"Đừng ôm chiếc gối đem nay ngủ
Và cũng đừng buồn lúc nhớ anh "
Em! Anh nhớ đã lâu lắm rồi ,ngày hôm ấy chúng mình chia tay nhau vào một ngày "tội ngyệp" em có nhớ không ?
Cuộc sống của chúng ta mỗi người một ngả một hướng đi khác biệt lệch .Em rồi sẽ ơ nơi chôn rau cắt rốn ,nơi cuộc sống ồn ào não nhiệt ,nơi có cánh cò dập dìu đôi lứa .Anh tin rằng cuộc sống đó sẽ làm cho em quên đi những gì của quá khứ lúc đó em có nhớ nữa không ,người đã cùng em xây tương lai cuộc sống và xây bao kỹ niệm đep .
Em oi ! nếu trong đời không có tình yêu không nghĩ cho tương lai chăc chắn anh chẳng gặp em ngày đó "gặp gỡ "của mọi buồn đau này ...
Nếu như tình cảm chẳng qua là bát cơm nguội ăn lúc đỡ đói lòng thì chắc chắn rằng chẳng có những né ngã nghiêng này để đến với em !
Em thương! cuôc đời mang trong mình dòng máu tương tư như cánh cò "đang bay" găp gỡ hôm nay rồi chia tay ngày mai .Chia tay cũng không để lại cho nhau một kỹ niệm êm đềm nhưng anh vẫn nhớ thương bồi hồi khi anh tìm lại những giọt lệ buồn ở khái niệm mà đi vào trong trí ức giờ đây thấy xa cách quá đi em ơi .
Còn em rồi ở nơi đó giữa phố phường thơ mộng đêm ngắm trăng soi vớ những chiều dập dìu đôi lứa ,mà thương nhớ, mà kỹ niệm .như những người khách dừng chân qua quán trọ .Trong cuộc sống như vậy ...đôi khi buồn ...nhưng cũng nhiều thú vị chắc em cũng như thế phải không ?
khác với cuộc sống thơ mộng của em ,cuộc sống của anh bao giờ cũng âm thần và phẳng lặng ,buồn và nhớ những người thân và nhất là em đó !nó đã ngự trị trong trí óc anh vơi biết bao những kỹ niệm ngày đó bao ngày đêm ấp ủ .Ôi thiêng liêng cao cả như từng giòng máu nóng ,của con tin của lòng mình rồi mỗi nhịp"...Tinh..." để duy trì sự sống cho anh....
Anh cũng nũng nịu quý trọng nó và thời gian ngắn ngủi đã trôi đi thế rồi ta phải xa nhau .Anh rất buồn vì chưa nói được một lời tâm sự mà ta vội chia tay !đối với anh,anh rất hiểu về em ,bởi những gì anh nhìn thấy ở em .Anh mong em nếu không toại nguyện được ước mơ thì em để lại một vài giây phút nhăc gọi đến tên anh va em cũng hãy hình dung ra anh ở một phương trời xa thẳm nào đó thấy anh đang mỉn cười sung sướng va không bao giờ đòi quà em đâu nhé...hihi
Những giây phút đó anh chỉ mong sao em đừng có quên đi mà em hãy gói gém làm thành trang kỹ niệm của cuộc đời , còn anh anh hãy cho em thấy những giây phút sống thật của đời anh ...
Em ! đời chỉ nhận lang thang không định hướng .Anh chưa có một niềm vui nào trọn vẹn và sầu đau cứ day dứt triền miên bằng "Đầm lầy và đồi núi ,ban đường la phố xá cỏ cây,tình nhân la cây bút chì , người quen là sưng gió nắng mưa , kẻ thù là người anh thương đành bỏ ra đi ,tự nó đặt vào không phải ai hết ,thế mà anh lại chịu kẻ thù ấy .Có gì ma ta phải hằn thù nhau có phải không em ,nếu keo dài những năm tháng phươu lưu thì chăc sẽ là... nhớ triền miên đau khổ .
Đêm về trời đổ con mưa ,em nằm trong chăn ấm đêm bông đếm từng giọt mưa tí tach .Còn anh cũng chắc đang co ro với vỏ chăn của mình lặng lẽ cô đơn ,em cũng đang đếm từng giọt mưa nhưng sẽ khác với anh một điều là em chẳng bao giờ mong trởi mưa ,còn anh "khấn vái " "mưa ơi mưa hỡi tạm dừng"em cũng có lúc đang say sưa với giấc ngủ thiên thần ma anh thì suy nghĩ về đoạn trường dài mệt mỏi ...
Em nhớ! giờ đây em đang làm gì còn anh ngồi đây đếm từng chiếc lá lìa cành mà lòng buồn tê tái ,giờ nào đó trong ngày,ngày nào đó trong tuần ,tuần nào đó trong tháng ,em xuôi về miền hoa thảm cỏ ,những trái ngọt hay xuôi ve thành phố vui trong tiếng nhạc tơ vương ,em vui thực tại ,sống một cuộc sống thoải mái ,còn anh còn anh cuôc đời bó buộc gian nan trong khuôn khổ hàng hoá ...
Anh là người ném đi nhĩ vãng của cuộc đời ,bỏ hiện tại quên hết tương lai tươi vui được gói gém kỹ lưỡng niêm phong và lý tưởng .
