| wagaclub Tự Tin Thể Hiện Giới Tính _Hãy Đăng Kí Để Khám Phá Những Điều Bí Ẩn ^^! |
| Thống Kê | Hiện có 8 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 8 Khách viếng thăm Không Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 24 người, vào ngày Thu Apr 13, 2023 1:53 am |
November 2024 | Sun | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat |
---|
| | | | | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | Calendar |
|
| SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:00 pm | |
| SINGAPORE -Mùa thu chết ...
Phút cuối cùng rồi th́ cũng một ḿnh tôi lủi thủi xách vali theo đoàn du lịch sang Singapore-Malaysia mà không có bạn đồng hành .Người bạn ở Đồng Nai điện thoại xin lỗi rối rít cũng không làm vơi đi nỗi buồn phiền của tôi lúc này nhưng biết làm sao bây giờ v́ anh bạn không được sự đồng ư của bà xă nên cũng đành chịu thôi .
Lúc tôi tự đến phi trường Tân Sơn Nhất th́ đă thấy khá đông khách của công ty du lịch (tôi nhận ra điều này bởi chiếc nón mà họ đội trên đầu)và khi người hướng dẫn viên đang làm thủ tục xuất cảnh cho đoàn th́ tôi bỗng giật ḿnh khi vừa nhận ra một đôi mắt đang nh́n tôi chăm chú ...Khi thấy tôi bắt gặp ánh mắt của nàng th́ người đàn bà vội quay mặt đi hướng khác .Tôi thắc mắc nên nh́n kỹ nàng và cố đoán xem người đàn bà này là ai và cố nhớ ánh mắt này h́nh như rất quen quen ...và tôi chợt bàng hoàng khi nhận ra đó là Loan ...người con gái Cà Mau của năm nào mà tôi đă quen trên bước đường phiêu bạt ...
Tôi cảm thấy tim của ḿnh đập mạnh khi gặp lại người xưa ...Trên 20 năm rồi c̣n ǵ .Bây giờ nàng đang ở độ tuổi bước về chiều cũng như tôi nhưng sao tôi thấy nàng chỉ thay đổi chút ít dáng vẻ bên ngoài mà thôi .Gương mặt đẹp lạnh lùng kia vẫn thoáng nét man dại như ngày nào nhưng bây giờ th́ đă man mác buồn chứ không c̣n kiêu hănh như ngày trước (đó là do tôi đoán thôi) .
Tôi định bước đến hỏi thăm nàng nhưng chựng lại ngay v́ tôi nghĩ rằng nàng đang đi du lịch cùng chồng mà tự nhiên ḿnh đến th́ không biết ông ta sẽ nghĩ như thế nào ? Nghĩ thế nên tôi đứng im đó và tiếp tục quan sát nàng ...nhưng măi khi lên máy bay rồi tôi cũng vẫn thấy chỉ có nàng và một cậu bé khoảng 20 tuổi đi theo mà thôi .Tôi ngồi khá xa và suy đoán lung tung về nàng măi mà vẫn không có câu trả lời ...
Cho đến lúc máy bay hạ cánh xuống sân bay Singapore th́ ...
...Trong lúc chờ đợi xe và hướng dẫn viên địa phương đến rước th́ tôi bước đến bên nàng .Khi nàng thoáng bối rối th́ tôi đă lên tiếng :
-Xin lỗi ...cô có phải là ...
Tôi chưa kịp nói hết câu th́ nàng đă cúi đầu nói khẽ :
-Em là Loan đây ...Không ngờ gặp lại anh trong chuyến đi này ...Trái đất quả thật nhỏ bé phải không anh ?
Tôi nh́n kỹ gương mặt Loan ,nơi khoé mắt đă có vài vết chân chim ...Ôi ,thời gian ...
Nàng cũng ngước mắt nh́n tôi đăm đăm và hỏi nhỏ :
-Anh không cùng đi với gia đ́nh sao ?
Tôi lắc đầu :
-Sau cái ngày đó ...anh cũng đă lập gia đ́nh ...và có một đứa con trai . Nhưng vợ chồng anh đă chia tay gần 20 năm nay rồi em à ...
Loan thốt lên :
-Trời ơi ...Rồi bây giờ chị ấy ở đâu ? Sao anh không đi cùng con trai của ḿnh ?
Tôi nh́n về phía trước cổng ...rồi buồn bă trả lời nàng :
-Cô ấy xuất cảnh sang Mỹ theo diện con lai và đem theo đứa con của anh ...Từ đó ,anh cảm thấy chán nản đàn bà nên sống độc thân cho khoẻ cuộc đời ...
Loan tránh ánh mắt của tôi ,nàng ấp úng :
-Em ...em ...em xin lỗi ...
Tôi hỏi :
-Về chuyện ǵ ?
Nàng mơ hồ nh́n về phía xa xa :
-Chuyện ngày xưa ...chuyện lúc trước ...
Tôi nở nụ cười cắt ngang lời Loan :
-Thôi ...bỏ đi ...chuyện của anh xưa như trái đất rồi ...C̣n em ?
Nàng thở dài :
-Em cũng sống một ḿnh và đứa con trai ...Trời ,lo nói chuyện cũ mà em quên giới thiệu cho anh .Nàng ngoắc cậu bé đang đứng ở phía xa tự năy giờ và khi cậu đến gần ,Loan bảo với con :-Đây là chú L ,bạn cũ của mẹ .Quay sang tôi ,nàng cười : -Nó tên D , con của em...Năm nay cũng 20 tuổi rồi đó anh mà c̣n khờ lắm đó .
Cậu khép nép cúi đầu chào tôi và lí nhí trong miệng :
-Con chào chú ...
Tôi nở nụ cười thân thiện và vỗ vai nhóc :
-Chào cháu ...Ái chà ,cháu của chú đẹp trai quá hả ?
Loan lắc đầu ,phân trần :
-Tụi em chia tay lúc nó mới vừa 1 tuổi ...Em lo cho nó không thiếu thứ ǵ mà sao nó có vẻ nhút nhát,khù khờ quá anh à ...Đi học về là chúi mũi vào đọc sách suốt ngày ...Chẳng thấy nó giao thiệp với bạn bè ǵ hết .Em rầu quá ...
Tôi trấn an nàng :
-Tại cháu chưa có người yêu thôi ...Vài năm nữa th́ em sẽ mệt v́ tụi con gái t́m nó suốt ngày cho mà xem . Lúc đó em lại lo lắng về chuyện khác của cháu rồi ...20 tuổi ,c̣n nhỏ mà ...
Nói đến đây th́ xe đă đến đưa chúng tôi về khách sạn nghỉ ngơi ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:01 pm | |
| Buổi chiều hôm đó ...
Đoàn chúng tôi đi tham quan Toà nhà Quốc Hội của Singapore ,ngồi thuyền dạo trên sông và đến tham quan Công viên Sư tử biển ...Đất nước này quả thật không hổ danh là nơi sạch sẽ nhất thế giới .Trên đường đi tôi để ư không thấy có một miếng rác nào vứt ra đường cả .Đường phố rất đẹp bởi những hàng cây toả bóng mát ven đường và xe cộ thoải mái chạy thong thả chứ không ngột ngạt như bên Thailand và càng khác xa với Sài G̣n (một thời được mệnh danh là Ḥn ngọc Viễn Đông )bây giờ ...
Trong khi mọi người măi mê quay phim ,chụp ảnh và í ới gọi nhau th́ tôi và Loan lựa cho ḿnh một chỗ ngồi ở công viên ngắm nh́n cảnh chiều tà trên biển .Loan đăm chiêu nh́n tôi :
-Tóc anh có muối tiêu rồi ḱa ...
Tôi gật đầu :
- U40 rồi c̣n ǵ nữa ?...Em th́ vẫn như xưa nhưng có vẻ chính chắn hơn cô bé 18 của năm nào ...Chắc là thời gian quên em luôn rồi nên có thể người ta sẽ không tin khi biết em là mẹ của cậu bé 20 tuổi đâu ...
Nàng cười khẽ :
-Anh nịnh em phải không ? Em cũng già rồi anh à ...
Tôi hỏi Loan :
-Cuộc sống của em lúc này ra sao ?
Nàng nhỏ nhẹ trả lời :
-Em theo chồng về Sài G̣n sau cái ngày đó ...Lúc ly dị th́ em cũng một ḿnh nuôi con ở cái đất Sài G̣n mà không trở lại Cà Mau ...Khi ba em qua đời th́ em trở về quê ,bán hết ruộng đất và lấy vốn làm ăn để nuôi thằng D ...Bao nhiêu năm rồi ,em chưa một lần trở lại nơi đó ...Hiện giờ hai mẹ con em ở B́nh Thạnh ...À ,anh th́ sao ?
Tôi bật quẹt đốt thuốc rồi nh́n nàng :
-Anh th́ trôi nỗi muôn phương ...nhưng không thể nào rời bỏ mảnh đất ấy dù nó chỉ đem đến cho anh những chuyện buồn phiền .Sau này ,anh mua một căn nhà nhỏ ở quận 4 nhưng rồi cũng cho người ta thuê và vọt xuống đó sinh sống .Nếu nói anh đă trở thành người con của đất Cà Mau cũng không sai ...
Sau đó ,cả hai tiếp tục rơi vào im lặng ...Tôi dơi mắt t́m D và ngạc nhiên khi thấy cậu đứng thui thủi một ḿnh bên bức tượng Sư tử biển đang phun nước gần đó ...Đoàn chúng tôi gần 30 người gồm già trẻ lớn bé đầy đủ hết và dĩ nhiên cũng có năm,bảy cô cậu trạc tuổi D cơ mà ? Sao cậu lại không hoà nhập cùng các bạn trang lứa mà lại một ḿnh như thế kia ?Tôi quay lại nói với Loan :
-Em ngồi đây nhé ...Anh lại nói chuyện với D một tí ...Sao nhóc lại đứng có một ḿnh như vậy ?
Loan buồn buồn :
-Tính t́nh nó kỳ cục lắm ...Em không hiểu nỗi nó đang nghĩ ǵ ...Càng lớn nó càng giống ba nó ,lúc nào cũng đăm chiêu ...Em hết cách rồi .Thôi anh đi đi ...
Bước đến gần nhóc ,tôi lên tiếng :
-Sao con không lại làm quen với các bạn mà đứng có một ḿnh thế ? Ngày đầu tiên th́ phải t́m bạn bè nói chuyện v́ đoàn ḿnh tham quan đến 7 ngày 6 đêm đấy ...Như vậy th́ những ngày về sau mới vui vẻ chứ ?
D ngập ngừng :
-Con ...con ...không dám ...
Tôi lắc đầu :
-Như vậy đâu có được ...Con phải hoạt bát lên chứ ...Tuổi trẻ mà ...
Nói xong ,tôi đưa tay ngoắc các cô cậu đang đùa giỡn gần đó .Họ chạy đến và nhao nhao :
-Chú kêu tụi con tập trung lên xe hả ? Chưa tới giờ đi ăn cơm mà chú ?
Tôi cười :
-Trời đất ...chú đâu phải là hướng dẫn viên .Chú Phước ở đằng kia mới là hướng dẫn viên đó .Chú xin tự giới thiệu : Chú là L ...c̣n các cháu ?
-Cháu là Hồng
-Dạ ,cháu là Cẩm
-C̣n cháu là Tuấn ...
...Cứ thế ,khi các nhóc đă tự giới thiệu tên của ḿnh th́ tôi tiếp tục :
-Cháu của chú là D ...Các cháu có thể mời D gia nhập vào cuộc vui của mấy đứa không ?
Cả đám giơ tay ,reo ḥ :
-Yes ...Yes ....
Và nắm tay lôi cậu bé đi về phía biển ...
Một lúc sau ,nhóc đă hoà nhập cuộc vui chung cùng các bạn mới quen .Tôi đứng đó ,mỉm cười rồi quay lại với Loan ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:01 pm | |
| ...Sau khi ăn cơm chiều xong th́ cả đoàn tự do lang thang vào siêu thị mua sắm .Đàn bà mà đi shopping th́ 99% đều quên mất thời gian .Cứ đến mỗi gian hàng th́ tôi và nhóc D đứng ở ngoài nói chuyện để Loan tha hồ vào chọn lựa .
