| wagaclub Tự Tin Thể Hiện Giới Tính _Hãy Đăng Kí Để Khám Phá Những Điều Bí Ẩn ^^! |
| Thống Kê | Hiện có 9 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 9 Khách viếng thăm Không Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 24 người, vào ngày Thu Apr 13, 2023 1:53 am |
November 2024 | Sun | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat |
---|
| | | | | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | Calendar |
|
| Đông đă về chưa - Nguyễn Thành Luân | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Đông đă về chưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:28 pm | |
| Đông đă về chưa?...
Trước khi kể hầu các bạn câu chuyện này,xin phép bạn đọc cho Luân được "Bà Tám" đôi lời...
Thấm thoát cũng gần một năm Luân gia nhập nơi này...Bây giờ ngồi nghĩ lại chuyện vui cũng nhiều nhưng chuyện buồn cũng không ít...
Nhớ những ngày đầu bỡ ngỡ khi mới bước vào đây.Được đọc những câu chuyện hấp dẫn của mọi người th́ Luân bỗng ngẫu hứng muốn viết một câu chuyện gửi lên diễn đàn để gọi là góp mặt cho có chị có em... Nhưng khi đă viết xong th́ lại không biết phải gửi như thế nào (dốt ǵ mà dôt dữ vậy cà ?).Cuối cùng đành phải gửi nguyên câu chuyện vào địa chỉ mail của anh chàng "gà cồ" (*) cầu cứu...Không biết anh chàng "ba chớp ba nháng" đọc ra làm sao mà khen nức nở (làm Luân nở lỗ mũi quá chừng chừng)Rồi nhân dịp diễn đàn tổ chức cuộc thi viết về chủ đề Noel ǵ ǵ đó,anh chàng "gà cồ" dụ khị Luân nên gửi chuyện đó dự thi...Luân ḿnh khoái chí chơi luôn một lèo 7-8 truyện và kết quả là được xếp "ngoại hạng" luôn(tệ quá nên hội đồng chấm thi không biết xếp vào hạng nào...hichic...)
Nhưng...cũng kể từ đó th́ Luân cảm thấy rất vui khi được trút cạn ḷng ḿnh vào những câu chuyện gửi lên diễn đàn(từ trước đến lúc ấy th́ Luân chỉ biết vào mạng để đọc báo chứ không biết có trang "quép" nào dành cho giới này cả. Đó có thể là tâm sự của Luân hoặc của bạn bè và có chuyện khúc đầu th́ của người bạn này,đoạn sau lại là câu chuyện nói về người bạn khác.Tóm lại là Luân lấy "râu ông này cắm cằm bà kia"tùm lum,búa xua hết...
Khi gửi lên th́ dĩ nhiên phải có người khen kẻ chê(đó là điều mà ngay cả những nhà văn nổi tiếng cũng không tránh khỏi).Luân cũng vẫn biết điều đó nhưng có những lời mai mỉa,miệt thị thật sự đă làm cho Luân rất buồn đến nỗi phải tuyên bố rời bỏ diễn đàn...
Nhưng rồi có những lá thư của những người chưa từng quen biết gửi đến địa chỉ mail của Luân với những lời động viên,an ủi , khuyến khích Luân viết tiếp và khuyên Luân nên bỏ ngoài tai những lời mai mỉa đó...Ôi,những lời nói chân t́nh đó thật sự đă làm cho Luân cảm động đến rơi nước mắt và đó là những t́nh cảm vô giá đối với Luân mà không có tiền bạc nào mua cho được...
Luân cũng biết ḿnh lớn tuổi rồi nên chỉ biết lấy mục này là niềm an ủi cho riêng ḿnh trong những lúc rănh rỗi mà thôi...Và Luân cũng biết rằng với tŕnh độ cao nhất diễn đàn(đếm từ dưới lên trên)của ḿnh th́...chắc sẽ bị nhiều người khinh bỉ...nhưng Luân lại nghĩ thêm: "hát hay không bằng hay hát"...Biết đâu mai mốt có ông đạo diễn Hoàng Lê,Hoàng Liếc ǵ đó vào đây và chọn một câu chuyện của Luân để làm kịch bản cho bộ phim "TRAI GỌI" của ông ta th́ sao?(h́h́...lúc đó Luân tha hồ dùng tiền bán bản quyền mà đi ṿng quanh thế giới cho đă...).
Mấy ngày nay...Luân rất vui v́ được làm quen với một người(cũng là một tác giả của một câu chuyện ngắn trên diễn đàn).Khi thấy Luân than thở v́ hộp thư của ḿnh bị nhiều người phàn nàn v́ khi gửi vào địa chỉ đó đều bị trả lại mà Luân th́ dốt nên không biết phải làm sao.Anh chàng nhiệt t́nh tạo dùm cho Luân một hộp thư mới...và khi trao đổi thư từ qua lại với nhau được ít ngày th́ cậu rủ Luân vào chat cho vui...Luân thú thật là từ lâu rồi Luân không vào những chổ đó nữa nên bây giờ Luân chẳng biết phải vào đâu để chat mặc dù rất muốn làm vừa ḷng cậu...Thế rồi,chàng bèn gửi mail hứong dẩn cho Luân cách tải Yahoo ǵ ǵ đó vào máy để sử dụng...nhưng hỡi ơi,Luân mày ṃ hoài mà có biết ǵ đâu (hic...)Cuối cùng,cậu bèn ghi địa chỉ chỗ chat vào mail và gửi cho Luân...Luân chỉ có việc là bấm vào đó th́ sẽ vào được ...Ṃ tới ṃ lui rồi th́ cũng vào gặp cậu...vậy mà cách thức để nói chuyện riêng với nhau th́ cậu phải hướng dẫn tới ,huớng dẫn lui một hồi th́ Luân mới biết cách sử dụng(nói như vậy để các bạn biết rằng Luân ngu ơi là ngu ǵ đâu).
Khi đă chat với nhau đến khuya th́ cậu từ giă để đi ngủ v́ sáng c̣n phải đi học...Luân tắt màn h́nh mà vẫn ngồi bần thần trước máy tính thật lâu...Thái độ nhiệt t́nh chỉ dẫn Luân từng ly từng tư kia của cậu đă làm cho Luân chợt nhớ đến một người...Cũng vẫn thái độ nhiệt t́nh đó,cũng những lời nói thẳng thắn nhưng lại rất dễ mến kia ...sao mà lại giống nhau đến thế !...Người đó bây giờ đă ở cách xa Luân từ nửa ṿng trái đất và không biết ngày nào quay trở lại...nhưng Luân th́... suốt cuộc đời này Luân sẽ không bao giờ quên được ngựi đó...