Em nhớ nhiều! có lẽ nào trên quê hương thân yêu và buổi đầu trong xanh em đềm của trời thu đằm thắm ,hàng cây còn phải đưa đến cho lòng người những gì rộn ràng thương nhớ va lỗi lầm .Ôi quê hương ta đó cảnh đẹp buổi đầu của ngày hò hẹn là gió hương quê ,đầy nhớ thương trào dâng bao nhiêu tình cảm nồng nàn ,cho ta những gì đêm nào trên con đường êm ả .Cảnh đẹp trù phú của quê hương dạt dao sức sống và tấm lòng đạo đức ,tiêng nói nụ cười của bao người thân thuôc .
Em thương !biêt nói thế nào cho em hiểu hết cõi lòng của anh trong những ngày xa em .Anh chỉ biết rằng cầm cây bút hổ thẹn để đây nhưng ''tinh ái'' tìm tình em trong trang giấy mỏng manh này thôi .
Em oi!Vắng bóng em đi là xa nhưng gì thưng nhớ em ơi có thấu hiểu nỗi lòng này cho anh không ?đã bao đêm rồi anh nằm thao thức không ngủ ,hình bóng em lại ẩn hiện trong đáy lòng anh một mình anh thẩn thờ trong đem ảo nạo của mùa thu .
Em !những đêm đèn xa xôi cách trở em ngủ hay thức ,em co nghĩ gì về anh không em có thâu hiểu tân đáy lòng cho anh không ?Xa em anh như thiếu đi một cái gì của cuộc sống .Xa em anh đau buôn nhức nhối một mình than thở trong đêm.Sao những đem dai vô tận với những ảo nạo tâm can ! Xa em anh thiếu em trong cuộc sống .Anh trở nên cô đơn và hưu quạnh anh như con nai lạc mẹ giữa rừng em có giữ được tình yêu nay không ?hay em nghĩ khác về anh ?
Em yêu thương !Đối với anh em là liều thuốc sống của lòng anh .ÔI những giây phút lạnh lùng ảo nạo những gây phút cô quạnh anh thường nhắc tới tên em. Sao long em không cân nhắc không chịu hiểu hết về anh ,giờ này đây em có nhớ tới anh không ?nỡ lòng nào em lại quên anh ,nỗi lòng nào em lại hững hờ với anh giữa đoạn trường giang dỡ .Thương ai ma làm anh rung động tâm hồn có thể giờ đây anh đang thiếu đi một bộ phận chính đó là em ! đó là nghĩa chưa được toại nguyện và''anh em '' chưa được trọn vẹn lời thề .
Em yêu quý !Đêm không trăng và đêm không sao ,cái đêm hạ tuần ảm đạm xa cách nhớ thương ,cai đêm dài mình anh quằn quại ,cái đêm đau buốt tâm hồn cái đêm dài dằng giặc nỗi buồn thương .Anh biết gửi cho ai biết làm thế nào cho em thấu hiểu tận cuội nguồn anh !
Em oi! Anh ôm em vào lòng khe khẽ nói bên em ''Đừng khóc nưa em '' nâng niu em,hôn lên toc em trong những giâc mơ của bao đêm trường xa cách thế rồi anh thấy em khóc giọt lệ buồn rơi nhẹ trên gò má .
Em !Đã mấy lần anh mơ như vậy anh đã đến vơi em ,nhưng choàng tỉnh dậy thì ôi em ơi em ở nơi nào ...
Ôi em thương !Mộng tỉnh anh giang dở ,anh khuyên em hãy vui lòng cho anh suy nghĩ ngày dài anh mong em hãy hiểu cho lòng anh tất cả đời anh không thể xa em ...
Em! Tình anh yêu em như châu ngọc đêm trăng hãy càng về khuya lòng anh càng se lại .Anh nghĩ rằng đoạn đường âm thanh khắc khoải này em cũng đang hướng về anh .Em !đã mây ngày rồi lòng anh mang nặng nỗi sầu ảo não và nối nhớ thương em ,cứ trôi đi theo không gian rồi lòng người cũng có nhiều thay đổi đó ai mà biết được ai mà đếm được ,ở em anh có nhiều suy nghĩ lo âu .
Em oi! Đêm càng về khuya nỗi lòng buồn mang mác ,lại dậy lên, đong lại trong tâm hồn anh .Ôi cái giây phút xa nhau thời gian đang buồn nó cứ gào xé tim anh không biết khi nào gặp lại nhau cho toại nguyện ước mơ em muốn ,em có nghĩ thế cho anh không ?
Em thương ! Co lẽ nào ta phải xa nhau ,những ngày sống bên em là những chồng chất bao kỹ niệm cùng em nó sẽ không bao giờ phai mờ được .Tất cả sẽ đi vào ký ức của tuổi xuân Những suy nghĩ về em khiến lòng anh cứ bâng khuâng day dứt hình ảnh và nụ cười thân thuôc đã in sâu vào chiến ngự tâm hồn anh trái tim anh đập dồn bỏi thương em tha thiết hay những khi mơ ước về em .Câu thơ mà anh thường nhắc em có còn nhơ nữa hay không :
''....................''
Chào thân ái
.mình mới thỉ nghiệm mong tat cả ủng hộ mình nhé ....
cho dù hay ,hay dở minh cũng cám ơn tất cả ....
lá thư tình này mình viết lên đây mơi được một nửa
hẹn lân sau viết tiêp nhé ..
còn nưa . nam phong
Thà nói rằng băt cá hai tay...
Đừng nói mình hai tay băt hai cá ... hjhj