Tâm sự với D được đôi điều th́ không khó khăn ǵ tôi đă nhận ra nhóc là G...Nhóc quá yếu đuối và nhút nhát .Đôi hàng lông mày đậm đen và đôi mắt to tṛn ngơ ngác kia đă làm cho tôi đôi lúc phải quay mặt đi v́ ...bối rối .Cách nói chuyện của D giống con gái hơn là con trai .V́ thế tôi cũng phải nói chuyện nhẹ nhàng với cậu để nhóc không mất tự nhiên .Được một chút th́ D đă cởi mở hơn và cậu bắt đầu tâm sự với tôi rất nhiều về cuộc sống của cậu .Không biết Loan dạy dỗ nhóc như thế nào mà D lại trở nên sợ hăi và không thích nói chuyện với người khác giới .20 tuổi đời mà nhóc không có ai gọi là bạn thân và càng không có h́nh bóng của một cô bé nào trong tâm tưởng .D tâm sự :
-Mẹ suốt ngày chỉ lo công việc kinh doanh thôi chú à .Về đến nhà th́ la hét đủ thứ hết ...Từ nhỏ con chỉ lủi thủi bên cạnh bà vú nuôi thôi ...Con rất thèm sự quan tâm của mẹ nhưng lâu lâu bà chỉ hỏi thăm con qua loa vài câu ,quăng cho con một số tiền rồi măi miết với công việc của ḿnh ...Ba th́ đă có gia đ́nh khác và đang sống bên Pháp ...Nhiều khi con suy nghĩ không biết ḿnh được sinh ra trên đời này để làm ǵ nữa .
Tôi hỏi nhóc :
-Sao cháu không t́m bạn bè để nói chuyện ? Trong trường không lẽ cháu chẳng có ai là bạn thân sao ?
D lắc đầu :
-Từ nhỏ th́ mấy đứa bạn trai trong lớp chê con giống con gái nên không thèm chơi chung ...Bạn gái th́ con không thích v́ khi nghĩ đến tụi nó giống mẹ th́ con sợ lắm ...Từ từ con sống khép kín tự lúc nào con cũng chẳng biết nữa ...Con rất nhớ cha ...Con thèm được một ṿng tay che chở của người vô cùng ...
Thấy nhóc sắp rơi nước mắt ,tôi hết hồn đành phải chuyển sang chuyện khác :
-Thôi ,con ở đây đợi chú ...Chú vào dặn ḍ mẹ vài câu rồi chú cháu ḿnh đi ḷng ṿng chơi nhé .Mẹ con mua đồ lâu quá ,ḿnh kiếm chỗ nào uống café ha ...
Nhóc gật đầu nh́n tôi .Tôi quay vào t́m Loan nói với nàng ba điều bốn chuyện rồi cùng D bước ra khỏi siêu thị ...
Bên ngoài ...đường phố đă sáng rực ánh đèn đêm ...
(C̣n tiếp)
Đêm đó tôi đang nằm xem tivi trong pḥng th́ có tiếng gỏ cửa .Tôi bước ra th́ gặp Loan ,nàng lên tiếng :
-Em có thể vào nói chuyện với anh một chút không ?
Tôi mời nàng :
-Em vào đi ...Anh cũng định qua bên pḥng em nhưng sợ suốt ngày nay em mệt nên ...
Tôi rót chút rượu nhẹ mời Loan c̣n ḿnh th́ dùng bia ...Chúng tôi tâm sự với nhau về cuộc đời của mỗi người kể từ ngày đó đến bây giờ ...
Một lát sau ...Nàng đảo mắt nh́n chung quanh rồi hỏi :
-Anh ở trong pḥng một ḿnh à ? Em tưởng anh với anh Phước (hướng dẫn viên) ở chung chứ ?
Tôi trả lời nàng :
-Lúc đầu anh rủ một người bạn đi cùng cho vui nhưng giờ chót anh ta đổi ư nên anh đăng kư với công ty đóng thêm tiền để được ở một ḿnh ,không làm phiền ai em à ...V́ anh hay đi lang thang ở ngoài đường suốt đêm lắm ...Ở với người không hợp ư th́ phiền toái cho cả đôi bên ...
Im lặng một chút ,tôi hỏi nàng :
-Nhóc ngủ rồi à ? Lúc chiều hai chú cháu đi uống cafe đó ...
Loan khẽ đáp :
-Nó ngủ rồi .. .Em có nghe nó nói lại ...À,anh có nghe nó nói ǵ về em không ?
Tôi nh́n Loan :
-Có ...H́nh như cách dạy dỗ nuôi con của em có vấn đề ...Nó rất sợ em và tự nhiên ác cảm với con gái luôn đấy ...Em đừng nghĩ là cứ đưa tiền cho nó là xong trách nhiệm đó nhé ...Thằng bé thiếu t́nh thương em à ...
Loan cúi đầu ,hai tay mân mê ly rượu vừa uống cạn :
-Em là một người mẹ tồi ...phải không anh ? Em rất hận ba nó nhưng ...nó phải hiểu cho em .Em ở vậy nuôi nó trong lúc tuổi đời c̣n rất trẻ kia mà ? Em lao vào con đường kinh doanh t́m mọi cách để có tiền là v́ ai đây ?...
Nàng thổn thức :
-Em đâu phải là loại người xấu xí ma chê quỷ hờn ǵ mà phải hy sinh cả tuổi xuân của ḿnh trong lúc ong bướm chập chờn vây quanh chứ ?...Lúc đó chỉ cần một cái gật đầu của em th́ ...nhưng mà v́ ai mà em phải chấp nhận sống cô đơn như vậy chứ ? V́ ai ...v́ ai ...Tại sao nó không hiểu cho em ? Tại sao vậy ...Trời ơi ...
Tôi đứng lên và đến bên nàng :
-Anh hiểu sự hy sinh của em ...nhưng nó vẫn c̣n con nít ...Sau này ,chắc chắn nó sẽ hiểu ra tấm ḷng của người mẹ như em ...Anh chỉ góp ư về cách dạy dỗ của em thôi mà ...
Loan cũng đứng lên ,gục đầu vào vai tôi .Nàng tức tưởi :
-Em đă quá mơi mệt v́ sự cạnh tranh khốc liệt và tàn nhẫn trên thương trường ...Em cô đơn vô cùng ...anh có biết không ?..
Tôi lùa tay vào mái tóc dài tha thướt của nàng và khẽ đáp :
-Anh biết ...v́ anh cũng đă dấn thân vào con đường đó ...Nhưng anh là đàn ông ,c̣n em th́ ...Tội nghiệp cho em ...
Nàng ngước nh́n tôi với đôi mắt đầy lệ...Trong thoáng chốc tôi không ḱm ḷng được và từ từ cúi xuống đặt lên đôi môi kia một nụ hôn say đắm ...
Thời gian như ngừng lại ...và chúng tôi muốn quên đi tất cả mọi thứ trên đời này măi măi ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:02 pm | |
| Không hiểu sao lúc năy khi làm t́nh với Loan nhưng tôi lại cứ nghĩ đến một gương mặt có đôi chân mày đậm và cặp mắt to tṛn ngơ ngác kia trong tâm trí của ḿnh ?.
Cứ nằm măi cũng không thể nào ngủ được nên tôi đành phải ngồi dậy ,nhẹ nhàng kéo tấm mền đắp lên người nàng rồi bước vào pḥng tắm ...
Sau khi khoác lên người bộ quần áo ngủ th́ tôi bước đến bàn ...Một ḿnh ngồi đó rít thuốc liên tục ...Tôi nh́n đồng hồ treo tường .Đă gần 4g sáng rồi...Bất giác ,tôi thở dài ... và lẩm bẩm :
-Ngày đó , định mệnh cũng đă khiến xui cho tôi gặp em cũng vào lúc gần 4g sáng ...có phải không ?...
Năm 1979 ...
Lúc đó tôi là một chàng trai 17 tuổi ...Lứa tuổi nhiều ước mơ ,lắm hoài băo nhưng ...không tiền .Sau những lần đi vượt biên không thành th́ đáng lẽ tôi nên an phận với cuộc sống làm thuê khốn khổ của ḿnh cho qua ngày đoạn tháng nhưng thú thật trong đầu óc non nớt của tôi lúc ấy th́ chỉ nghĩ đến cuộc sống thiên đường nơi đất khách xa xôi mà thôi .V́ như thế nên khi c̣ng lưng làm mướn được một thời gian ngắn và khi mua được 5,7 chỉ vàng th́ viễn cảnh sung sướng nơi xứ lạ quê người càng thôi thúc tôi t́m đường ...vượt biển ...
Hai lần đi trước ,một ở Vũng Tàu và một ở Cần Thơ đều thất bại nên lần này tôi suy tính rất kỹ và cuối cùng tôi chọn Cà Mau v́ tôi nghĩ đây là vùng đất cuối trời đất Việt và gần biên giới Thailand nhất .Vả lại ,theo tôi biết th́ ở đây có khá đông người Hoa th́ tôi sẽ có nhiều cơ hội xin vào làm công và chờ thời cơ hơn .Biết đâu "quá tam ba bận " lần đi thứ ba này thần may mắn sẽ mỉm cười với tôi th́ sao ? ...
Nghĩ là làm ...Tôi đón xe đi Cà Mau trong ngày hôm ấy với một cảm giác lâng lâng không thể tả .Nhưng hỡi ôi...khi đến mảnh đất này th́ tôi mới tá hoả và tỉnh mộng .Khác với sự tưởng tượng của tôi ,ở đây mọi người vẫn tất bật với công việc thường ngày và một điều làm tôi chán nản là họ rất cảnh giác với người lạ mặt ...nên khi tôi vào xin việc ở các cửa tiệm mà tôi đoán là của người Hoa th́ đều nhận được những cái lắc đầu từ chối ...
Thất nghiệp ,nhưng cũng phải ăn để mà sống ...Thế là chút ít vàng c̣m cơi dành dụm của tôi chỉ trong một thời gian ngắn cũng đă hết sạch và giấc mộng sang giàu nơi phương trời xứ lạ cũng tan tành theo mây khói ... | |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:02 pm | |
| ...Đă ba ngày nay tôi chưa đóng tiền trọ .Người chủ nhà bắt đầu tỏ ư khó chịu làm tôi càng thêm rối trí .Nằm dài suốt ngày trên giường mà tôi không nghĩ ra cách nào để thoát khỏi cảnh khốn khổ này .Sau cùng ...tôi quyết định ra chợ trời bán vài bộ quần áo để trả tiền nhà và kiếm chút ǵ vào bụng v́ cái bao tử đang sôi sục biểu t́nh từ sáng đến giờ .
Khi trả tiền trọ xong th́ số tiền c̣n lại cũng chỉ đủ để mua một ổ bánh ḿ chan nước thịt và ...một ly trà đá .Tôi từ giă chủ nhà và lang thang ngoài đường phố Cà Mau ...Bây giờ trong balô của tôi chỉ c̣n một bộ đồ mà thôi .Tôi bắt đầu cảm thấy hối hận v́ quyết định nông nỗi của ḿnh th́ cũng đă muộn màng .Đang làm công cho một hăng nước đá ở Sài G̣n th́ yên phận rồi ,khi không lại nằng nặc đ̣i nghĩ để rồi bây giờ lâm vào cảnh dở khóc dở cười như thế này đây ...Tôi tự nguyền rủa ḿnh : Đáng đời mày chưa ? Cho bỏ cái tật " Đứng núi này trông núi nọ " ...
Trời bắt đầu tối ...Bước chân của tôi vô t́nh dừng lại ngay Bến Tàu Cà Mau ...Nh́n những chiếc tàu to lớn chở hành khách đi về các Huyện (lúc trước chưa có đường lộ xe và ca nô cao tốc đi về Huyện như bây giờ mà tôi càng thêm chua xót cho hoàn cảnh của ḿnh khi liên tưởng đến những chiếc tàu đưa tôi đi vượt biên ở hai lần trước .Tối nay tôi sẽ ngủ ở đâu ? và ngày mai tôi sẽ sống như thế nào đây ? ...
Thấy có vài người khách bước xuống tàu nên tôi cũng bước đến hỏi thăm :
-Thưa chú ,giờ này bộ tàu chạy hay sao mà chú xuống vậy ?