Bây giờ...xin phép cho câu chuyện được bắt đầu...
ĐÔNG ĐĂ VỀ CHƯA ?...
Đông ở đây có nghĩa là mùa Đông...nhưng cũng lại là tên của một chàng trai mà tôi đă quen lần đầu tiên khi bước vào thế giới "ảo" của Internet..Ấn tượng đó đến bây giờ tôi cũng không thể nào quên được...
Ngày ấy...cách đây cũng khoảng 9-10 năm rồi c̣n ǵ...Lúc đó,tôi là một người đàn ông vừa bước qua lứa tuổi 30 và bắt đầu có một số vốn kha khá để có thể tạm gọi là vừa làm vừa chơi cũng không bị áp lực về kinh tế... Đi ăn nhậu chơi bời với mấy thằng bạn hoài rồi th́ cũng có lúc chán.Một ngày nọ,tôi bỗng ngẫu hứng mua một dàn máy vi tính về để cho có với người ta và ra dáng "trí thức" một tí với cuộc đời...Mặc dù,tiếng Anh tiếng Em một chữ cũng chẳng biết vậy mà tôi nhờ thằng bạn lủ khủ mua về nào là máy in,máy quét tùm lum...rồi cả ổ đĩa để ghi CD nữa... Xong xuôi đâu đó rồi th́ việc đầu tiên là phải t́m cho ḿnh một người thầy v́ "không thầy đố mày làm nên" mà...Chạy tới,chạy lui măi cuối cùng th́ một "thằng bạn" rất giỏi về vi tính cũng phải nhận lời giúp tôi sau khi tôi năn nỉ hết hơi và nhậu với nó chừng 10 lần quắc cần câu... Cũng bởi v́ tôi quá "thông minh" mà nó dạy tới dạy lui một việc đến khoảng 5-7 lần tôi mới hiểu mơ hồ chút chút...Rồi học một bữa,nhậu với "thầy" một bữa nên cả một quăng thời gian rất dài tôi cũng chẳng tiến bộ thêm chút nào...Chán ơi lá chán !
Tuy vậy tôi cũng học được cách ghi đĩa ,cách chọn từng bài hát ḿnh yêu thích rồi cho vào một CD để nghe cho đă...Tôi c̣n biết cách nén MP3 nữa đấy...
Được một thời gian nữa th́ tôi cảm thấy chán v́ đầu óc ngu si của ḿnh nên hết muốn học nữa.Tôi trở lại những cuộc vui thâu đêm suốt sáng với tụi bạn trời ơi của ḿnh mà quên đi cái dàn máy tính chết tiệt kia... Ở cái tuổi 30 th́ tụi nó lại bắt đầu rục rịch với chuyện lập gia đ́nh...Và từ từ rốt cuộc rồi chỉ c̣n lại mỗi ḿnh tôi cô độc mà thôi.
Đến lúc ấy,tôi mới bàng hoàng chợt tỉnh và lo lắng cho cái số kiếp không giống ai của ḿnh...mà v́ thời gian trước có bạn có bè nên tôi đă quên đi chuyện đó... Thật t́nh th́ từ khi xuôi nguợc khắp mọi miền đất nước để làm ăn th́ tôi cũng đă từng quen với những cuộc t́nh đồng giới...nhưng khi đă ổn định cuộc sống và trở lại Sàig̣n để lập nghiệp th́ tôi đă cố gắng quên đi những chuyện đó để tỏ ra ḿnh là một người đàn ông thật sự...
Vậy mà...giờ đây...cuối cùng rồi tôi đành phải cúi đầu chấp nhận cái số phận hẩm hiu của ḿnh mà không biết bày tỏ cùng ai...
Thời gian đó v́ công việc làm ăn bắt buộc và cũng v́ ở Sài g̣n không c̣n ai để mà chơi bời nhậu nhẹt với tôi nữa nên tôi vọt xuống Cà Mau để ...quên đời .
Dĩ nhiên khi xuống mảnh đất buồn tẻ này th́ tôi có mang theo nguyên dàn máy vi tính để buồn buồn nén MP3 cho hết thời gian nhàn rỗi của ḿnh .Tiếng lành "đồn xa" nên chẳng bao lâu th́ tôi lại quen biết khá nhiều người khi họ đến nhờ tôi nén cho một vài đĩa để về nhà nghe chơi ...
Rồi cũng chẳng được mấy ngày th́ tôi lại bỏ xó nó qua một bên mà đi ăn nhậu tiếp tục với những người bạn chân quê mà t́nh người th́ hết sẩy ...Vùng đất này lại giàu có về hải sản nên chỉ một thời gian ngăn ngắn th́ tôi đă rành sáu câu vọng cổ và thuộc ḷng hết những câu chuyện về Bác Ba Phi (*)cùng với các loại rượu của vùng quê yên b́nh này ...
Một ngày nọ,trong lúc nhậu nhẹt chung với một nhóm bạn th́ tôi làm quen được với một người thầy giáo ở Sài G̣n vừa mới chuyển xuống nơi đây để dạy học ...
Được sửa bởi taydomusic ngày Wed Oct 15, 2008 5:32 pm; sửa lần 1. | |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Đông đă về chưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:29 pm | |
| Sau vài chầu nhậu bí tỉ th́ tôi với "thầy" đă trở nên khá thân thiết với nhau và thầy hứa là sẽ dạy cho tôi học vi tính khi nào tôi cần .
Khi CàMau bắt đầu hoà mạng Internet th́ tôi là một trong những người thuê bao đầu tiên mà người lo từ A đến Z chính là "thầy" của tôi ."Thầy" bảo :
-Mày hoà mạng đi ...Có nhiều điều bổ ích trên đó ...Rảnh th́ vào để xem này xem nọ c̣n có ích hơn là suốt ngày đi nhậu .Tao nói vậy mày thấy đúng hay là sai ?
