rồi kêu chị bếp nấu cháo cho tao với thầy đă đời một bữa coi ...
Nhóc cười toe toét ,dạ một tiếng rồi chạy mất ... Tôi đă quen "cu đen" trong trường hợp như vậy đấy .
Vài ngày sau ...trong lúc tôi đang soạn giáo án trong nhà để chuẩn bị đến Pḥng Giáo Dục "dạy mẫu" cho các thầy cô giáo lớp 5 trong toàn Huyện tham khảo th́ nghe có tiếng gỏ cửa .Tôi bước ra th́ gặp nhóc đứng đó nên ngạc nhiên :
-Ủa ,em làm ǵ đứng đây ?
Nhóc thẹn thùng ,lí nhí :
-Em ...em muốn lại đây để ...để nói tiếng cảm ơn anh ...Hôm đó ...nếu không nhờ anh th́ ...
Tôi cười :
-Anh quên mất rồi ...chuyện nhỏ mà ...
Rồi khi thấy công việc cũng không đến nỗi gấp nên tôi bảo nhóc :
-Em đợi anh một tí ...Anh vào lấy cái áo mặc rồi hai anh em ḿnh đi uống cafe nha ...
Một quán cafe nho nhỏ bên bờ sông ...
Tôi và nhóc ngồi nói chuyện ...và tôi không cầm được nước mắt khi biết rằng hoàn cảnh của cậu cũng éo le không thua ǵ tôi cả ...
Gia đ́nh cậu đang sinh sống yên b́nh ở Thị trấn Hà Tiên (lúc đó chưa lên Thị xă ) th́ chiến tranh biên giới Tây Nam xảy ra ...Quân PônPốt tràn qua vùng đất thơ mộng hiền hoà ấy và đă gây nên bao cảnh tan tóc ,thê lương ...
Một buổi sáng nọ ,lúc cậu đang c̣n ngồi trong lớp th́ ...những tiếng súng nổ vang trời ...khói bay mù mịt bao trùm cả thị trấn ...
Mọi người mạnh ai nấy chạy ...Tiếng khóc than ,kêu gào ...Vợ mất chồng ...con lạc mẹ vang lên khắp mọi nẻo đường ...
Khi tiếng súng tạm yên lắng ...cậu trở về nhà ...Hỡi ơi ,tổ ấm gia đ́nh đang yên vui ,hạnh phúc kia giờ đă trở thành b́nh địa ...
Cậu réo gọi cha mẹ ... than khóc đến khan cả tiếng nhưng đáp lại lời cậu chỉ là tiếng những con quạ kêu "quang quác" giữa một màn đêm tăm tối ,âm u đến rợn người ... Một thời gian sau ...v́ không t́m được cha mẹ nên T đành thất thểu theo một gia đ́nh cùng xóm tới mảnh đất Cà Mau để t́m kế sinh nhai ...
Gửi gắm cậu cho người bà con làm chủ hăng nước đá xong th́ hai vợ chồng người ân nhân nọ xuống ghe và đi biền biệt luôn từ dạo ấy ...
Tôi nghe xong câu chuyện của cậu th́ không ḱm được xúc động ...Tôi bùi ngùi nh́n nhóc :
-Tội nghiệp cho em ...Anh tưởng trên đời này chỉ có ḿnh anh là có số phận hẩm hiu thôi ...nào ngờ ...
Nhóc mân mê ly cafe trên tay rồi nói nhỏ :
-Từ đó đến nay ...em ao ước có một ngày trở lại Hà Tiên ...
Ngừng một chút ,nhóc nh́n tôi rồi hạ giọng :
-Ở đây ,em buồn lắm ...Chưa có người nào nói với em một lời êm đềm ...không một ai để ư đến em ...Em làm việc và lầm lũi như một chiếc bóng ...Cho đến hôm đó ,em gặp được anh ...Anh đă ngồi xuống hỏi thăm và quan tâm đến em ...Em không làm sao mà quên được h́nh ảnh đó ...Và dù biết rằng ...anh hiện nay là một thầy giáo trường Huyện ,c̣n em chỉ là ...nhưng em cũng phải t́m anh một lần để nói lên lời cảm ơn ...Anh có ...có cười em không ?