Người đàn ông nh́n tôi như người từ trên trời rơi xuống :
-11g đêm mới chạy ...Bây giờ xuống giành chỗ ngă lưng chứ đợi một lát th́ chỉ có nước ngồi thôi à .Chú em chưa từng đi tàu hả ?
Tôi nói lời cảm ơn rồi bước lên bờ ...Suy nghĩ măi ...Cuối cùng ,tôi bước đại xuống tàu t́m cho ḿnh một chỗ nằm ...mặc kệ chuyện ǵ sẽ xảy ra cho tôi vào ngày mai ...
Người chủ tàu thấy cũng hơi đông khách nên ông ta mở nhạc cho mọi người thưởng thức .Tiếng hát nức nở của ca sĩ Chế Linh đă đưa tôi vào giấc ngủ đầy những nỗi muộn phiền ...
...Thằng bé âm thầm đi vào ngơ nhỏ
Tuổi ấu thơ đà mang nhiều âu lo
Ngày nó sống kiếp lang thang
Ngẩn ngơ như chim xa đàn
Nghĩ ḿnh tủi thân muôn vàn ...
...Mẹ nó qua đời khi c̣n tấm nhỏ
Một chén cơm chiều nên ḷng chưa no
Ngày nó sống kiếp trong mơ ...
Mẹ ơi con đang mong chờ
Bao giờ ...cho đến bao giờ ?... Không biết tôi ngủ được bao lâu và tàu đă rời bến khi nào .Tôi chỉ giật ḿnh tỉnh giấc khi có người lay mạnh vai ḿnh :
-Cho gom tiền tàu ...
Tôi lồm cồm ngồi dậy và ấp úng :
-Tôi ...tôi không c̣n tiền ...
Người soát vé trợn mắt :
-Không có tiền ? Vậy mày xuống tàu làm ǵ hả ?...
Tôi thú thật :
-Tôi muốn t́m chỗ ngă lưng một chút rồi lên ...không ngờ ngủ quên ...
Hắn hét lớn làm những người chung quanh đều hướng mắt về tôi :
-DM ,thằng này xạo quá ...Chắc là mày định xuống tàu để chôm chỉa đồ của hành khách phải không ? .
Tiếng xầm x́ của một vài người trên tàu càng làm tôi hoảng :
-Đúng rồi ...nếu không phải hạng ăn cắp ăn trộm th́ xuống tàu sao lại không có tiền trả ?
-Bắt nó giao công an đi ...Đồ lưu manh ...
-Nh́n gương mặt coi bộ sáng sủa nhưng ai mà biết được ...Thời buổi này ghê lắm bà con ơi ...Bạn tui nè,lúc trước đem về một đứa để giúp việc nhà .. . bề ngoài th́ hiền lành lắm ...nhưng được một vài tháng th́ nửa đêm nó cạy tủ trốn biệt ...
Bà chủ tàu nghe lộn xộn th́ cùng một vài người đệ tử bước đến .Bà nh́n tôi rồi lên tiếng :
-Bây giờ tao hỏi mày một câu .Mày có trả tiền tàu không ?
Thấy thân h́nh phốp pháp của bà tôi càng thêm sợ hăi :
-Thưa bà ...thật sự th́ cháu không c̣n tiền ...Cháu không phải là người xấu ...Xin bà cho cháu ...
Tôi chưa kịp nói hết lời th́ bà đă ra lệnh :
-Liệng nó lên bờ cho tao ...Mau lên ...
Hai ba người thanh niên lực lưỡng đến xốc nách tôi và lôi về phía mũi tàu ...Mặc cho tôi giẫy dụa van xin họ cũng chẳng buồn nghe .Khi tài công sắp cho tàu vào bờ th́ họ đồng thanh nắm hai tay hai chân của tôi để quăng .Tôi kinh hăi thét lớn :
- K.h.ô.n.g... ...Tôi mở mắt ra th́ thấy bên cạnh ḿnh là Loan .Nàng đă thức tự lúc nào và mỉm cười nh́n tôi :
-Anh ngủ mơ thấy ǵ mà hét lớn dữ vậy ?
Tôi đưa hai tay dụi mắt rồi trả lời nàng :
-À ...anh mệt quá nên ...
Nàng nhăn mặt :
-Mệt sao không lên giường nằm mà lại gục đầu trên bàn ngủ ? Bộ chê em già rồi nên không muốn nằm chung phải không ?
Tôi cười :
-Tầm bậy ...Em già th́ anh trẻ chắc ?Tại trên 20 năm rồi mới gặp lại nhau nên anh bất ngờ ,v́ vậy anh không ngủ được ...À,mấy giờ rồi Loan ?
Nàng nh́n đồng hồ rồi đáp :
-Hơn 6g sáng rồi đó anh ...Chắc em phải về pḥng rồi .Không biết thằng D thức chưa nữa ...Em về nhé !
Tôi gật đầu và đứng lên tiễn nàng :
-Ừa ,chút nữa ḿnh gặp lại sau ha ...Chúc em buổi sáng vui vẻ !
Đến trước cửa pḥng ,nàng bỗng nhón gót hôn mạnh lên má tôi ...rồi mỉm cười quay bước ...
...Sáng hôm nay chương tŕnh của đoàn tiếp tục tham quan Đỉnh Faber ,Nhà hát Victoria ,khu phố China Town ,Chùa Indian và Chùa người Hoa ...Chúng tôi lại đi bên nhau và nếu bạn là người ngoài nh́n vào th́ sẽ tưởng ba chúng tôi là một gia đ́nh hạnh phúc và ganh tị đấy .Trong lúc Loan có vẻ sung sướng tíu tít bên cạnh tôi như cô bé 18 của năm nào th́ D lại càng có vẻ suy tư hơn ngày đầu tiên .Thỉnh thoảng tôi bắt gặp cậu nh́n tôi với ánh mắt buồn bă làm tôi cảm thấy như ḿnh đă làm một việc ǵ đó có lỗi với cậu ...
Tranh thủ lúc Loan và mọi người vào tham quan Chùa Ấn Độ th́ tôi đến bên cậu thăm ḍ :
-H́nh như hôm nay con không được vui ?
Nhóc không trả lời mà chỉ cúi đầu gí mũi giày trên gạch ...Thật lâu nhóc mới lên tiếng :
-Tối hôm qua có phải mẹ con ở trong pḥng chú ?
Tôi ngớ người ...nhưng kịp trấn tĩnh lại :
-Mẹ con và chú là bạn bè lâu năm gặp lại th́ tâm sự suốt đêm là chuyện b́nh thường mà ...
Nhóc lắc đầu :
-Con không tin giữa hai người chỉ là bạn bè b́nh thường đâu ...Chú đừng dối con ...
Tôi nh́n vào mắt cậu :
-Tại sao con lại nghĩ thế ?
D trầm ngâm một chút rồi trả lời :
-Mẹ con từ xưa đến giờ rất ít khi nở nụ cười ...nhưng chỉ một đêm thôi th́ mẹ con đă trở thành một con người khác ...Con nghĩ nguyên nhân của sự thay đổi đó là do chú ...
Tôi cười :
-Thế con có muốn mẹ ḿnh vui vẻ ,trẻ trung ...yêu đời hay là suốt ngày quạo quọ cau có nè ?
Nhóc nh́n vào khoảng không bao la trước mắt :
-Dĩ nhiên là con rất muốn cho mẹ vui vẻ măi ...nhưng ...
Vừa lúc đó ,mọi người đă từ Chùa bước ra ...Loan nở nụ cười tươi nh́n hai chúng tôi :
-Hai chú cháu nói xấu tui phải không ? Nh́n hai người giống cha con lắm đấy nhé ...hihihi...
Được sửa bởi taydomusic ngày Wed Oct 15, 2008 6:04 pm; sửa lần 1. | |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:03 pm | |
| D tỏ vẻ khó chịu :
-Con không thích mẹ nói như vậy đâu ...
Cậu bỏ lửng câu nói rồi vội bước đi ...Loan ngỡ ngàng nh́n tôi ,nàng lắc đầu ...
...Chiều hôm ấy ,cả đoàn đi tham quan vườn hoa Phong Lan và trung tâm Vàng bạc đá quư của Singapore .Tôi rất ngạc nhiên v́ từ lúc ở Chùa Ấn Độ đến lúc lên xe ,rồi đi ăn cơm trưa th́ D đă tạo ra một khoảng cách đối với tôi ...Cậu cố t́nh đi trước tôi và khi thấy tôi có ư định đến lại gần th́ nhóc vội vàng bước nhanh đi nơi khác .
Loan th́ vẫn vô tư nói đủ thứ chuyện trên đời mà chẳng để ư đến điều đó nhưng tôi th́ không ...Tôi quyết định tối nay sẽ gặp riêng cậu và hỏi cho ra lẽ .
Tối đến ...khi tôi gỏ cửa pḥng Loan và bước vào th́ gặp chỉ có mỗi ḿnh nàng .Tôi thắc mắc :
-Ủa ,nhóc đâu rồi em ?
Nàng chúm chím cười :
-Mô phật ! Hôm nay tự nhiên ăn cơm chiều xong th́ nó xin phép đi chơi với mấy đứa bé trong đoàn .Nó c̣n nói có lẽ sẽ ngủ ở trong pḥng của mấy đứa đó luôn .Em đang ngạc nhiên v́ điều này đây ...Không lẽ anh chỉ mới nói chuyện với nó hai ngày nay mà nó thay đổi nhanh như vậy sao ?
Tôi trố mắt :
-Là do anh ?
Loan gật đầu :
-Không phải anh th́ là ai ? Lúc trước có bao giờ em thấy nó xin đi chơi hay giao thiệp với ai đâu ? Anh tài lắm ! hihihi...
Tôi lắc đầu :
-Đừng đưa anh lên tận mây xanh như vậy ...anh không xứng đáng được như thế đâu .
Ngồi nói chuyện với Loan đến khuya mà tôi lo lắng không yên ...Tôi không dám nói với Loan về cách đối xử khác lạ của nhóc với tôi từ trưa hôm nay đến giờ v́ thấy nàng đang vui vẻ .Tuy nhiên ngồi nói chuyện với nàng mà đầu óc của tôi cứ nghĩ về cậu bé măi ,thành ra nàng nói ǵ tôi cũng gật mà chẳng biết nội dung như thế nào .
Loan cũng không phải là loại người quá vô tư nên chỉ một lát sau th́ nàng khều tôi :
-Bộ anh mệt hả ? Sao em nói ǵ anh cũng ừ hết vậy ?Anh có để ư lời em nói không ?
Tôi giật ḿnh :
-Hả ...ừ ,anh cảm thấy mệt trong người em à !
Nàng lo lắng :
-Vậy anh cởi áo ra đi để em cạo gió cho .Em có đem theo dầu đây nè ...
Tôi từ chối :
-Không sao ...có lẽ anh phải về pḥng nằm nghỉ một chút .Thôi em ngủ sớm đi ha ...
Nàng lo lắng :
-Anh ở lại pḥng em cũng được mà .Đêm nay nó không về đâu ...
Tôi cố mỉm cười cho nàng vui :
-Anh về pḥng nằm một chút ...Khi nào khoẻ th́ anh sẽ qua nói chuyện với em ...được không ?
Thấy nói như thế nào tôi cũng đ̣i về nên nàng đành nhượng bộ .Lúc tiễn tôi ra khỏi pḥng nàng c̣n hỏi :
-Thật sự anh không sao chứ ?
Tôi nhéo tai nàng :
-Đă nói anh không sao mà .Em đừng coi anh như một đứa bé ,có được không ?
...Về pḥng ,tôi lại ngồi đó lấy thuốc ra hút và nhâm nhi ít rượu mạnh ...Tôi không tin là nhóc đi chơi với bạn bè v́ suốt ngày hôm nay cậu chỉ lủi thủi có một ḿnh thôi mà ? Càng nghĩ tôi càng lo âu ...Sau cùng tôi nh́n đồng hồ và quyết định đi xuống đường t́m cậu ...
Đứng trước cửa khách sạn và sau khi quan sát xung quanh th́ tôi đi lên cầu vượt để tới khu chợ trời bên kia đường v́ tôi nghĩ chỉ có nơi đó là mở cửa khuya mà thôi .Nhưng khi đi ḷng ṿng ở nơi ấy th́ tôi vẫn không t́m thấy nhóc ở đâu cả ...