Tôi cười nhưng vẫn c̣n lo âu :
-Nhưng ở trên đó có ǵ vui không ?Chứ ba cái vụ đọc báo th́ nhức mắt lắm ...Tao thà đi nhậu sướng hơn ...
"Thầy" gật đầu :
-Yên tâm ...tao hướng dẫn cho mày miễn phí ...Mày đừng lo,có ǵ không biết cứ gọi tao 24/24 được chưa ?
Nghe "thầy" nói thế th́ tôi khoái chí nên gật bừa mà chẳng biết vào đó có ǵ hấp dẫn không nữa ...
Thế là,chỉ trong một thời gian ngắn ...tôi đă bước vào cuộc chơi của Internet và cũng chính v́ vậy suưt chut' nữa th́ đă ...bị phá sản ... Nói thật th́ cũng chỉ được lúc đầu thôi là tôi vào Internet suốt ngày ...càng về sau th́ thấy cũng chẳng có ǵ hấp dẫn cả .Buồn buồn vào mấy chỗ có h́nh sex (nam nữ) xem hoài cũng nhàm nên cằn nhằn ông "Thầy" :
-Mày gạt tao ...Tao chẳng thấy có ǵ vui cả ...Có vài trang tiếng Việt thôi ,c̣n bao nhiêu th́ chơi tiếng Anh không à,tao biết cái giống ǵ trong đó chứ ?
"Thầy" tỏ vẻ suy nghĩ một chút rồi la lên :
-Rồi ...có rồi ...Bảo đảm mày sẽ mê tít luôn ...
Tôi nh́n hắn :
-Mà cái ǵ ...mày nói đi ...
"Thầy" cười híp mắt :
-Tao sẽ chỉ mày "chat" ha ...Bảo đảm mày sẽ không c̣n cằn nhằn tao nữa ...
Và "Thầy" đă ṃ mày t́m được cái địa chỉ tán gẫu trên mạng cho tôi ."Thầy" thực hành sơ sơ cho tôi biết rồi từ giă ra về v́ ở trường có chuyện đang cần ...
Tối đó ...sau khi ăn cơm xong th́ tôi bắt đầu tập tành vào nơi đó ...
Hỡi ơi,lúc chiều "thầy" nói ǵ cũng gật mà bây giờ tôi lại quên hết cả ...Chỉ nhớ vào được trong lobby và lấy nick xong th́ quên mất việc tiếp theo như thế nào rồi ...Đang lóng nga lóng ngóng xem người ta tán hươu tán vượn ngoài lobby th́ ...
-Chào bạn ...ḿnh có thể chat với bạn không ?
Một cái nick "boykiengcan" hiện ra ...Tôi chợt nhớ đến cách trả lời khi có người đến làm quen từ lúc chiều nên vội gơ lóc cóc ...
-Chào ...
Chuyện "t́nh Internet" lần đầu tiên của tôi là như vậy đó ...Tôi và Đông đă quen nhau trên mạng lần đầu cũng vào một ngày mùa đông lạnh giá ... Lần đầu vào chat ...tôi cũng chưa biết ǵ về mặt trái của nó mà chỉ nghĩ đơn giản là nơi tán gẫu giải trí thôi .V́ nghĩ thế nên tôi hoàn toàn nói thật với Đông (v́ tôi nghĩ nói xạo đâu có ích lợi ǵ)về hoàn cảnh, cuộc sống của ḿnh .Nói thật ở thời điểm đó tôi c̣n chưa hiểu được từ G là ǵ nữa mặc dù tôi đă bươc qua tuổi 30 rồi ...
Năm đó Đông cũng mới 22-23 ǵ đó ...Theo lời tâm sự của cậu th́ Đông cũng thuộc dạng con nhà khá giả nhưng cô độc v́ cậu rất ít giao du với mọi người ...Không biết có phải v́ tâm đầu ư hợp hay không mà những buổi tối khi vào đó th́ tôi chỉ thích nói chuyện với cậu và chỉ trả lời qua loa với những người khác khi họ vào làm quen với tôi ...
Đông rất ngạc nhiên khi tôi bảo rằng tôi là một người dốt chẳng biết ǵ về tin học cả ...Lúc đầu cậu c̣n nghi ngờ nhưng càng về sau th́ cậu mới tin điều đó là sự thật .Tôi tuy dốt nhưng cái ǵ không biết th́ vẫn mạnh dạn hỏi chứ không ngại ngùng ...có lẽ Đông thương tôi ở điểm này (sau này tôi mới biết ,hic) .
Riêng tôi,tôi không làm sao quên được những cách hướng dẫn tỉ mỉ trên mạng mà cậu dành cho tôi .Từ cách vào những trang "quép" giải trí lành mạnh và .vv...Nói chung th́ nhờ cậu mà tôi tiến bộ rất nhanh .Có những buổi tối chúng tôi nói chuyện từ 7g đến 1-2g sáng mà chỉ toàn là chuyện dạy và học mà thôi (viết đến đây không hiểu sao tôi lại muốn rơi nước mắt ...)
Khi Đông hỏi xin địa chỉ mail th́ tôi ú ớ (ông "Thầy" chưa kịp hướng dẫn cho tôi khoản này th́ ổng chuyển công tác về Sàigon mất tiêu rồi) và bảo với cậu rằng "mail" là cái ǵ vậy ? Cậu cười ngất trên mạng và lại bắt đầu chỉ tôi cách sử dụng hộp thư ở địa chỉ chính thức của ḿnh ...Hôm sau ,cậu lại tạo cho tôi một hộp thư khác bên yahoo (tôi c̣n sử dụng đến giờ và nói :
-Khi mà anh chat nói chuyện với ai mà họ xin địa chỉ mail th́ anh cho địa chỉ này nhé ...Đừng cho địa chỉ chính thức nha anh ...Không tốt đâu ...
Tôi gỏ lóc cóc tỏ ư thắc mắc :
-Tại sao vậy ? Nói rơ cho anh biết đi .
Nhóc trả lời :
-V́ đa số những người vào chat họ không có nói thật đâu ...Anh cứ nghe theo lời em là được .
Tôi gơ tiếp :
- Họ không nói thật hả ?...Vậy c̣n em th́ ?...
Câu trả lời của Đông :
-Hihihi ...em th́ là hàng hiệu 100% đó ...Anh có phước lắm nên lần đầu vào gặp được em ...Chứ nếu không hả ...anh dễ bị gạt lắm đấy .