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Yêu dấu HÀ TIÊN - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:38 pm | |
| Tôi cười qua gương mặt c̣n đầy nước mắt :
-Không ,không đâu T à ...Anh cũng mồ côi ,đâu có hơn ǵ em chứ ? ...Qua những lời tâm sự vừa rồi của em ...Anh ,anh ...anh rất muốn là một người bạn chia sẻ vui buồn với em ...được không T ?
Nhóc cảm động gật đầu ...Vừa lúc ấy ,mấy người làm công cho hăng nước đá đi ngang nh́n thấy .Họ trêu cậu bé :
-Á ..."Cu đen" hôm nay có tiền đăi thầy L uống cafe để đền ơn nha ...Sướng nhé ...
Thấy nhóc cười và lên tiếng mời những người đó vào nhưng họ lịch sự từ chối ,họ gật đầu chào tôi rồi bước đi .Tôi thắc mắc :
-Ủa ,họ nói ǵ đấy ? "Cu đen" là ai vậy ?
T đỏ mặt :
-Dạ ...em đó anh ...Tự nhiên họ gọi em là "Cu đen" và chết danh luôn từ đó đến giờ ...
Tôi ôm bụng cười nghiêng ngă ...và chọc nhóc :
-Ối trời ơi ...anh chết mất ...Cu đen ơi là cu đen ...
Nhóc đấm vào lưng tôi túi bụi :
-Cái anh này ...chọc em hả ...Em ,em không thèm chơi với anh đâu ... Từ đó ...hai anh em chúng tôi cứ khi rảnh rổi th́ lại đi chơi ḷng ṿng quanh thị trấn ...Uống cafe ,tán gẫu một chút rồi về ...
Lúc này th́ tôi đă xin cho nhóc được vào học lớp BTVH ban đêm (sau khi đă xin phép bà chủ của cậu ) .Từ từ ,gia đ́nh của bé Ngân (học sinh của tôi ,con bà chủ ) th́ ai cũng rất mến cậu ...Thời gian sau nữa th́ nhóc đă được tín nhiệm nên bà chủ đưa lên làm kế toán chăm coi sổ sách cho bà ...
Hai năm sau ...
Lúc này bé Ngân đă là một nữ sinh trung học nên không c̣n là học tṛ của tôi nữa ...Nhưng gia đ́nh ấy đối với tôi th́ cũng vẫn như xưa ...Thỉnh thoảng buồn buồn th́ ông rủ tôi đến nhà nhậu nói chuyện đời chơi ...
T bây giờ đă 17 tuổi ...Cậu bỗng trở nên "trổ mă" ...làm cho tôi ...bối rối ...
Thằng bé đen thui ,c̣m nhom xấu xí năm nào giờ đă là một anh chàng trắng trẻo ,cao lớn và ...đẹp trai (hic hic ...)
Giới tính lệch lạc của tôi từ lâu đă ngủ yên ...nay bỗng bừng bừng sống dậy ...
Trong những đêm dài ,chăn đơn gối chiếc ...tôi thầm ao ước được nằm cận kề chàng trai ấy cho thoả ḷng thương nhớ ...
-"Cu đen" ơi ...anh đă yêu em rồi ...Em có biết không ?...
Hôm nọ ...nhà Ngân có đám gả người chị hai ...Cô bé nằng nặc mời tôi lại chơi đêm nhóm họ và khi thấy tôi đă say quá th́ nhóc đưa tôi vào pḥng riêng của cậu ...
Tôi làm một giấc đến nửa đêm th́ chợt tỉnh ...
"Cu đen" nằm bên tôi ,hơi thở đều đặn ...
Nh́n gương mặt dễ thương vẫn c̣n đang say ngủ của nhóc ,tôi không cầm ḷng được ...Cuối cùng ,tôi choàng tay qua ngang người cậu và hôn lên đôi môi đẹp kia ...
Nhóc giật ḿnh tỉnh giấc ,thều thào :
-Anh ...anh làm ǵ vậy ?
Tôi kề miệng vào tai cậu, khe khẽ đáp :
-Anh ...yêu ...em ...
Nhóc im lặng ...đưa hai tay bấu vào lưng tôi ...rên rỉ ...
Bóng đêm h́nh như cũng đồng t́nh với chúng tôi ...Tất cả bỗng trở nên im lặng một cách lạ thường ...
Từ cái đêm ấy ...chúng tôi chẳng c̣n ǵ để giấu diếm nhau nữa ...