Lúc chợ trời chuẩn bị dọn dẹp th́ tôi đành thất thểu lội bộ trở về khách sạn .Khi gần đến pḥng ḿnh th́ tôi kinh ngạc khi nh́n thấy cậu ...
Cậu đang ngồi bệt ở trước cửa pḥng tôi ...
Tôi đến gần th́ nghe giọng nhừa nhựa của cậu :
-Con không dám về pḥng .Chú cho con ngủ bên pḥng chú được không ?
Tôi mở cửa và lên tiếng :
-Con vào đi ...
Có lẽ cậu đă quá say hay v́ buồn ngủ nên vừa bước vào pḥng th́ nhóc đă nằm dài trên giường và nhắm mắt ...Tôi tuy bực ḿnh v́ chưa hỏi được D điều ǵ nhưng thấy cậu như vậy đành phải chịu .Dù sao th́ cũng đă khuya lắm rồi ,có ǵ th́ ngày mai ...Nghĩ thế nên tôi bước đến giường ,từ từ cởi giày cho nhóc và kéo cậu nằm lại cho ngay ngắn .
Tôi đứng đó ...nh́n nhóc ngủ say sưa mà ḷng dâng lên một cảm xúc khó tả ...Tôi thương nhóc bằng t́nh cảm chú cháu v́ nhóc là con của người xưa .Điều này th́ chắc chắn rồi ...nhưng ngoài t́nh cảm đó ra th́ ...tôi lại có một loại t́nh cảm khác không nói nên lời ...
41 tuổi đời ,phong sương nhuộm đầy trên mái tóc .Trái tim tôi tưởng đă chai sạn với những cuộc trao đổi ṣng phẳng bằng tiền từ lâu rồi ...Thế mà giờ đây,đứng trước nhóc ...t́nh cảm kia lại trào dâng trong ḷng .Đó không phải là t́nh chú cháu ...không phải là ḷng thương hại ...Vậy th́ là ...Trời ơi ...Tôi không thể ...không thể nào ...
Tôi sợ nếu lên giường nằm với nhóc th́ sẽ không ngăn được dục vọng thấp hèn của ḿnh nên lảo đảo trở lại ghế ngồi .Gục đầu trên bàn ...tôi rên rỉ :
-Tại sao ḿnh không gặp lại nhau ở lúc trước hoặc là sau này khi chúng ta đă già cả mà gặp lại nhau trong chuyến đi này hả Loan ơi ...
...Tôi lồm cồm ngồi dậy ,với tay lượm cái balô mà họ đă quăng nó lên bờ cùng với tôi lúc năy rồi thất thểu bước đi trong đêm ...
Tôi lang thang mà không biết nơi này là đâu .Đường th́ śnh lầy nên tôi cứ bị trợt té hoài v́ không quen ...Bụng lại cảm thấy cồn cào v́ đói .Một lát sau mệt quá nên tôi ngồi đại xuống trước một mái hiên nhà để nghỉ .
Đưa mắt nh́n chung quanh,tôi chợt nhận ra nơi đây là một cái chợ nho nhỏ ở miền quê .Trước mắt tôi là khu nhà lồng chợ được cất gần mé sông .H́nh như cũng gần sáng rồi nên cũng có vài ba chiếc xuồng tụ tập và lác đác có người bưng rổ rau ,thau cá đến ngồi trước cửa nhà lồng với cây đèn dầu trên tay .
Đang ngồi bó gối khoanh tay suy nghĩ th́ có tiếng mở cửa và một giọng con gái cất lên :
-Làm ǵ ngồi trước quán tui vậy ?
Tôi ngơ ngác quay lại và bắt gặp một đôi mắt đẹp đang nh́n ḿnh chăm chú :
-Tôi ...tôi ...xuống đây t́m việc làm ...
Cô bé ṭ ṃ :
-"Ông" từ đâu đến vậy ?...
Tôi ngạc nhiên v́ cách xưng hô của cô bé nhưng cũng phải trả lời :
-Ḿnh ở Sài G̣n ...
Nàng giật ḿnh :
-Mèn ui ...Sài g̣n hả .Dân Sài G̣n xuống đây vượt biên bị bắt nhiều lắm đó ...Bộ "ông" đi vượt biên rồi bị bắt mới được thả ra phải hông ?
Tôi lắc đầu :
-Không ...tôi làm ǵ có vàng mà đi ...Tôi xuống đây để t́m việc làm thôi ...
Cô bé h́nh như chưa chịu buông tha cho tôi .Nàng ngắm nh́n tôi từ đầu đến chân làm tôi ngượng chín cả người .Lát sau ,nàng lên tiếng :
-Tui thấy "ông" giống công tử bột quá à ...mà sao nói t́m việc làm ? "Ông" nói dóc hả ?
Tôi thanh minh :
-Ḿnh nói thật đó ...ḿnh cần việc làm mà ...
Suy nghĩ một hồi ,cô bé hỏi :
-Ba tôi đang kiếm người chăm coi rẫy mía ...Ông biết làm cỏ và đánh lá mía hông ?
Tôi gật bừa :
-Được ...ḿnh biết ...ḿnh làm được .
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:12 pm | |
| Sau khi "coi tay coi chân" tôi thêm một lần nữa th́ "quỷ cái"(tôi bắt đầu đặt cho cô bé biệt danh này từ đây)nói với tôi :
-Thôi "ông" vô quán nghỉ một chút đi để tôi mở cửa .Lát nữa ba tôi ở bên sông qua rồi ổng quyết định sau nghe ...
Theo chân nàng vào nhà th́ đồng hồ trên tường cũng vừa gơ lên bốn tiếng ...Một ngày mới bắt đầu ...
"Quỷ cái" chỉ nhà tắm rồi ra lệnh cho tôi :
-"Ông" làm ơn đi tắm rửa thay đồ dùm tôi đi ...ḿnh mẩy ông śnh đất không à .
Tôi bước vào nhà tắm mà nghĩ thầm trong bụng : Đúng là đồ "quỷ cái" ...làm như là mẹ của ḿnh không bằng .Hăy đợi đấy ...Hừ ...
Khi tôi bước ra th́ đă thấy một dĩa cơm chiên thơm phức trên bàn ."Quỷ cái" cười :
-"Ông" ăn cơm đi ...Tui chiên cơm nguội với hột gà cho ông ăn đó ...H́nh như ông có vẻ đói phải không ?
Tôi đưa mắt như thầm cảm ơn nàng rồi cúi đầu ăn tới tấp làm cô bé hoảng :
-"Ông" ăn từ từ thôi ...coi chừng mắc nghẹn đó hen ...
Thấy tôi ăn xong ,nàng làm một ly cafe đá đưa cho tôi và ngồi bên cạnh .Trong lúc tôi cảm thấy mất tự nhiên th́ nàng vẫn b́nh thản như không ."Quỷ cái" lên tiếng :
-Nh́n kỹ th́ coi "ông" cũng có vẻ lịch sự và trắng trẻo đó ...không biết có làm rẫy nổi không nữa đây .Ủa ,sao "ông" không ở Sài G̣n mà xuống đây làm ǵ cho cực hả ?
Tôi nghĩ thầm : Con gái ǵ mà trơ trẽn hết sức ...nó khen ḿnh hay là mai mỉa vậy cà ? .Tuy vậy,tôi cũng trả lời :
-Ḿnh không có gia đ́nh ...Ở Sài G̣n lúc này khó sống lắm nên ...
Vừa lúc đó ba nàng qua tới ."Quỷ cái" nhanh nhẹn :
-Ba ơi ,con t́m được người làm cho ba rồi nè ...hihihi ..."Ổng" ở Sài G̣n mới xuống đó ...
Ông nh́n lướt qua tôi rồi lắc đầu :
-Ốm yếu ,thư sinh quá ...làm sao mà mướn đây ?
Tôi chưa biết phải nói như thế nào để được ông nhận th́ cô bé đă tíu tít :
-"Ổng" nói "ổng" làm được mà .Thôi kệ ,ba cứ mướn đại đi ...Tội nghiệp "ổng" lắm ...đi đi ba ...
Người đàn ông vuốt tóc nàng rồi cười :
-Ừ ...thôi được .Nể lời con gái cưng ba sẽ cho nó về bên rẫy ...Bây giờ "tiểu thư" có cho ba ăn sáng không hả ?
Nàng nhảy cẫng lên :
-Hoan hô ba ...Để con đi kêu điểm tâm cho ba nha ...
Trước khi bước đi ,cô bé quay lại nh́n tôi với ánh mắt như chúc mừng làm tôi thấy cảm động vô cùng .Tôi lại nghĩ : Thật ra th́ ..."quỷ cái" cũng dễ thương đấy chứ ! ...
(C̣n tiếp) ...
Tôi được ông đưa về chăm sóc miếng rẫy đang trồng mía của ông .Chỉ cái cḥi hoang sơ giữa một rừng mía chập chùng ,ông bảo :
-Cậu ở đây đi ...Mỗi ngày sẽ có người cơm nước đem tới ...Lúc trước có một đứa ở đây nhưng nó làm biếng quá nên bác cho nó nghỉ rồi .
Tôi gật đầu v́ không c̣n con đường nào khác ...
...Th́ ra "quỷ cái" hiện sống với ba ḿnh .Mẹ nàng đă qua đời từ lâu lúc nàng c̣n bé tí .Ông không đi bước nữa v́ quá thương nàng nên sợ cảnh mẹ ghẻ con chồng th́ con của ḿnh sẽ khổ . V́ vậy đành sống cảnh "gà trống nuôi con" từ ấy đến giờ ...
Trước 1975 ...ông là một thợ may có tiếng của Cà Mau và có một căn nhà mặt tiền khang trang trong thị xă .Sau ngày giải phóng không biết có phải v́ lo sợ bị cải tạo tư sản hay không mà ông âm thầm đóng cửa tiệm rồi đưa cô con gái ruột của ḿnh về một vùng quê hẻo lánh sống an nhàn với miếng đất của ông bà để lại và một quán cafe nho nhỏ trước khu nhà lồng chợ R...(một địa phương cách Cà Mau khoảng 20 cây số ).
Từ đó ,tôi chỉ được gặp nàng vào những buổi đem cơm mà thôi ...Có điều an ủi là nàng ít khi về liền mà hay nấn ná ở lại để tṛ chuyện cùng tôi ..."Quỷ cái" hay ṭ ṃ về cuộc sống ở Sài G̣n và tôi th́ tha hồ ba hoa ,phóng đại thêm về cuộc sống của Sài G̣n hoa lệ làm nàng cứ trố mắt ,lắng nghe hoài mà không biết chán ...
Hôm đó ,sau khi đem cơm trưa cho tôi ..."Quỷ cái" không chịu về mà ngồi đó nh́n tôi ăn ...Tôi chọc cô bé :
-Bộ khoái nh́n tôi ăn cơm hả ? Sao không về bán cafe đi ...
"Quỷ cái" cười buồn...Ôi ,cũng v́ nụ cười "chết người" kia mà sau này tôi phải khổ ...
-Tui sợ "ông" buồn nên quan tâm thôi ...Nếu "ông" không thích th́ ...tui về ...
Nói xong ,cô bé đứng lên và định bước đi ...Tôi bèn níu tay nàng lại ,cười h́ h́ :
-Ḿnh xin lỗi ...ḿnh định chọc bạn thôi mà ...Ở lại nói chuyện với ḿnh đi há ...
Cô bé cười và ...ngồi xuống ...Sau khi nói đủ thứ chuyện trên đời ,nàng bỗng hỏi nhỏ :
-L ...bao nhiêu tuổi rồi ?
Tôi đáp :
-Ḿnh 17 ...c̣n bạn ?
"Quỷ cái" bỗng khoái chí ,cười toe toét :
-Tui 18 rồi ...Vậy L phải kêu tui bằng chị đó nghe ...
Tôi sững sờ ...v́ không ngờ cô bé lại lớn tuổi hơn ḿnh .Tuy vậy,tôi cũng chống chế tỏ ư không bằng ḷng :
-Ḿnh không tin đâu ...Bạn đừng ḥng làm chị của thằng này đó nhé !