Tôi không tin nên cố căi :
-Làm sao mà gạt anh ...Anh ở tuốt Cà mau lận mà ?
-Từ từ anh sẽ hiểu mà ...Nếu em nói ra th́ anh sẽ sợ rồi không vào đây nữa ...Và như vậy th́ ...em sẽ buồn lắm ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Đông đă về chưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:33 pm | |
| Có những buổi tối nhóc bận việc nên không vào th́ cứ y như là tôi buồn bă vô cùng ...Tôi nói chuyện với người này người nọ mà đầu óc cứ để ở đâu đâu ...Thời gian này ,có những nick như "gaydeptrai" ,"boyhapdan" ,"gaytimgay" ,"boythichdanong" nhảy vào làm quen búa xua nhưng tôi không biết những cái nick đó có ư nghĩa ǵ nên không dám trả lời (v́ Đông dặn tôi chỉ nên nói chuyện với những nick có vẻ như là của con gái chẳng hạn như "tieuthunhagiau" ,"gainhalanh" vv...)thành ra tôi cứ im lặng dửng dưng với những cái nick đó cho đến sau này th́ ...
Hôm nọ tôi đem thắc mắc đó để hỏi Đông :
-Mấy cái nick mà em không cho anh nói chuyện đó ...có ư nghĩa là ǵ vậy ?
Đông gỏ trả lời :
- Tụi nó là "gay" đó anh ...
-"gay" là ǵ ?
-Trời ơi ,là pede đó ...Anh đừng tin lời tụi nó nha ...
Tôi bắt đầu hiểu ra vấn đề ...
-Vậy c̣n em ?
-Á ...em là "con trai" đàng hoàng đó ...
-Sao em lại làm quen với anh ? Anh là "đàn ông" mà ? Em không nói chuyện với con gái hả ...
-Tại v́ ...lúc đầu em định vào chọc anh cho vui thôi ...Nhưng khi thấy anh ngơ ngác không biết ǵ th́ em mắc cười lắm ...Rồi từ từ không hiểu sao em rất mến anh qua những lời anh tâm sự ...Tự nhiên em tin tưởng những ǵ anh nói là sự thật ...Em rất lo cho anh ...em sợ anh bị người ta gạt nên em không muốn anh nói chuyện với những nick đó ...Anh có giận em không ?
-Anh cảm ơn em ...Nhưng anh nghĩ ...anh đă ngoài 30 tuổi th́ làm sao họ lại gạt được anh chứ ? Vả lại anh chỉ nói chuyện thôi mà ...
-Nếu anh nói như vậy th́ em không lo nữa ...Mai mốt khi nào không có em th́ anh cứ trả lời họ ...nhưng nhớ là đừng có nói thật như nói với em đó ...
-Tại sao lai không được nói thật ? Rồi anh phải nói như thế nào ?
-Th́ khi người ta hỏi về đời tư đó ,anh cứ bịa ra một cái tên nào đó để chat ...và nói là anh đang ở Saigon ,Cần Thơ ǵ đại loại là như thế ...Anh hiểu chưa ?
-Ừa ,anh hiểu rồi ...h́ h́ ... Như vậy đó mà măi đến cả tháng sau ...cậu mới rụt rè hỏi tôi :
-Anh có số điện thoại không ?
Lúc này tôi mới chợt nhớ là đă nói chuyện trên 30 ngày (ngày nào cũng nói,hic...) vậy mà sơ ư chuyện cái điện thoại để liên lạc với nhau .Tôi gửi lên màn h́nh :
-Anh quên ...ai biểu em không hỏi ? H́ h́ ,em muốn số bàn hay di động hử ?
-Số nào cũng được anh à .
Suy nghĩ một chút ,tôi trả lời :
-Di động đi ha ...Tại v́ anh c̣n đang thuê nhà và anh hay ở ngoài đường lắm ...
-Dạ ...
Vậy là tối hôm đó ,sau khi chat xong tôi đă nghe được giọng nói ngọt ngào và trong trẻo của cậu ...Cậu hỏi thăm tôi đủ thứ (mặc dù những điều này đă phỏng vấn trên mạng rồi ) .Sau đó cậu chào tôi và không quên gửi lời chúc ngủ ngon ...
Thực t́nh th́ ...đêm ấy tôi có ngủ được ǵ đâu ? ...Tôi nằm thao thức và tưởng tượng đủ thứ hết về người con trai đó ...
Càng về sau ,t́nh cảm của chúng tôi càng thêm thắm thiết ...Tiến tới một bước nữa là cậu gửi h́nh cho tôi biết mặt . Đó là một anh chàng khá cao ráo ,có cặp kiếng cận to đùng trên sống mũi và gương mặt tuy không đẹp trai nhưng ...coi cũng được (h́ h́).
"Bánh ít đi ,bánh qui lại " ...Tối hôm đó tôi đợi cậu vào và hỏi :
-H́nh em đẹp lắm ...Anh muốn gửi h́nh cho em th́ làm sao ?
-Anh có máy scan không ?
-Có
-Em chỉ cho anh nha ...Anh làm như vầy ...như vầy ....
"Chớp con mắt bên trái ,liếc con mắt bên phải " một hồi th́ tôi cũng làm được ...và ngồi đó chờ phê b́nh ...
-Hihihi ...em nhận được rồi ...Anh "thông minh" lắm ...
Tôi hồi hộp :
-Em thấy anh thế nào ?
-Em nói đừng buồn nha ...Xấu hoắc à ...
-Trời ...
-Á ,đừng xỉu ...anh ơi ...Em nói đùa thôi ...
-Anh ơi ...(?)
-Đâu mất rồi ...giận hả ? Em xin lỗi mà ...
-Hừm ...ừm ...Không thèm chat với em nữa .
-Hihihi ,xin lỗi mà ...em chọc anh cho vui đấy .
Vậy đó ... thời gian cứ trôi đi ...Chúng tôi cứ nói chuyện qua mạng ,qua điện thoại như thế từ ngày này sang ngày khác mà tôi lại không có can đảm gặp mặt Đông .
Vào những năm tháng đó ...tôi cũng rất ít khi trở lại Saig̣n ...Thường th́ mỗi tháng một lần ,nhưng cũng có lúc 2 tháng tôi cũng không về .
