Đồng tính bị lạm dụng trên báo và phim?
Minh Luân
Viết cho BBC từ Sài Gòn
Đạo diễn phim ở VN thường sử dụng hình ảnh nhân vật đồng tính để mua vui
Chiều cuối năm âm lịch 2006, khán giả xem chương trình đón đêm giao thừa được thư giãn với vở kịch Táo quân chầu trời.
Có lẽ phần không thể không nhắc tới là sự xuất hiện của hai nhân vật được gán mác “đồng tính” là Bắc Đẩu và anh chàng Thiên Lôi.
Thế nhưng trong khi “yếu tố đồng tính” được đưa lên truyền hình nhà nước với ý định “mua vui” thì đồng tính đã và đang trở thành mục tiêu báo chí trong nước moi móc và công kích.
Không ít những bài báo dù cố ý hay không đã tạo hình ảnh đậm nét trong xã hội rằng những người đồng tính đi liền với văn hóa phẩm đồi trụy.
Lương tâm Đạo diễn
Ngay cả đến một trong những “nhân vật đắt sô'' là Lê Hoàng, đạo diễn phim Gái nhảy, Trai nhảy, trong một cuộc trò truyện trực tuyến trên một báo điện tử trong nước hồn nhiên cho rằng "Đồng tính rõ ràng là một căn bệnh".
Điều trớ trêu là chính ông Lê Hoàng trong cuộc giao lưu đó khẳng định "Tôi biết nhiều về họ (những người đồng tính) lắm".
Các vai đồng tính trong phim không chỉ được trang bị bằng son mà cả từ ngữ chợ búa để tạo tiếng cười
Phải chăng một số đạo diễn Việt Nam hiện nay biện minh rằng phim Việt không phản ảnh dư luận xã hội hiện tại nên họ đã lấy đó làm cái cớ để đưa hình ảnh người đồng tính lên phim?
Những bộ phim nói đến đồng tính gần đây như Một thế giới không có đàn bà, Gái nhảy, Hồn Trương Ba-da hàng thịt, Trai Nhảy, Những cô gái chân dài, Công ty thời trang, 2 trong 1, Ảo Ảnh ... đã mượn "yếu tố đồng tính" để tăng thêm gia vị và câu khách.
Trong những bộ phim này, các đạo diễn vẫn thể hiện một cách nhìn thương hại hay miệt thị đối với người đồng tính.
Họ sử dụng hình ảnh nhân vật đồng tính mặc váy đầm diêm dúa, tô son môi đỏ choét, lao vào những cuộc ăn chơi - nhảy như điên ở vũ trường, hay đặt vào miệng các nhân vật những câu nói thô lỗ, dùng những từ chợ búa để để gây ra những tiếng cười vô thức trong khán giả.
Chắc chắn là với văn hóa đại bộ phận dân còn thấp thì một số người trả tiền vào rạp sẽ thỏa mãn bởi các trận cười, hay được dịp tỏ vẻ kinh tởm với những hình ảnh người đồng tính.
Vậy mà lúc trả lời trên báo chí các đạo diễn vẫn một mực cho rằng "những người đồng tính là những con người bình thường ... đáng tôn trọng ..."
Có thể nói một số khá nhiều đạo diễn phim Việt Nam đã và đang dùng hình ảnh mà họ tạo ra một cách tiêu cực để nói về người đồng tính như là một công cụ để quảng bá cho bộ phim rẻ tiền của mình.
Tiếng nói nhỏ bé
Các phim VIệt Nam trong những năm qua khó thiếu được nhân vật đồng tính
Ở Hà Nội, Tp. Hồ Chí Minh hiện đã có một vài câu lạc bộ hoạt động vì người đồng tính.
Thế nhưng các CLB này thành lập với giấy phép là để ngăn ngừa nguy cơ lây nhiễm HIV do quan hệ đồng tính nhiều hơn là tạo cái nhìn tích cực, bao dung và xây dựng cộng đồng người đồng tính.
Hiện cũng có một số website dành cho người đồng tính hiện nay có thực hiện những chương trình radio (online) với các thông điệp nhằm để xã hội có một cái nhìn đúng đắn hơn về những người đồng tính.
Những mặt tốt như vậy thì lại không hề được báo chí nói tới.
Khi “chưa nên có luật cấm hay thừa nhận hiện tượng “gay”" như bà Nguyễn Thị Hoài Thu, Chủ nhiệm Úy ban các Vấn đề Xã hội của Quốc hội đã phát biểu trên Vietnamnet, thì tiếng nói của người đồng tính vẫn chỉ để họ nghe mà thôi.
Và người đồng tính Việt Nam hiện vẫn tiếp tục hứng chịu những cái nhìn thiếu bao dung do những hiểu biết hạn chế và những định kiến cổ hủ.