Loan (tên của "quỷ cái") gật đầu :
-Sao cũng được ...Thật ra th́ tui bị tuổi oan ...Mà thôi ,tụi ḿnh xưng tên với nhau cũng được hén ?
Tôi lắc đầu ,buông lời chọc ghẹo :
-Không ...Loan phải kêu ḿnh bằng anh ...ḿnh mới chịu ...
Cô bé ngúng nguẩy ,trề môi :
-Xí ....c̣n khuya ...
Rồi đứng lên ...chạy đi ...Tôi nh́n theo ...nở nụ cười ...Ḷng thầm mơ về một ngày mai tươi sáng ... Đang thả hồn về kỷ niệm xưa th́ tôi chợt tỉnh khi nghe tiếng rên của D ...
-Khát ...nước ...quá ...
Lấy chai nước lọc trong tủ lạnh ,rót vào ly rồi tôi đến ngồi cạnh nhóc...Đỡ đầu cậu dậy ,tôi nói nhỏ :
-Nước đây ...con uống đi ...
Uống xong ly nước ...nhóc bỗng nh́n tôi đăm đăm ...Và cậu thốt ra câu nói làm cho tôi chết lặng cả người :
-Con ...con ...thương ...chú ...
Tôi gật đầu hướng sang ư khác :
-Chú biết ...Chú hy vọng sẽ làm một người thân trong gia đ́nh để được chăm sóc cho con sau này ...Con đồng ư không ?
Nhóc bỗng giận dữ quăng chiếc ly đang cầm trên tay một cái " x.oảng ..." vào góc tường rồi quay mặt úp vào gối ...tức tưởi :
-Con không muốn chú là ba ghẻ của con ...Chú không hiểu ǵ hết ...Chú không hiểu ...Chú đi đi ...đi đi ...
Tôi thẩn thờ như một kẻ mất hồn ...Điều tôi hoang mang ...lo sợ rồi cũng đến ...Tôi không hiểu ǵ cả ư ? Có thật là như thế không ? ...Cúi xuống , kéo tấm mền đắp lên người cậu th́ nhóc hét lên :
-Chú đi đi ...con không cần ǵ hết ...chú nghe chưa ? ...rồi đạp tấm mền qua một bên .
Thấy nhóc đang giận dữ ...tôi đành im lặng bước ra cửa ...
H́nh như ngoài kia ...trời cũng sắp bước vào một ngày mới ... Tôi ngồi ở quầy bar dưới tiền sảnh khách sạn rất lâu ...Ḷng rối bời với bao ư nghĩ miên man ...Khi thấy mọi người trong đoàn bắt đầu xuống tập trung để tiếp tục tham quan ngày thứ ba th́ tôi uể oải bước lên pḥng ḿnh .
Nhóc đă không c̣n trong pḥng nữa .Tôi vào pḥng tắm mở ṿi nước cho tinh thần được sảng khoái v́ đă hai đêm rồi tôi có ngủ được bao nhiêu đâu ? Khi đả ăn mặc chỉnh tề th́ Loan bước vào .Hôm nay nàng vận bộ đồ màu đen ,tóc bới cao trông thật quyến rũ .Tôi so sánh :
-Nh́n em... anh tưởng tượng đến diễn viên điện ảnh Việt Trinh đấy ...Em đẹp lắm !
Nàng bỉu môi ,cười :
-Xạo ...cái miệng giỏi tán tỉnh của anh cũng như xưa ...Hừm ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:12 pm | |
| Tôi hỏi nàng :
-Nhóc đâu ?
Loan bước ra cửa sổ ,nh́n về phía dưới :
-Đang xuống hồ bơi ở tầng 5 lặn hụp ǵ năy giờ rồi ...Đi đến sáng mới về đó anh ...Bước vô là em nghe mùi bia nồng nực ...Nó bắt đầu lây luôn cả cái thói nhậu nhẹt thâu đêm của anh th́ phải ? ...
Tôi đến sau lưng Loan ,hai tay ṿng qua phía trước ...gh́ lấy nàng :
-Vậy mà ...có người nhớ hoài đó nhé ...
Loan chống cự yếu ớt :
-Cửa chưa đóng mà anh ...kỳ quá !
Tôi nh́n về phía cửa ...lúc đó nhóc cũng vừa bước ngang ...Cậu nh́n tôi và Loan không chớp mắt ...
Sáng hôm nay đoàn đến tham quan vườn chim Jurong .Tôi cảm thấy khó chịu trong người nên ra phía sau hàng ghế cuối trong xe và nằm dài .Loan tỏ vẻ ái ngại :
-Anh bệnh rồi ...Sao lúc năy không nằm ở khách sạn ...Bây giờ làm sao đây ? Bên Singapore tiền khám bác sĩ mắc kinh khủng luôn đó ...
Tôi nở nụ cười buồn :
-Anh chỉ nhức đầu thôi mà ...Em đi chơi với D đi ...đừng bỏ nó một ḿnh .Tại anh không thích xem chim chóc nên lên đây nằm ngủ một chút ...Đừng lo cho anh .
Loan lôi đầu tôi ngồi dậy ,giựt gió xức dầu rồi đặt tôi nằm xuống .Sau khi dặn ḍ tôi vài câu th́ nàng mới bước xuống xe ...
Tôi nằm đó ...nhưng có ngủ được đâu .Thái độ ân cần lo lắng của Loan đă làm cho tôi nhớ đến dĩ văng năm nào ...
...Không biết từ lúc nào mà tôi bắt đầu trông ngóng cô bé vào những buổi đem cơm ...Hôm nào quán cafe bán đắt th́ nàng cho tiền một đứa nhóc quen nào đó để đem cơm sang cho tôi và y như là buổi đó tôi bỏ mứa hoặc là ăn rất ít v́ cảm thấy không ngon miệng chút nào ...
Tôi nhớ những khi rảnh rỗi hoặc là những buổi chiều tà hay những đêm trăng sáng th́ chúng tôi thường đi dạo trong khu vườn mía và mặc dù chỉ nói với nhau những chuyện vu vơ nhưng đă gieo vào ḷng tôi một t́nh cảm của thời mới lớn ...Tôi đă yêu nàng và h́nh như nàng cũng vậy ...Ba tiếng " Anh yêu em" tưởng chừng như đơn giản nhưng sao đối với tôi thật khó nói vô cùng ...Có lẽ tôi mặc cảm v́ giai cấp giữa tôi và nàng đă làm cho tôi không dám thốt nên lời ...Chuyện Hoàng tử cưới cô bé lọ lem hay là Công chúa thương chàng chăn trâu chắc chỉ c̣n trong những câu chuyện cổ tích đời xưa ...chứ làm sao mà xảy ra ở thời buổi ngày nay cơ chứ ?...V́ nghĩ thế nên tôi chỉ dám yêu trong câm lặng mà thôi ...
Nhưng không ngờ ...cái ngày đó cũng đến ...
Buổi trưa hôm ấy ,tôi cảm thấy mệt mơi trong người nên khi đứa bé đem cơm sang và nói là nàng đang bận th́ tôi hờ hững nói lời cảm ơn và để yên túi xách cơm đó không đụng tới miếng nào ...Tôi nằm co ro và run lẩy bẩy v́ sốt trong căn cḥi hiu quanh giữa một rừng mía mênh mông ...
Đến chiều th́ Loan đem cơm tới .Nàng hoảng hốt khi nh́n phần cơm trưa vẫn c̣n nguyên và tôi th́ đang đắp mền kín mít từ đầu đến chân...Giựt tấm mền ra khỏi người tôi ,nàng lo lắng :
-L bệnh rồi ...sao lúc trưa không nhắn cho Loan ?
Tôi lờ đờ nh́n nàng :
-Ḿnh không biết ...tự nhiên sao cảm thấy lạnh dù trời đang nắng ...nên ḿnh bỏ công việc vào đây nằm ...
Loan nhíu mày :
-L...bị sốt rét rồi ...Thôi L nằm đây nha ,đợi Loan một chút há ...
Nói xong,nàng chạy đi ...Không lâu th́ đă trở lại với đủ thứ thuốc trên tay .Loan đỡ đầu tôi ngồi dậy ,nàng ân cần đưa thuốc vào miệng tôi rồi đút cho tôi từng muỗng cháo thịt mà nàng vừa mua cùng với những viên thuốc đắng nghét kia ...
Sau đó ,nàng đở cho tôi nằm xuống gối rồi lặng lẽ bật quẹt đốt đèn ...rồi ra cửa cḥi nh́n ngắm trăng sao mà không chịu về ...
Có lẽ những viên thuốc th́ đắng nhưng t́nh của nàng lại quá ngọt ngào chăng mà đến tối th́ tôi cảm thấy khoẻ trở lại ...Tôi gọi nàng :
-Loan ơi ...
Nàng mừng rỡ bước vào cḥi :
-Á ...L khoẻ rồi à ...Loan mừng quá !
Tôi nắm tay nàng ,th́ thầm :
-Cảm ơn Loan ...
Và trong lúc nàng chưa kịp lên tiếng th́ tôi đă gh́ nàng xuống ,nói qua hơi thở :
-Anh ...yêu ...em ...
Nàng run rẩy trong ṿng tay tôi ...Và đố bạn chứ cái đêm hôm ấy là đêm ǵ ? ...
Tôi tỉnh mộng khi có người lắc vai ḿnh ...Mở mắt ra tôi ngạc nhiên khi thấy D đang ngồi bên cạnh .Nhóc ṭ ṃ :
-Chú bệnh hả ? Chú ngủ thấy ǵ mà cười vậy ?...
Tôi ngồi dậy ,trả lời nhóc :
-Không có ǵ ...không biết chú ngủ đă lâu chưa ? À,sao con không đi chung với mẹ ? ...
Nhóc nở nụ cười buồn...Lại một nụ cười "chết người" làm tim tôi xao xuyến .Tôi than thầm : Trời ơi ...
-Tham quan xong rồi chú à ...Con đi nhanh nên lên xe trước .Sáng giờ con đế ư không thấy chú làm con cứ nghĩ là chú vẫn c̣n ở trong khách sạn ...
Ngập ngừng đôi phút ...nhóc nh́n tôi :
-Bộ chú buồn con hả ? ...Con xin lỗi ...về chuyện đêm qua ...Chú đừng nói cho mẹ con hay nha ...được không chú ?
Tôi nh́n sâu vào đôi mắt cậu bé rồi gật đầu :
-Ừa ...chú sẽ không nói ...và măi măi sẽ ...không nói ra ...v́ ...
Tôi bỏ dở câu nói v́ mọi người đang bắt đầu lên xe ...Tôi và nhóc trở lại chỗ ngồi cũ và mỗi người theo đuổi một ư nghĩ riêng tư ... Đoàn ghé vào một nhà hàng Trung Hoa để dùng cơm trưa rồi tiếp tục tham quan đảo Sentosa (một khu du lịch nổi tiếng của Singapore).Chúng tôi vào bảo tàng sáp đế t́m hiểu lịch sử của đất nước nhỏ bé này xong th́ trời cũng gần tối .Người hướng dẫn viên đưa chúng tôi đến sân khấu ngoài trời trong khu du lịch đế chuẩn bị xem tiết mục NHẠC NƯỚC MÀU KỲ ẢO .Sau khi dặn ḍ đoàn vài điều cần thiết th́ anh ta bước ra ngoài ...Lúc này cả ba chúng tôi ngồi gần bên nhau và nói chuyện rất vui vẻ ...
Sau khi xem xong th́ xe đưa chúng tôi trở về khách sạn ...V́ đêm nay là đêm cuối ở Singapore nên tôi lên tiếng mời hai mẹ con nàng cùng lang thang trên phố chơi ...Chúng tôi kêu taxi tham quan khắp nơi ,ghé khu phố người Ấn thưởng thức món cháo ếch ,uống với nhau chút bia ...rồi tiếp tục vào khu người Hoa mà xem người ta mua bán ...Tôi thật vui và cảm thấy rất hạnh phúc khi nghĩ đến cảnh tôi và Loan sẽ được sống bên nhau từ đây cho đến cuối cuộc đời ...Bây giờ ba nàng đă qua đời ,chúng tôi đều đă trên 40 tuổi và mỗi người đều có chút ít sự nghiệp trong tay th́ đâu có ǵ ngăn cản niềm ao ước đó nữa ,phải không ?