Lúc đầu ,Đông cũng cảm thấy khó chịu khi biết tôi đi Sai g̣n (v́ những lúc như vậy th́ tôi đâu có vào mạng)mà không chịu hẹn gặp cậu ...Tôi viện đủ lư do nào là công việc rồi phải về gấp nên không có thời gian ...Cậu tỏ ư không vừa ḷng với những lời biện minh của tôi nhưng không hiểu sao nhóc vẫn im lặng .
V́ sao mà tôi lại không dám gặp mặt Đông ?
Thứ nhất v́ đây là lần đầu tôi gặp gỡ người quen trên Net nên tôi đâm ra sờ sợ ...Nhiều khi nói chuyện qua mạng th́ t́nh cảm tràn đầy nhưng rủi khi gặp rồi cảm thấy không hợp th́ sao ? Rồi sau lần gặp mặt đó đường ai nấy bước th́ ...tôi buồn lắm .Tôi không muốn chuyện đó xảy ra mặc dù trong thân tâm tôi rất muốn gặp nhóc vô cùng .
Thứ hai là ...sau 5-6 tháng quen biết nhau ...Có nhiều khi tôi úp mở hỏi cậu về vấn đề giới tính th́ lúc nào cậu cũng bảo rằng : "Em là boy 100% và em hiện có một người bạn gái " .Đó ,v́ câu nói ấy mà làm sao tôi dám gặp cậu .Bởi v́ ...tôi sợ ...tôi sẽ yêu cậu ...mà điều này sẽ làm cho tôi đau đớn hơn khi gặp nhau mà không dám thốt nên lời ...
Tôi mang mối t́nh câm lặng ấy suốt một thời gian dài ...Xuân qua ,Hè đến ,Thu tàn ...th́ lại tới mùa Đông ... Mùa Đông ...
Trong 4 mùa th́ không hiểu sao tôi lại thích mùa Đông nhất ...Có lẽ tại cái cảm giác lành lạnh làm cho con người vô tư như tôi thêm yêu đời phơi phới chăng ?Hay là thời gian này là lúc tôi kiếm được nhiều tiền nhất trong năm nên đâm ra yêu luôn cả cái mùa này ?
Mùa Đông cũng gần giáp Tết nên có khá nhiều đơn đặt hàng ...Tôi xuôi ngược CàMau-Saig̣n như con thoi nhưng cũng không đáp ứng kịp mọi yêu cầu của các đại lư .Và bỗng nhiên có vài đại lư họ muốn bán thêm một mặt hàng nọ nên nhờ tôi cung ứng trong dịp Lễ Noel .Họ nói nếu bán được th́ họ sẽ lấy mặt hàng này thường xuyên .Họ có cơm th́ tôi cũng có cháo mà ăn nên tôi đồng ư giúp họ ...Nhưng khổ nỗi mặt hàng đó tôi chẳng biết công ty mẹ ở Saig̣n nằm ở chỗ nào nữa ...Khoảng vài lần đi Saig̣n t́m không ra th́ tôi đành bất lực và khi tôi định báo cáo cho các đại lư về chuyện đó th́ trời xui đất khiến thế nào tôi bỗng nhớ đến nhóc .Và dẫu rằng không có hy vọng ǵ ở nơi cậu nhưng tôi cũng thử thời vận xem sao .Tôi gọi cho Đông :
-Chào anh ...
-Chào em ...Mùa đông đến rồi đó ...cưới vợ đi nhóc ,nếu không th́ coi chừng ...chết v́ lạnh đó ha .
-C̣n lâu ,em c̣n nhỏ mà ...Có anh chết th́ đúng hơn ...Trên 30 tuổi mà vẫn là "lính pḥng không" hihihi ...mắc cười quá ...
Hai người cùng cười qua điện thoại .Lát sau nhóc lên tiếng :
-Anh gọi em có chuyện ǵ không ? Hẹn gặp em ...giữa Sài G̣n hả ? hihihi ...
-À,anh muốn nhờ em một chuyện ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Đông đă về chưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:34 pm | |
| Thật may cho tôi ...Chỉ sau vài ngày th́ nhóc điện thoại thông báo cho tôi địa chỉ của công ty nọ với mặt hàng tôi đang cần ...Với lời dặn ḍ thật kỹ càng ,chu đáo làm tôi cảm động không thốt được tiếng cảm ơn cho đàng hoàng đến tai nhóc ...
Chuyến đi Sài g̣n lần đó ...chỉ với việc cung cấp mặt hàng này cho các đại lư th́ tôi cũng kiếm được bộn tiền ...Nếu không nhờ cậu th́ nhờ ai ?... Tánh tôi khi mang ơn ai th́ trong ḷng rất áy náy ...Trong khi đó ,cậu lại là người chưa từng gặp gỡ mà đối với tôi như bát nước đầy thế kia th́ thử hỏi làm sao tôi có thể hững hờ măi mà không chịu gặp mặt cơ chứ ?
Đêm đó tôi nói với cậu :
-Đông ơi ,ḿnh gặp nhau trong đêm Noel ha ...Em chịu không ?
Nhóc gơ trả lời :
-Hihihi ...Cuối cùng rồi anh cũng phải gặp em thôi ...Dạ ,em sẽ đợi ...ḿnh đi ḷng ṿng ngoài đường suốt đêm nha anh ...
Đêm Đông ...
Một ḿnh tôi lủi thủi trong đêm đến Vương cung thánh đường mà ḷng buồn không kể xiết ...Từ lúc mờ mờ sáng ,khi vừa bước chân đến Sài g̣n th́ tôi đă nhận được điện thoại của Đông ...Cậu báo tin người d́ ruột vừa qua đời nên cậu và gia đ́nh phải về Biên Hoà gấp ...v́ vậy cậu đành lỡ hẹn và xin tôi đừng buồn ...Cậu cứ xin lỗi rối rít mà lúc đó tôi có nghe được ǵ đâu ...
Tôi ngồi một ḿnh nơi quán cóc ,uống bia một ḿnh và ngắm mọi người tấp nập qua lại ...Trong đêm giáng sinh h́nh như ai cũng vui hết ...Có ai biết là tôi đang cô độc một ḿnh không ?...Chúa ơi ,ngài ngự trên cao ...ngài có biết là con đang buồn bă như thế nào không ?...