Nhưng v́ ...đây là một miền quê hẻo lánh nên làm sao mà ?... Thỉnh thoảng ,chúng tôi chỉ dám gặp nhau khi đêm về ...và yêu nhau ở một căn nhà hoang ...hay là trong một khu vườn hẻo lánh nào đó mà thôi ...
Đầu năm học sau ...tôi được chuyển về Thị xă Cà Mau theo anh chị nuôi của ḿnh ...nên càng ngày càng rời xa nhóc ...
Cứ hai tuần th́ tôi viện đủ lư do với anh chị hai để mà nhảy tàu về nơi đó để gặp mặt người ḿnh thương ...Có nhiều khi ,hai chúng tôi gặp nhau ...nói được vài câu th́ nhóc phải vào làm việc ...hoặc là mới uống xong ly cafe th́ tôi phải trở lại Cà Mau ...
Cho đến một ngày kia ...
Cũng trên hai tháng rồi ,tôi không gặp được nhóc ...
Anh chị tôi tham dự khoá nâng cao tŕnh độ ở Sài G̣n nên tôi không thể nào bỏ nhà mà vọt xuống nơi ấy được ...Tôi mong ngày ,mong đêm ...Tôi nhớ T vô cùng ...
Rồi anh chị tôi học xong cũng về ...Tôi nhanh chóng thu xếp quần áo và xin nghỉ phép 3 ngày để trở lại Huyện C ...thăm cậu bé cho thoả ḷng mong nhớ ...
Nhưng có ngờ đâu ...khi tôi đến hăng nước đá th́ ...căn nhà đă bị niêm phong ...
Tôi bàng hoàng ...tôi ngơ ngác ...không hiểu chuyện ǵ đă xảy ra ...
Rồi tôi cũng được những người lối xóm cho biết ...Gia đ́nh ấy đă trốn đi nước ngoài ...và họ đă dẫn theo cậu bé ...
Và cũng theo lời của họ ...H́nh như ông bà chủ có ư định gả Ngân cho T ...Từ lâu họ đă xem cậu như con rồi ...
Tôi lảo đảo trở lại bến tàu ...chuyến tàu cuối cùng trong ngày cũng chuẩn bị xuất bến ...
Ngồi trên tàu quay ngược trở lại Cà Mau ,tôi luôn miệng lải nhải như một người điên :
-Giải phóng đă bao nhiêu năm ...Bây giờ vượt biên mà làm chi nữa hả T ...ơi !
Dạy học thêm một năm nữa th́ đời sống càng ngày càng đi xuống ...Đồng lương giáo viên cứ dậm chân một chỗ mà vật giá th́ mỗi ngày mỗi leo thang ...
Anh chị tôi bỏ dạy ...trở về quê nhận vài chục công đất của ông bà để lại và an phận vui thú điền viên từ đó...
C̣n tôi ...máu phiêu lưu trỗi dậy ...Tôi lại từ giă hai người ...dấn thân vào cuộc đời rày đây mai đó ...
" ...Với em ...dĩ văng là mơ
Tương lai ...nào chờ ? ..."
Trời đă tối ...
Đưa tôi về Khách sạn ...T ngỏ lời :
-Bà xă em ...muốn mời anh về nhà chơi một ngày trước khi anh trở lại Cà Mau ...
Tôi nh́n T ...rồi gật đầu đồng ư :
-Anh tính ngày mai về ...nhưng thôi ,mai anh sẽ đến nhà em để thăm vợ con em cho biết mặt ...
T mừng rỡ ...cậu nói ngay :
-Vậy bây giờ anh trả pḥng đi ...Em đưa anh về nhà luôn ...Tối nay ,hai anh em ḿnh ...chơi tới sáng luôn ha .
Tôi chọc hắn :
-Chơi ...cái ǵ đến sáng mới được ?
T vẫn đỏ mặt như ngày nào :
-Cái anh này ...chọc em hoài ! hihihi ...
Đến nhà T (ở gần một ngôi chùa của Hà Tiên ) th́ tôi vô cùng kinh ngạc khi gặp vợ của T ...
Đó chính là Ngân ...cô bé học tṛ củ của năm nào ...
Ngân chạy ra ,đỡ balô trên vai tôi và cười :
-Chào Thầy ...lâu quá mới gặp ...Thầy khoẻ hông Thầy ?hihihi ...
Tôi ngơ ngác nh́n sang T ...Hắn đang cười chúm chím :
-Thế này là thế nào ? Sao em không nói sớm ?