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:12 pm | |
| Sáng hôm sau ,cả đoàn trả pḥng và di chuyển sang Malaysia ...Đến biên giới th́ thủ tục rất nhanh gọn và các nhân viên ở cửa khẩu hai nước đều tiếp chúng tôi với nụ cười trên môi (điều này làm cho tôi chạnh ḷng khi nghĩ đến thủ tục chậm chạp , rườm rà và những ánh mắt lạnh lùng của các nhân viên nước ḿnh) .
Sau khi nhận pḥng ở Melaka ,chúng tôi dùng cơm trưa và tiếp tục tham quan Quảng trường Bồ Đào Nha ...
Hôm nay là lễ Quốc Khánh của Malaysia nên ở Quảng trường rất đông người bản xứ và tràn ngập khách du lịch .Chung quanh nơi đó người ta bày bán đủ thứ mặt hàng nên Loan gia nhập cùng quư bà quư cô tranh thủ lựa chọn mua sắm tùm lum ...
Tôi đưa nhóc đi ḷng ṿng và chụp cho cậu rất nhiều kiểu ảnh ...Bây giờ th́ nụ cười đă thường xuyên nở trên môi của cậu .Nhóc bắt đầu mạnh dạn rủ tôi đi lựa hàng lưu niệm và thi thố tiếng Anh lưu loát của ḿnh với người bản xứ ...làm tôi cũng thấy vui lây .
Khi tham quan Đền Sam Po Kong xong th́ chúng tôi đi ăn tối và trở về khách sạn nghỉ ngơi ...
Đến trước cửa pḥng tôi th́ bỗng nhiên nhóc ghé miệng vào tai tôi và nói nhỏ :
-Chúc chú ngủ ngon nha ...hihihi ...Con thích chú lắm đó ...
Tôi chưa kịp định thần th́ nhóc đă kéo vali của ḿnh đi thẳng ...
Đêm đó ...tôi có một giấc ngủ thật ngon và dài cho đến sáng ... 5g sáng hôm sau ,nhóc gơ cửa pḥng và rủ tôi xuống hồ bơi trong khách sạn ...Hai chú cháu chiếm lĩnh hồ bơi và tha hồ đua với nhau .Tôi lợi dụng lúc nhóc đến gần th́ hay thọt lét làm cậu cười sằng sặc và rượt tôi chung quanh hồ ...
Lúc tôi lên ghế nằm được một tí th́ nhóc cũng lên theo ...Nh́n thân thể cường tráng vẫn c̣n đang độ phát triển kia từ từ đến gần th́ thử hỏi làm sao tôi không liên tưởng đến chuyện ...Tôi nhắm mắt lại để xua đuổi những ư nghĩ bậy bạ trong đầu th́ nhóc cũng vừa đến bên tôi .Thay v́ nằm riêng mỗi người một ghế th́ cậu lại nằm chung với tôi và sự cọ xát của hai thân thể đă làm cho tôi thật sự điên lên v́ nhóc ...
Khi tôi chồm ḿnh lên chuẩn bị hôn vào đôi môi đỏ như son kia th́ ...
Có bóng người bước ra hồ bơi ...Cũng may là trời c̣n mờ mờ nên họ chưa thấy ǵ .Tôi trấn tĩnh lại và ngồi dậy ...Nhóc vẫn c̣n nhắm mắt chưa hay biết ǵ ...Tôi nghĩ thầm : Lạy Chúa ...cảm ơn người ...chút nữa th́ con đă ...
Trời ơi ...tôi phải làm sao đây ? ... Malaysia-NƯỚC MẮT MÙA THU ...(tiếp theo)
...Tôi đứng lên , nói với D :
-Mình về phòng thay đồ và chuẩn bị ăn sáng được rồi đó nhóc !
Cậu mở mắt ra ,càu nhàu :
-Còn sớm mà chú ...con muốn tắm nữa ...
Tôi nhắc cậu :
-Sáng nay mình phải trả phòng để đi nơi khác ,con quên rồi sao ? Bây giờ có chịu lên không nè ?
Nhóc đưa tay ra và nhỏng nhẻo :
-Chú kéo con ngồi dậy đi ...
Tôi lắc đầu nhưng rồi cũng nắm tay cậu ngồi dậy ...
Hai chú cháu lên phòng thì gặp Loan cũng vừa đến cửa phòng tôi .Nàng ganh tị :
-Trời ơi ...hai người đi tắm mà không rủ tui hé ...Không thèm nói chuyện với chú cháu mấy người nữa ...Hic ,tui đi ăn sáng đây ...
Tôi nắm tay nàng :
-Đợi anh thay đồ rồi đi chung ...À ,sao em không đem hành lý xuống luôn ...mình ăn xong rồi đi luôn mà ?
Loan giật mình :
-Trời ,chút nữa em quên mất ...Cứ tưởng còn ở bên Sing ...Chết rồi ,đồ đạc em mua hôm qua còn quăng tứ tung trong phòng ....Quay sang nhóc ,nàng nói : Về sắp đồ vô vali tiếp mẹ con ơi ...
Nàng lật đật chạy về phòng với thái độ hấp tấp làm cho tôi và nhóc ôm bụng cười nghiêng ngã ...
...Dùng điểm tâm xong th́ đoàn khởi hành đi Kuala Lumpur (thủ đô của Malaysia).Chúng tôi tiếp tục tham quan Thánh đường Hồi Giáo ,Quảng trường Độc Lập và Hoàng Cung Malaysia ...
Khi đến Hoàng Cung của Quốc vương (chỉ được tham quan bên ngoài)th́ nhóc đề nghị :
-Chú và mẹ đứng trước cổng Hoàng Cung để con chụp cho hai người một tấm h́nh nha ...
Loan bất ngờ ...sau khi chụp xong và đợi nhóc quay đi th́ nàng nói nhỏ với tôi :
-Trời ,hôm nay ai nhập vào mà sao nó ăn nói bạo mồm bạo miệng thế kia ? Đừng nói với em là do anh dạy nó đó nhé !
Tôi mỉm cười ,trả lời nàng :
-Hahaha ...Em không nghe ông bà ḿnh nói à ? "Đi một ngày đàng ,học một sàng khôn" đó ...và ...
-Và sao ?
-...Và ..."Đi cho biết đó biết đây ...Ở nhà với mẹ (th́) biết ngày nào khôn" ...Em lo làm giàu nên bắt thằng nhỏ ru rú trong nhà hoài nên nó nhát là phải rồi ...
Loan đấm vào lưng tôi th́nh thịch :
-Á ...th́ ra anh mắng khéo em đó hả ...Hứ ...Có giỏi th́ nhào vô mà dạy dỗ nó ...Em chỉ sợ là lúc đó nó chỉ học được nơi anh cái thói ba hoa chích choè và nhậu nhẹt suốt ngày cho mà xem ...
Tôi cười ,tiếp tục trêu Loan :
-Ừ ,...miễn là có người thương nên không chịu lấy chồng ...là được rồi ...h́ h́ ...
Nàng nguưt tôi :
-Hứ ...ai mà thèm thương anh ? Đừng tưởng bở ...
Vừa lúc đó ,hướng dẫn viên đến mời chúng tôi lên xe để về nhận pḥng khách sạn và dùng cơm trưa ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:13 pm | |
| ...H́nh như linh tính của một người cha đă cho Ba Loan biết có chuyện đă và đang xảy ra giữa hai chúng tôi .Ông âm thầm theo dơi và khi biết được sự thật th́ ...
Một ngày nọ ...khi Loan đi Cần Thơ để dự đám cưới một người bà con gần th́ ông kêu tôi lên nhà nói chuyện ...
Bước vào căn biệt thự giữa một vườn hoa đang khoe sắc mà ḷng tôi ngổn ngang bao nỗi lo âu ...Chỉ cái ghế cho tôi ,ông bảo :
-Cậu ngồi xuống đi rồi nghe tôi hỏi ...
-Dạ ...
Ông đưa mắt nh́n tôi :
-Cậu có biết v́ sao mà tôi mời cậu lên đây lúc con Loan đi vắng không ?
Tôi ngơ ngác :
-Dạ ...thưa không ...Có chuyện ǵ vậy bác ?
Ông cười nửa miệng :
-Cậu khéo đóng kịch lắm ...Hèn ǵ ,con Loan làm sao mà nó lại không thích cậu chứ ? Nhưng nó là con nít ...đường đời chưa được bao nhiêu .Cậu gạt nó th́ được ,nhưng với ông già này th́ cậu cần phải xem xét lại ...
Tôi mơ hồ đoán ra được vấn đề ...nên đành cúi đầu thú nhận :
-Thưa bác ...con thương Loan thật t́nh ...và không nghĩ đến chuyện ǵ khác ...Xin bác đừng nghi ngờ con ...
Ông cười khẩy :
-Cậu nói cậu thương nó à ? Xin lỗi nếu tôi hơi nặng lời ...Cậu lấy tư cách ǵ để mà thương nó chứ ? Chẳng lẽ câu quên cái câu: " Đỉa mà đ̣i đeo chân hạc " hay sao ?
Tôi tái mặt ,ấp úng :
-Xin bác đừng miệt thị con ...Con nhất định sẽ lo lắng cho Loan suốt cuộc đời này ...
Ông đứng lên ,cười ha hả :
-Buồn cười thật ...đúng là lời nói của kẻ "ăn chưa no ,lo chưa tới " .Nè ,tôi hỏi thật cậu nhé : " Cậu lấy cái ǵ để lo lắng cho con gái tôi đây ? .Cậu nói đi ..."
Tôi im lặng ...Thấy vậy ông bước đến bên tôi và gằn giọng :
-Tôi không có thời gian để dài ḍng với cậu .Mục đích của tôi mời cậu lên đây là để thanh toán tiền cho cậu và yêu cầu cậu biến khỏi mảnh đất R... này .
Tôi ngước mắt nh́n ông ,ngập ngừng :
-Nhưng ...con và Loan đă ...con không thể ...
Ông nhíu mày :
-Chính v́ điều đó mà tôi càng không thấy cái bản mặt cậu ở xứ này nữa ...Cậu nên nhớ ,tôi là một người có thế lực ở nơi đây ."Đồng tiền làm nên mọi chuyện" ,hy vọng cậu hiểu được điều này .Ngừng một chút ,ông tiếp tục : C̣n nữa ,chỉ vài ngày tới đây ...nhà tôi sẽ tổ chức đám hỏi cho con Loan .Tôi cũng không ngần ngại ǵ mà báo cho cậu biết rằng ...chồng tương lai của nó gần tốt nghiệp bác sĩ và là con trai độc nhất của một gia đ́nh trung lưu ở Sài G̣n .Tôi và gia đ́nh họ vốn là bạn bè với nhau ...Ha ..ha...ha ...
Tôi gục đầu ,đau đớn trước những lời nói vừa rồi của ông ...Có lẽ thấy ḿnh hơi quá đáng nên ông cúi xuống ,vỗ vai tôi rồi ôn tồn nói :
-Xin lỗi cậu ...đáng lẽ tôi không nói ra chuyện này .Nhưng xin cậu hăy hiểu cho tấm ḷng của một người cha như tôi ...Vợ chết sớm ,một ḿnh nuôi con đến ngày hôm nay ...Nó là báu vật mà tôi quí hơn cả sinh mạng của chính ḿnh .Cho nên tôi muốn nó phải được sống sung sướng trong cuộc đời này ...Cậu có hiểu không ?
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:14 pm | |
| Tôi lắc đầu :
-Nhưng Loan và con ...
Ông ngắt lời tôi :
-Đó chỉ là t́nh cảm bốc đồng của tuổi mới lớn mà thôi ...Rồi đây chắc chắn con Loan nó cũng sẽ quên .Không lẽ cậu cho rằng người chồng bác sĩ tương lai của nó lại thua kém cậu tất cả về mọi mặt hay sao chứ ? ...
Tôi nghẹn lời ,chua xót khi nghĩ đến số phận hẩm hiu của ḿnh ...
Rốt cuộc rồi ...tôi cũng âm thầm khăn gói ra đi mà không được gặp lại nàng một lần cuối ...(*)
(C̣n tiếp)
(*) Xin vui ḷng xem chi tiết trong câu chuyện "TRÔI THEO D̉NG ĐỜI" sẽ được viết tiếp vào những ngày tới .