"Đêm Đông ...
ta lê bước chân
phong trần tha phương ...
...
Có ai ...
thấu t́nh cô lữ ...
Đêm Đông ...không nhà ..." Tôi ngồi như vậy đến khuya ...khi chuông nhà thờ vang lên những hồi rộn ră để đón mừng Chúa sinh ra đời th́ tôi đứng lên ...lê từng bước chậm chạp về khách sạn ...
Lúc tôi vừa buông người xuống giường th́ có tiếng điện thoại .Tôi mừng rỡ bắt máy :
-Alo ?
Một tiếng nói lạ hoắc từ phía bên kia :
-Chào anh ...Anh c̣n nhớ em không ?
Tôi thất vọng cất giọng nhừa nhựa :
-Xin lỗi ...anh không nhớ ...
-Em là H nè ...Em có chat với anh vài lần rồi đó ...Anh không nhớ sao ?
Tôi mơ màng ,cố nghĩ xem người này là ai ...nhưng chắc tại tôi đă say nên ngu muội chẳng nhớ ǵ cả .Cuối cùng tôi gật bừa :
-Ừ ...tại anh uống bia nhiều quá ,bây giờ th́ anh không nhớ ra ...Anh ...anh xin lỗi ...
-Anh nhậu với bạn bè hả anh ? Hiện giờ anh đang ở đâu ?
-Hic ...anh nhậu có một ḿnh thôi em à ...Bây giờ th́ anh đang ở Khách sạn ...hic ...
-Sao anh lên Saig̣n mà không điện thoại cho em ? Em cũng đang buồn đây ...Em đến khách sạn nói chuyện với anh nha ...Được không anh ?
Không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi chẳng suy nghĩ ǵ hết đă vội đồng ư :
-Ừ ...Anh ở pḥng số ...Khách sạn ...
Không bao lâu ...người có cái tên là H đến ...Cậu hốt hoảng nh́n tôi :
-Trời ơi ...anh nhậu ǵ mà say khướt như thế ?
Tôi lờ đờ nh́n cậu :
-Anh chưa có say đâu ...Ḿnh nhậu tiếp ha ...Kỷ niệm lần đầu tiên gặp một người trên Net ...Đây là sự thật mà ...đâu có "ảo" đâu ...hahaha ...
(C̣n tiếp) Không đợi anh chàng trả lời là có đồng ư hay không th́ tôi đă gọi xuống tiếp tân nhờ đem thêm vài lon bia lên pḥng ...
Tôi nói với H :
-Em kể cho anh nghe là ḿnh quen khi nào đi ...được không ?
Chàng trai cười h́ h́ :
-Anh thiệt là ...cách đây một tháng ...lúc mà anh ca hát vu vơ "Bài không tên cuối cùng" ở ngoài lobby đó ...
Tôi nhớ ra ...Đúng rồi ,hôm ấy Đông không vào v́ có việc ,cậu đă nhắn tin cho tôi từ chiều ...Tối hôm ấy khi đi nhậu về ,tôi buồn nên vào đó ca hát nghêu ngao ngoài lobby ...
-Rồi sao nữa ...Em kể tiếp đi ...
-Hihihi ...em đoán là anh lớn tuổi ,v́ tuổi trẻ bây giờ ít ai biết bài đó lắm ...và h́nh như lúc đó anh đă say th́ phải ?...
Tôi gật đầu :
-Sao em đoán hay vậy ?
H cười tươi :
-Em giới thiệu lại cho anh nha ...Em đă tốt nghiệp Đại học Luật ...cho nên mọi suy đoán của em đều có căn cứ hết ...hihihi ...
Tôi gật gù :
-Hay lắm ...tiếp đi em ...
-Rồi em vào nick anh làm quen ...Em nói thật ,anh đừng cười ha ...Em rất thích quen với người lớn tuổi hơn ḿnh ...Anh nh́n em xem ,ở ngoài đời không ai biết em là gay đâu ...Cả gia đ́nh em đến giờ này cũng vậy ...
Ngừng một chút để uống cạn lon bia ,chàng tiếp tục :
-Nói chuyện với anh một lúc th́ em nhận ra anh là ...một người cô độc và sống rất có tâm hồn ...Trong đêm đó ,anh đă kể với em rất nhiều về cuộc đời trôi nỗi của anh ...Và theo em nghĩ ,lời nói trong lúc say th́ rất thật ...Sau khi out ...em xin anh số điện thoại và ...anh cũng đă cho ...
Tôi cười buồn :
-Thế sao ? C̣n bây giờ ...gặp anh rồi ...Em có thất vọng không ?
Chàng trai lắc đầu :
-Anh bề ngoài phong trần và có vẻ bụi bụi làm sao ...Em rất thích và muốn làm bạn với anh ...
Tôi và anh chàng nói chuyện đến gần sáng th́ ...
Chúng tôi lên giường ...lần đầu tiên tôi đă làm t́nh với một người trên mạng nhưng lại là người tôi không yêu ...
Đông ơi ...giờ này em ở đâu ? ...Em có biết là tôi đang từ từ.. .rời xa em không ? ...
Sáng hôm sau khi tỉnh giấc,H từ giă ra về sau khi dặn ḍ tôi khi nào trở lại Sài g̣n th́ mail cho cậu hay...Tôi cảm thấy khinh bỉ ḿnh và tự hỏi ḷng : "Trời ơi ,th́ ra ḿnh cũng chỉ là một kẻ chẳng ra ǵ ...Những buổi chat làm quen trên mạng đều kết thúc ở trên giường như vậy hay sao ?"
Hai ngày sau,tôi trở lại Cà Mau ...Đông vẫn biệt vô âm tín .Mỗi khi tôi gọi th́ chỉ được nghe báo số máy này hiện tạm ngưng liên lạc ...
Tối đó ,theo thói quen ...tôi lại vào mạng ...và lần này tôi gặp H .Cậu mừng rỡ :
-Hi anh ...Anh có nhớ em không ?
Tôi gỏ bàn phím trả lời với những câu nói giả tạo :
-Có ...anh nhớ em ...Em dễ thương lắm ...
-Khi nào về Sài g̣n anh nhớ điện thoại cho em nha ...Đây là số điện ở nhà ...Đây là số điện thoại ở công ty em .Em làm ở số ...đường ...quận 1 đó anh ...