T vừa trả lời vừa cười :
-Em ...em muốn dành cho anh một sự ngạc nhiên mà ...Vợ em cũng nói vậy ...thành ra ...h́ h́ h́ ...
Quay sang Ngân ,hắn nói :
-Em chạy đi mua mồi và ghé chú Năm lấy một thùng bia về để anh với "Thầy của em" lai rai đi nha ...
Tôi chưa kịp ngăn lại th́ Ngân đă dạ một tiếng rồi chạy mất ...
Căn nhà nhỏ đơn sơ nhưng được trang trí rất sáng ...T gọi vào trong :
-Hằng ơi ,Phượng ơi ...ra đây ba biểu nè ...
Từ phía sau nhà ...hai cô bé chạy ra ...
T giới thiệu :
-Đứa lớn là Hằng 12 tuổi ...đứa nhỏ là Phượng 9 tuổi rồi đó anh ...Hai cháu c̣n đang đi học ...
Tôi cười :
Sao toàn là "vịt trời" không thế ? Em không kiếm một "quư tử" đế dưỡng già sao ?
Hắn lắc đầu :
-Nuôi không nổi anh ơi ...Vợ em nó "đặt ṿng" rồi ...Thôi kệ ,con nào cũng là con ...em không quan trọng vấn đề đó đâu ...
Tôi vỗ đầu mấy đứa bé rồi cho phép hai đứa ra nhà sau để xem tivi ...Lúc đó ,Ngân đi chợ cũng vừa về ... Tôi ở suốt đêm đó với hai vợ chồng T ...Cả ba ngồi ôn lại kỷ niệm tại Huyện C năm nào ...Rồi Ngân và T kể cho tôi nghe về cuộc sống của họ ...
Th́ ra ,chuyến đi đó vẫn an toàn ra khỏi hải phận Việt Nam ...và khi lênh đênh trên biển mấy ngày ...tàu hết nhiên liệu ,người hết thực phẩm ...
Rồi họ gặp một chiếc tàu lớn ...Tất cả đưa tay vẫy ...Tàu mỗi lúc mỗi gần th́ ...họ nhận ra : Đó là tàu của Liên-Xô ...
Họ được đưa trở lại đất liền ...nhưng là địa phận của Tỉnh Kiên Giang ...rồi bóc lịch một thời gian ...
Ra tù ...Cả gia đ́nh Ngân không c̣n mặt mũi nào trở lại nơi cũ ...Cuối cùng ,họ theo T về Hà Tiên ,t́m lại mảnh đất của cha mẹ hắn để lại ...Cất một cái cḥi ở tạm che mưa che nắng ...Và từ đó ,mỗi người tự t́m cho ḿnh một kế sinh nhai để duy tŕ cuộc sống ...
Một thời gian sau ,bên chồng của chị hai Ngân (sui gia với bà chủ hăng nước đá ) hay tin ...và cho người xuống rước con trai và đứa con dâu ,giúp đỡ vốn cho làm ăn ...
Chẳng bao lâu sau ,họ trở nên khá giả và quày xuống Hà Tiên rước cả gia đ́nh về Sài G̣n sum họp ...Hai Ông Bà đi nhưng T và Ngân th́ ở lại mảnh đất này lập nghiệp và nên vợ nên chồng từ dạo đó ...
Ngân vừa dứt lời th́ ...xa xa ...có tiếng gà gáy rộ báo b́nh minh ...
Đưa tôi ra bến xe ...T buồn rầu :
-Sao anh không lập gia đ́nh ? Thấy anh cứ một ḿnh một bóng như vầy ...Em buồn lắm !
Tôi nh́n T ,cố nở nụ cười :
-Không sao ,anh quen rồi em à ...
T định mở miệng nói ǵ th́ ... xe từ từ lăn bánh ...Cậu đưa tay vẫy mà đôi mắt đỏ hoe :
-Anh đi b́nh an ...Nhớ rảnh th́ qua đây thăm ...tụi em nha ...
Tôi gật đầu ,vẫy tay tạm biệt cậu mà nước mắt cứ tuôn rơi ...
H́nh bóng "CU ĐEN" từ từ xa khuất ...Thời gian trôi đi ...có bao giờ trở lại ? ...
HẾT
| |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Yêu dấu HÀ TIÊN - Nguyễn Thành Luân | |
| |
| | | | Yêu dấu HÀ TIÊN - Nguyễn Thành Luân | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |
|