Đang mơ màng th́ tiếng điện thoại reo vang ,tôi đưa tay nhấc máy :
-Alô ?...
Tiếng Loan khúc khích :
-Trời ơi ,anh ngủ với con nào mà em gỏ cửa hoài anh không nghe vậy ? Chuẩn bị đi tham quan buổi chiều ḱa ông ơi ...
Tôi nh́n đồng hồ rồi hét lên :
-A ...anh ngủ quên ...đợi anh nhé ...nhanh thôi .
Chiều nay đoàn đến Động Batu (h́nh như là thánh địa của người Ấn ở Malaysia th́ phải ?).Sau đó đi tham quan Toà Tháp Đôi (cao nhất thế giới và là niềm tự hào của người dân Malaysia).Mọi người lại tha hồ quay phim ,chụp ảnh để kỷ niệm .Chúng tôi cũng không ngoại lệ ...
Khi người hướng dẫn viên tập trung cả đoàn lại để thông báo giờ và địa điểm dùng cơm chiều xong th́ anh ta tuyên bố từ giây phút này đoàn được tự do mua sắm ở siêu thị hàng hiệu (gần toà tháp đôi) và chú ư đừng để bị lạc th́ cả đoàn khoái chí tung ra khắp hướng ...
Loan lại gia nhập vào phía các chị các em để đi siêu thị bỏ hai chú cháu tôi bơ vơ (hic...)Tôi và cậu cũng đi tham quan trong đó th́ nhóc than mỏi chân nên tôi đề nghị :
-Hay là hai chú cháu ḿnh kiếm chỗ nhậu nói chuyện đi há ...Tối về khách sạn luôn (cũng ở gần đó) khỏi ăn cơm chiều ...con nghĩ sao ?
Nhóc khoái chí reo lên :
-Đến bây giờ con mới nghe chú nói một câu nghe được đó ...hihihi ...
Tôi nhéo tai cậu :
-Hả ? ...Bộ mấy ngày trước chú nói tầm bậy không sao ? ...Trời đất !
Hai chú cháu cùng cười rồi bước ra khỏi nơi đó ...
...Chúng tôi lang thang một hồi th́ t́m được một quán nhậu .Khi nhóc sử dụng tiếng Anh để kêu vài món th́ tôi đưa mắt nh́n chung quanh và phát hiện ra một điều là h́nh như người Malaysia họ chỉ dùng tay để bốc đồ ăn đưa lên miệng mà thôi (?) .Tôi quá kinh ngạc nên khều nhóc và hỏi nhỏ :
-Sao họ ăn bốc coi kinh dị quá vậy ḱa ?
Nhóc cũng nh́n ở những bàn gần đó và sau một chút suy nghĩ ,cậu lên tiếng :
-Theo con nghĩ th́ ...h́nh như đó là phong tục của họ đấy chú ...
Người phục vụ đem món ăn đến cho chúng tôi và xí xô xí xào điều ǵ đó với cậu .Khi anh ta đi rồi tôi bèn nh́n nhóc :
-Anh chàng nói ǵ với con mà cười toe toét thế ?
D cười đỏ mặt và nói nhỏ vào tai tôi :
-Anh ta khen con ...đẹp trai và hỏi chú có phải là ba của con không ?
Tôi khó chịu :
-Rồi sao nữa ?
Nhóc cười :
-Anh ta hỏi con có phải là khách du lịch hay không ? ...Và ...tỏ ư tối nay muốn mời con đi chơi đó ...
Tôi cau có với nhóc :
-Rồi con nhận lời à ? Hừm ...
Nhóc cười ngặt nghẽo :
-Hihihi ....À ,th́ ra chú đang ...ghen có phải không ? Con chỉ đùa với anh ta thôi mà ...
Tới phiên tôi đỏ mặt ...và đành lăng sang chuyện khác :
-Thây kệ con ...đâu có liên can ǵ đến chú ...Nói tầm bậy ...Nè ,khui bia đi nhóc ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:15 pm | |
| - Vào 100% nghe chú ....
-Con không nghe câu "Gừng càng già càng cay" sao ? Bộ chú ngán con hả ...C̣n lâu ...vào th́ vào ...
Cứ thế ...hai chú cháu đă say tự lúc nào chẳng biết ... ...Khi về pḥng th́ cũng khá khuya .Loan đứng đợi chúng tôi trước cửa pḥng .Nàng càu nhàu : -Hai người đi nhậu à ...Sướng nhỉ? Tôi lên tiếng : -Em đưa nó về pḥng đi ...Anh cũng buồn ngủ quá rồi ...Có ǵ mai gặp lại sau ha ... Không đợi nàng trả lời th́ tôi đă bước nhanh vào pḥng và đóng cửa lại .
...
Trong lúc nằm mơ màng th́ tôi nghe có ai mở cửa và tiếng bước chân nhè nhẹ đi vào pḥng . Tôi vẫn nhắm mắt v́ nghĩ đó là Loan .Một chút th́ tôi nghe có tiếng cởi bỏ quần áo và người đó từ từ nằm xuống bên cạnh tôi với hơi thở dồn dập ...Khi bàn tay của người đó bắt đầu choàng qua người tôi th́ tôi phát hiện ra người đó là ...D. Tôi định ngồi dậy nhưng nhóc đă choàng lên ḿnh tôi và đặt lên trên người tôi những cái hôn cuồng bạo ... Dục vọng đă lấn át lư trí của tôi trong lúc này (có lẽ v́ tôi say quá chăng? hay là ...)nên tôi đê mê oằn ḿnh hưởng ứng và cùng với nhóc bứơc vào tṛ chơi t́nh ái...
Khi hai thân thể của chúng tôi như sắp sửa tan ra và hoà quyện cùng nhau th́ ...bỗng nghe tiếng thét của Loan : -Chúa ơi ...
Cả hai chúng tôi đều hoảng hốt ngồi dậy .Nhóc quơ tay lấy quần áo rồi chạy biến vào pḥng tắm bỏ tôi chịu trận ngồi đó với tư thế không đẹp mắt tí nào ...Loan gằn giọng : -Trời ơi ...th́ ra anh chỉ là một kẻ bệnh hoạn ...Tôi không ngờ ... Tôi cúi đầu im lặng v́ bí mật từ lâu được chôn giấu kia bây giờ đă phơi bày th́ c̣n ǵ để biện minh với nàng nữa . Thấy tôi im lặng Loan càng điên tiết ,nàng bước đến ...hay tai lắc mạnh vai tôi và hét : -Tại sao anh không thanh minh cho em ? Anh nói đi ...Anh là kẻ bệnh hoạn từ lúc nào ? Anh phải nói ...nếu không,em sẽ không để yên chuyện này đâu ... Khi tôi vừa định lên tiếng th́ D từ nhà tắm bước ra ...Cậu từ từ đến bên cửa sổ ...rồi quay lại nh́n Loan và tôi ...Cậu nói trong tiếng nấc : -Không phải do chú ...người có lỗi là con ...Chính con đă cố t́nh đưa chú vào câu chuyện này ... Loan rít lên : -Mày ...mày ...là đồ tồi bại ...Tao không thể ngờ ...trời ơi ... Nhóc nói chậm răi từng tiếng nghe như mơ hồ từ khoảng xa vọng lại : -Từ nhỏ th́ con cũng đă không giống ai rồi ...Mẹ ơi,tại sao mẹ lại tạo nên con trên đời này làm ǵ ...Con không muốn sống nữa ...Mẹ và chú hăy tha thứ cho con ...Xin ...v.ĩ.n.h...b.i.ệ.t... Nói xong ,nhóc phóng ḿnh qua cửa sổ từ tầng 14 ...Tôi và Loan bất ngờ trước sự việc xăy ra trong chớp mắt ...Cả hai đều kinh hoàng thét lên : -Không ! ...D ...ơi ...
...
Tôi giật ḿnh bật dậy ,mồ hôi ướt đẫm cả người .Th́ ra ...đó chỉ là một giấc mơ ...
Loan đứng đó tự lúc nào ...Nàng nhăn mặt nh́n tôi :
-H́nh như anh không được khoẻ ...Anh ngủ hay bị mớ hoài coi chừng thần kinh có vấn đề đấy !
Nói xong ,nàng bước đến rờ lên trán tôi ...rồi cười :
-Chắc là nhậu đă rồi lên giường nằm mà không chịu cởi giày vớ và thay quần áo nên cơ thể bị tù túng ...thành ra ngủ nằm mơ thấy bậy bạ chứ ǵ ...hihihi ...Anh hư lắm đấy ,ngủ mà cửa pḥng mở tang hoang ...Có ngày ...
Tôi lên tiếng :
-Mấy giờ rồi em ?
Loan cười ha hả :
-Trời ...gần 7g sáng rồi đó ông ơi ...Em qua định rủ anh đi ăn sáng ...À,hôm nay cũng trả pḥng phải không anh ?
Tôi gật đầu và nh́n nàng :
-Nhóc đâu ?
Loan trợn mắt như muốn ăn tươi nuốt sống tôi :
-Anh đó ...bày đặt rủ rê ,tập tành cho nó ăn nhậu ...Về đến pḥng th́ ói mửa tùm lum ...Điều hay th́ không dạy,lại đi dạy nhậu nhẹt ...
Ngừng một chút,nàng tiếp :
-Quậy em suốt đêm ...một chút th́ đ̣i uống nước ...Bây giờ mới chịu thức và đang làm vệ sinh bên pḥng bển đó anh ...
Tôi thở phào nhẹ nhơm ...Rồi đứng lên .Loan nhăn mặt,bịt mũi :
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:15 pm | |
| -Trời ơi ,sao mà nghe mùi bia nồng nực chua lè chua lét thế ? ...Anh đi tắm đi ...ghê quá à ...
Tôi mỉm cười ,bẹo má nàng trước khi bước vào pḥng tắm ... Hôm nay ,đoàn từ giă thủ đô Kualalumpur để tiếp tục đi Cao nguyên Genting ở độ cao 2.000m so với mặt nước biển (cao hơn ĐàLạt 500m).Khi xe dừng lại để mọi người bước qua cáp treo lên thẳng Genting th́ vô t́nh chỉ có tôi và nhóc ngồi chung một cabin ...Lúc cáp treo đi qua trong mây th́ nhóc sợ hăi ôm tôi cứng ngắt và luôn miệng lắp bắp :
-Ghê quá chú ơi ...Con sợ lắm !
Tôi cười ,trấn an cậu :
-Không sao đâu ...con trai ǵ nhát hít vậy ta ? ...
Khi bước ra khỏi cáp treo th́ ai nấy cũng đều run v́ ...lạnh .Thấy vậy anh hướng dẫn viên đành phải đưa cả đoàn vào nhận pḥng để mọi người lấy áo ấm mặc rồi mới tiếp tục tham quan .
Sương mù giăng phủ khắp công viên Theme Park ...nên không thế đi hết nơi đó .V́ vậy cả đoàn lục đục bước vào khu Casino (nổi tiếng Châu Á)để xem người ta cờ bạc ...Theo qui định ở đây th́ 21 tuổi mới được vào ṣng bài nên nhóc và các cô cậu kia đành phải ở phía bên ngoài .
Tôi và Loan cùng mọi người vào khu Casino một chút th́ tôi khều nàng :
-Em đi cùng mọi người há ...Anh ra trước à ...Để nhóc một ḿnh bên ngoài ,tội quá ...
Loan nh́n tôi ,nở nụ cười vui vẻ :
-Ái dà ...chưa ǵ muốn làm người cha tốt rồi hả ...Nhưng đừng lôi nó đi nhậu à nhe ...Em không hốt dọn nữa đâu ...
Tôi cười với nàng rồi nhanh chân bước ra ngoài ...
Quả thật như tôi đoán ...Trong lúc các cô cậu kia đều t́m những tṛ chơi khác bên ngoài ṣng bạc để giải trí ,vui chơi với nhau th́ nhóc vẫn một ḿnh đứng đó ngơ ngác ...Tôi đến bên cậu ,lắc đầu :
-Con không đi chung với các bạn sao ?
Nhóc cúi đầu ,nói nhỏ :
-Con đợi chú ra ...