-Em không chê anh chứ ?
-Có ǵ mà chê ...Em thích anh lắm ...hihihi ...
- Anh cũng vậy ...Em là người đầu tiên anh làm t́nh khi quen trên Net đó ...Anh sẽ không quên em đâu ...
-Vậy hả anh ...Ḿnh làm bạn lâu dài nha ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Đông đă về chưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:34 pm | |
| Hôm sau nữa ...
Tôi vừa vào lobby vừa măi mê đọc báo ở trang "quép" khác .Khi sực nhớ ra th́ tôi quay lại và gặp Đông .Không biết cậu đă vào và chào tôi tự lúc nào rồi .Tôi hốt hoảng gơ nhanh :
-Trời ,em vào tự lúc nào ?
-Năy giờ rồi anh ...Em tưởng anh quên em rồi chứ ?
-Sao mấy hôm nay ...anh không liên lạc điện thoại được với em ?
-Em phụ gia đ́nh người d́ ở Biên Hoà lo tang lễ mà anh ...Với lại máy em hết pin mà em quên đem theo đồ sạt ...Anh về Sài G̣n không gặp em ...em cũng buồn lắm . Anh có giận em không ? Đêm Noel anh có vui không ?
Tôi suy nghĩ một chút và đành phải nói thật với cậu (v́ tôi nghĩ cậu là boy chính hiệu ) .
-Trước khi trả lời câu hỏi này của em ...Anh muốn hỏi em điều này ...Em phải nói thật ḷng đó ...
-Dạ ,nhưng mà là chuyện ǵ ?
-Anh ...anh xin thú thật với em ...Anh là ...là ...
-Là ǵ ? sao anh cứ ấp úng măi thế ? Anh nói đi ...
-Anh là "gay" em à ...
Thật lâu ...cậu mới trả lời tôi :
-Vậy à ...có sao đâu anh ? Anh chưa trả lời em đêm Noel anh làm ǵ đó nha ...
Ngập ngừng ...rồi tôi cũng phải nói :
-Đêm đó ...anh đă gặp một người trên mạng ...Đó là một chàng trai em à ...
-Ồ ...em bất ngờ quá ...rốt cuộc rồi em không có vinh hạnh là người đầu tiên gặp anh ...huhuhu ...buồn 5 phút ...
-Cười anh phải không ? Anh nói thật đó ...v́ anh nghĩ là anh sẽ coi em như ...như là em của ḿnh .Em không cười anh chứ ?
- Em làm sao có thể cười khi anh nói thật về điều này ...rồi anh và người đó như thế nào ?
Tôi kể cho Đông nghe về cuộc gặp gỡ bất ngờ đó và không giấu cậu bất cứ điều ǵ (kể cả chuyện lên giường với H) ...
Sau khi tôi kể xong ...Thật lâu th́ tôi mới nhận được ḍng chữ của cậu :
-Em chúc anh ...hạnh phúc !
Từ sau cái ngày đó th́ tôi rất thường đi Saig̣n v́ công việc và cũng từ lúc ấy th́ tôi không dám điện thoại để hẹn gặp Đông nữa ...Có vài lần cậu nói gần nói xa về vấn đề đó nhưng tôi lại vô tư không đế ư .Chắc tại v́ tôi nghĩ rằng sẽ xem cậu như một người em thân t́nh trên Net ,một người để tôi trút cạn tâm t́nh khi buồn cũng như vui th́ biết đâu không gặp mặt sẽ tốt hơn ...v́ như thế cả hai sẽ măi măi giữ những ấn tượng tốt về nhau ...Tôi cũng đă gửi "meo" nói rơ ư định đó của ḿnh cho Đông hiểu và xin cậu đừng trách tôi .Cậu đă im lặng không trả lời ...
V́ thế nên...những lần đi Sài G̣n kế tiếp ,người tôi gặp là H ...H th́ không xấu không đẹp nhưng được có cái miệng dẻo quẹo (chắc tại v́ cậu là dân học Luật chăng ?) làm tôi thấy cũng vui vui khi ở bên cạnh cậu .Ngày xưa tôi mang tiếng là dân Sài G̣n nhưng tối ngày chỉ biết lê la quán cóc hoặc t́m những chỗ nào có đặc sản để ăn nhậu thôi chứ những nơi khác th́ dốt đặc .Quen với H th́ cậu bắt đầu đưa tôi vào những quán bar sang trọng hoặc nơi vũ trường với những điệu nhạc đinh tai nhức óc ...Ăn uống th́ t́m những chỗ xịn của dân thượng lưu thường lui tới nhưng theo tôi th́ ăn chẳng ra ǵ mà giá lại...tuốt trên trời ...
Tôi đem những chuyện đó ra kể với Đông trong những buổi tối th́ h́nh như cậu có vẻ lơ đễnh ...Cậu cứ để cho tôi nói đă đời và thỉnh thoảng chỉ buông vài lời ngắn ngủi trên mạng : "Vậy à ?" ,"Thế sao ?" ...
Không hiểu sao ...một tối nọ th́ Đông bỗng nói với tôi :
-Anh ơi , anh có tin tưởng em không ?
Tôi ngạc nhiên :
-Tại sao em lại hỏi thế ? Nếu không tin tưởng em th́ làm sao mà gần cả năm nay ...
-Vậy th́ em nói đó ...anh đừng hỏi tới hỏi lui á ,được không ?
-Ừ ...
-Anh có thể cho em địa chỉ công ty chỗ H làm việc không anh ? ...
- ...
-Anh yên tâm ,v́ em nghe anh nói nơi H làm việc là công ty tư vấn ǵ ǵ đó nên em có chuyện muốn đến đó . Em không làm điều ǵ có hại cho anh đâu ...
-Được rồi ...nếu v́ công việc th́ ... Hai ngày sau ...
Trong lúc tôi đang la cà tán gẫu với khách hàng ở một quán cafe tại Cà Mau th́ nhận được điện thoại từ công ty của H .Đây là lần đầu tiên cậu gọi cho tôi từ số máy này nên tôi ngạc nhiên không biết có chuyện ǵ xảy ra :
-Anh đây ...
Giọng của H tỏ vẻ bực bội :
-Anh cho ai địa chỉ chỗ em làm việc vậy ?