Tôi bực ḿnh :
-Con lớn rồi ,phải tập tự lo cho ḿnh chứ ? Sao lại cứ trông chờ vào người khác măi thế ? ...
Định nói thêm vài câu nữa nhưng khi thấy cặp mắt đẹp kia sắp long lanh th́ tôi dịu lại :
-Chú xin lỗi ...Thật ra ,thấy con sống khép kín như vầy ...trong ḷng chú rất buồn ...Con có hiểu không ?
Nhóc gật đầu ...Tôi nắm lấy tay cậu :
-Chú rất thương con v́ ...nh́n con ,chú lại nhớ đến hoàn cảnh của con trai chú ...Nó cũng sống với mẹ và từ lâu rồi thiếu vắng t́nh thương của người cha ...Chú không phải là một người cha tốt ...Chú khốn nạn quá ...
D rơi nước mắt ...nh́n tôi với ánh mắt thật buồn ...Tôi quay mặt đi ,khéo léo lau những giọt lệ trên mặt ḿnh ...rồi bắt sang chuyện khác :
-Thôi hai chú cháu ḿnh đi ḷng ṿng chơi ha ...
Chiều nay cả đoàn lại được tự do ...Ba người chúng tôi lang thang khắp cao nguyên Genting ...H́nh như cảm nhận được giây phút chia tay đă gần kề nên nhóc có vẻ lặng lẽ làm sao ...Ngồi trên băng ghế đá nơi công viên , đưa mắt ngắm nh́n toàn cảnh nơi đây ,ḷng tôi cũng bâng khuâng khi nghĩ về cuộc đời ...
Số phận đă dun rủi cho tôi gặp vô số kẻ xấu xa ,tàn ác trên bước đường phiêu bạt ở suốt quăng đời tuổi trẻ của ḿnh ,nhưng ngược lại th́ người tốt và có ḷng nhân từ cũng không ít ...Ngày đó ,nếu không gặp Loan tại thị trấn đ́u hiu ở vùng đất cuối trời nước Việt th́ có lẽ cuộc đời tôi đă ngă theo một hướng khác ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:16 pm | |
| Màn đêm bắt đầu buông xuống ...Sương mù lại bao phủ cao nguyên Genting ...Cả ba chúng tôi quay trở về khách sạn .Trên đường đi ,chẳng ai nói với ai tiếng nào ...
Sắp xếp hành lư chuẩn bị cho ngày mai ra sân bay xong th́ tôi bước đến ghế ,buông người xuống ...nh́n ra ngoài cửa sổ mà ḷng lại nghĩ đến cuộc chia tay sắp đến ...
Đưa tay rót cho ḿnh một ly rượu ... tôi đưa lên miệng và uống cạn ...Lại tiếp tục rót ...
Bước đến giường ,tôi với tay lấy cái minidisc mang theo để trên bàn lúc năy ,nhét dây nghe vào tai rồi ...ngă người trên tấm nệm ...Bài hát và giọng ca của nữ ca sĩ Lệ Thu đều đă xưa lắm rồi nhưng sao bây giờ nó vang vọng đến tai càng làm cho tim tôi thêm tan nát ...
" Ta ngắt đi một cụm hoa Thạch Thảo
Xin nhớ cho ...mùa Thu đă chết rồi
Mùa Thu đă chết ...đă chết rồi ...em nhớ cho ...
Đôi chúng ta ...sẽ chẳng c̣n ...gần nhau nữa
Trên cơi đời này ...Từ nay măi măi ...không thấy nhau
Từ nay ...măi ...măi ...không ...thấy ...nhau ...
Từ ...nay ...măi ...măi ...không ...thấy ...nhau ...
Chắc tại v́ đêm nay là đêm cuối nơi xứ lạ quê người nên tôi không thể nào ngủ được ...Nằm thao thức măi rồi cũng phải ngồi dậy ,đốt thuốc và đưa lên miệng một chút men cay ... Khi rượu đă ngấm vào người th́ tôi loạng choạng mở cửa pḥng, đi lang thang trong đêm như một kẻ mộng du ...Bước chân tôi cứ đi ...đi măi mà không biết đâu là bến đỗ cho cuộc đời ḿnh ?...Bầu trời Genting đêm nay dù sương mù có giăng khắp cao nguyên th́ cũng không bằng con tim tôi đang buốt giá ...Ngồi trên băng ghế đá ở công viên Theme Park ,tôi than thở với chính ḿnh : -Loan ơi ...D ơi ,tại sao định mệnh lại khiến xui cho tôi gặp hai người trong chuyến đi này làm ǵ cơ chứ ?...Ngước mắt nh́n lên bầu trời mù mịt khói sương ,tôi thổn thức : -Chúa ơi ...ngài đối xử với con ...quá tàn nhẫn ...Con hận n...Tôi đứng lên,lủi thủi trở về khách sạn với bao tâm sự ngổn ngang trong ḷng .Bước chân tôi không ghé vào pḥng ḿnh mà lại dừng trứơc cửa pḥng Loan...Không biết giờ này nàng đă yên giấc chưa hay là ...cũng thao thức như tôi?. Đưa tay gỏ nhẹ lên cửa và chờ đợi...Từ bên trong,tiếng nàng vọng ra : -Ai đó ? Tôi trả lời : -Là anh đây ...
Bước vào pḥng nàng ,tôi lên tiếng : -Giờ này khuya rồi ...em vẫn chưa ngủ ? Loan gật đầu : -Em không ngủ được anh à...Lúc năy em có qua pḥng anh nhưng h́nh như ... -Anh cũng không thể nào ngủ được nên ra ngoài đi dạo một chút ...Năy giờ anh đứng ngoài pḥng em mà không dám kêu ...v́ sợ phá giấc ngủ của em và ... Tôi đưa mắt nh́n góc pḥng,cậu bé đang ngủ say...trong mơ chắc có nhiều mộng đẹp ... Loan mời tôi đến bàn,nàng hỏi : -Anh dùng bia hay rượu ? Tôi nh́n nàng : -Cho anh một lon bia thôi ... Nàng đem bia đến cho tôi c̣n ḿnh th́ dùng rượu ...Hai chúng tôi ngồi đó ...im lặng nh́n nhau ...Thật lâu,Loan lên tiếng : -Về Sài g̣n rồi anh có ở lại không ? Tôi lắc đầu : -Chắc anh về Cà Mau luôn ...Anh đi cũng trên 10 ngày rồi ...Công việc chắc sẽ dồn dập em à . Nàng hỏi nhỏ : -Anh định sống ở đó đến suốt cuộc đời à ? Tôi nh́n nàng với ánh mắt u sầu : -Chắc là vậy ...v́ nơi đó ,ngày xưa ...anh đă gặp một người con gái...mà anh không làm sao quên được . Loan ngậm ngùi : -Tại em ...tại em tất cả .Em xin lỗi ... -Không phải do em ...mà nói đúng hơn là tại anh ...v́ ngày đó,anh nghèo xơ xác quá ...làm sao ba em có thể ?... Loan bỗng nh́n thẳng vào mắt tôi,nàng ngập ngừng : -Chúng ta có thể nào ...Có thể nào ...trở lại như xưa không anh ?
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:17 pm | |
| Tôi buồn bă trả lời nàng : -Anh cũng rất muốn thế khi gặp lại em trên 20 năm xa cách ...Dĩ văng ngày nào tưởng đă chết đi trong giây phút bỗng bừng sống lại trong mấy ngày qua ...Em có biết là anh đă sung sướng như thế nào không ? Nhưng Loan ơi ...anh không thể nào quay lại với em được đâu ... Loan bất ngờ : -Tại sao ? tại sao vậy anh ? Ba em đă chết rồi...Anh và em đều có sự nghiệp riêng và theo em nghĩ như vậy th́ đâu c̣n ǵ trở ngại khiến anh phải bâng khuâng chứ ? Ngưng một chút,nàng chợt hỏi: -Hay là...tại thằng D ?...Nó không muốn em đi bước nữa,có phải như vậy không ? Anh nói đi ... Tôi lắc đầu : -Không ... Im lặng...măi tôi mới nhẹ nhàng đề nghị : -Hay là ...tạm thời chúng ta hăy là những người bạn tốt với nhau ...có được không Loan ?... Nàng nh́n tôi không chớp mắt rồi cúi đầu : -Tuỳ anh ...nhưng xin anh nhớ cho một điều : Em không bao giờ quên anh trong bao nhiêu năm qua ...Anh đă là t́nh đầu th́ em mong cũng chính anh sẽ là t́nh cuối trong đời ḿnh ... Tôi nghẹn lời,không mở miệng nói nên lời trước t́nh cảm của Loan ...
Lát sau,tôi từ giă để trở về pḥng v́ ngoài kia...trời đă sáng ...gài ...con hận ngài ...
... Tôi về pḥng không được bao lâu th́ người hướng dẫn viên đến gỏ cửa và yêu cầu thu xếp hành lư,xuống tầng 4 ăn sáng để trở lại Kualalumpur cho kịp chuyến bay chiều ... 7ngày 6đêm đă trôi qua ...Đến phi trường Tân sơn nhất,tôi đưa nàng và cậu bé lên taxi...Loan hí húi viết vào cuốn sổ tay vài ḍng rồi xé nó đưa cho tôi : -Đây là địa chỉ và số điện thoại của em ...rất mong sẽ được gặp lại anh trong thời gian ngắn nhất ...nha anh ? Đưa tay nắm lấy bàn tay của nàng ...tôi ngậm ngùi : -Vâng...anh sẽ đến t́m em và thăm D... Cậu bé nh́n tôi với đôi mắt buồn rười rượi ...Tôi nhận được trong ánh mắt đó có nhiều điều muốn nói ...Tôi khẽ bảo D : -Con về vui ha...Chúc con một năm học mới tràn ngập niềm vui ... Nhóc lặng lẽ gật đầu : -Dạ...con cảm ơn chú ...Rồi nhóc nói th́ thầm như để một ḿnh tôi nghe : -Xin chú ...đừng quên con ...Con ...con sẽ rất nhớ chú ... Buông bàn tay mềm mại của D ra ...tôi đưa mắt ra hiệu cho tài xế chạy đi ...ḷng dâng lên một nỗi buồn da diết ... C̣n lại một ḿnh bơ vơ nơi phi trường đang tấp nập kẻ đưa người đón...Tôi lững thững từng bứơc nặng nề ra ngoài cổng sân bay ...Đưa mắt nh́n vào cơi xa xăm,tôi lại lẩm bẩm một ḿnh : -Loan ơi...anh thương em nhiều lắm ...Anh rất muốn ...nhưng,anh không thể ...Xin em hăy tha thứ cho anh ...D ơi,chú biết t́nh cảm của con dành cho chú ...nhưng có lẽ theo lời của ông ngoại con th́...đó chỉ là sự bồng bột của tuổi mới lớn mà thôi ...Sau này,con trưởng thành ,chú mong rằng con sẽ t́m được cho ḿnh một ngừơi vừa vai phải lứa và sẽ...được hạnh phúc ...C̣n chú đă bước vào phía bên kia của sườn dốc cuộc đời rồi ...chú không xứng đáng cùng con sánh bước chung trên một con đường đâu,D ơi...Chú và mẹ con đều thuộc về một thế hệ khác ...v́ vậy,chú ngàn lần cũng không thể nào...không thể nào, con có hiểu không ?... Vài chiếc lá vàng rơi lác đác xuống chân .Tôi đau đớn nhủ thầm : -Lại một mùa thu nữa sắp đi qua ...Cầu chúc Loan và nhóc măi măi đựơc b́nh yên trong cuộc sống...Xin... V.Ĩ.N.H...B.I.Ệ.T...hai người ... HẾT
| |
| | | nhoc_huy_kute89 Super Moderator
Tổng số bài gửi : 413 Age : 35 Đến từ : tân an -long an Nghề Nghiệp : ăn bánh tráng kok & đi hugo lắc Top/Bot : hỏi chi dụ em bé he? Kinh Nghiệm : Registration date : 13/10/2008
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 6:49 pm | |
| wow! bài thật là hây! cảm ơn anh smod nhiều nhoa! hi hi | |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân | |
| |
| | | | SINGAPORE -Mùa thu chết - Nguyễn Thành Luân | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |
|