Tôi ngớ người :
-Một người quen ...nhưng họ nói v́ công việc mà ? Có chuyện ǵ thế ?
H cằn nhằn :
-Công việc ǵ mà công việc ? Anh có biết không ...Cái thằng đó đến công ty th́ đ̣i gặp em cho bằng được ...Em cũng tưởng khách "sộp" nên mời nó vào pḥng riêng dành cho khách hàng .Ai dè đâu nó cứ nh́n em đăm đăm rồi bắt đầu ...
-Bắt đầu cái ǵ ? Đừng làm anh hồi hộp ...
-Th́ nó bắt đầu điều tra em y như cảnh sát h́nh sự hỏi cung tội phạm vậy đó anh ...Nó hỏi em có biết anh L ở Cà Mau không ? Em tưởng nó là bà con của anh ,anh giới thiệu đến liên hệ công việc nên em gật đầu ...Tưởng sao ,nó lại hỏi em rằng anh như thế nào ?vóc dáng ,tính t́nh ....Ôi ,nói chung là đủ thứ hết ...cả mấy tiếng đồng hồ nó mới chịu về đó anh ...Nó là thằng nào vậy anh ?
Tôi ...ngập ngừng :
-Là ...em của anh .
-Xạo ...là em sao không biết anh lại phải đi t́m em mà hỏi ? Em không tin tí nào ...Giải thích khác đi ...
-Th́ ...tại v́ ...quen trên mạng mà ...
-Trời đất ...Anh bắt cá hai tay phải không ? Hứ ...em không chịu vậy đâu ...
-Anh ...anh đâu phải như vậy ? Anh ...anh chưa gặp người đó bao giờ mà ?
-Hihihi ...vậy th́ được ...Tha cho anh đó ... Tối hôm đó ...khi vào mạng ...
-Chào em
-Chào anh
-Hừm ...em đang làm chuyện ǵ đó ...khai thật đi .Anh biết hết rồi ...
-Em ...em xin lỗi ...Thật ra th́ ...em chỉ muốn t́m hiểu về anh ...
-Tại sao phải t́m hiểu về anh bằng cách đó ? Vậy là cả năm nay ...em chẳng tin anh một tí nào à ?
-Em tin ...và em sợ anh bị ...nên em cũng muốn t́m xem mặt H như thế nào ...Không hiểu sao em lại nhiều chuyện như thế ?...Nhưng anh ơi ,em muốn nói anh điều này ...
-Điều ǵ ?
-Chiều nay ...H có mời em đi ăn cơm ...
-Á ...
-Em bất ngờ lắm ...nhưng cũng nhận lời ...Anh có biết không ? nó hỏi em quen với anh lâu chưa ? và ...quan trọng là ...anh có "giàu" không ?...
Tôi sững sờ và bỗng nhớ lại ...
Từ lần gặp mặt thứ hai trở đi th́ H hay gợi ư xin thứ này thứ khác ...chẳng hạn như quần áo ,giày dép ...và ngay cả nước hoa nữa ...Rồi khi tôi về th́ cậu điện thoại than không có tiền đóng tiền học thêm anh văn ,vi tính ǵ ǵ đó và hỏi mượn lúc th́ 500 ngàn ,khi th́ 1 triệu ...Tôi lại nghĩ chắc tại v́ cậu mới vào làm việc trong thời gian đầu chưa có lương bổng bao nhiêu nên vui vẻ gửi qua đường bưu điện để giúp cậu ...Và ,một điều quan trọng nữa là ... theo lời tâm sự của H th́ cậu cũng mồ côi như tôi ...nhưng hơn tôi ở chỗ là cậu được hai vợ chồng người chú đem về nuôi nấng và được ăn học đàng hoàng ...cho nên,khi bước ra đời làm việc th́ cậu không dám xin xỏ ,làm phiền hai người nữa ...Chính v́ những điều đó mà tôi sẵn sàng đáp ứng những yêu cầu của cậu v́ tôi nghĩ rằng những việc đó chính đáng và so với tôi th́ không phải là việc ngoài tầm tay ...
Tôi phân vân có nên nói những điều này cho Đông biết hay không ...Suy nghĩ măi th́ tôi chọn giải pháp im lặng để xem sự đời nó xoay vần đến đâu ...
Khoảng vài ngày sau tôi lại có dịp đi Saig̣n và như thường lệ tối đó anh chàng H dẫn tôi đi ḷng ṿng chơi .Đến khoảng 9g v́ chàng rủ tôi vào quán MiMi trên đường Lê Thánh Tôn (quận 1) để uống cafe và xem người ta hát với nhau ...
Ngồi được một lúc th́ H bỗng nảy ra ư kiến ...Cậu hỏi tôi :
-Anh có gửi h́nh cho nhóc Đông chưa ?
Tôi gật :
-Có ...nhưng h́nh đó chụp lúc anh mới ngoài 20 à ...và chụp xa nên không được rơ em à ...
H khoái chí :
-Vậy th́ được rồi ...Để em mời nó đến đây cho anh biết mặt nha ...
-Nhưng ...
-Nhưng nhị cái ǵ chứ ? Em sẽ nói với nó anh là một người khác em mới quen ...Nó bị cận nặng lắm anh ơi ...Nó sẽ không nhận ra anh đâu ...Ḿnh biết người ta mà người ta không biết ḿnh cũng thú vị lắm đây ...hahaha ...
Tôi cảm thấy khó chịu trước giọng cười của H ...Tự nhiên những ǵ tốt đẹp tôi nghĩ về cậu trước nay bỗng tan biến từ giây phút đó ...
Tôi tỏ ư không bằng ḷng nhưng chắc là khi tôi đi toilet th́ H đă gọi cho Đông th́ phải nên chỉ một lát sau th́ ...
Anh chàng kiếng cận ...người mà tôi thương thầm trên mạng ...đă tới ...
Thấy Đông vừa bước vào cửa ,H giơ tay vẫy và hét :
-Đây nè bạn ơi ...
Đông đến trước mặt tôi ,cậu khẽ cúi đầu chào rồi quay sang H ...H cười rồi lên tiếng :
-Xin giới thiệu với bạn ..Anh Hải ,bạn mới quen của ḿnh .Quay sang tôi ,H nháy mắt : C̣n đây là Đông ,cũng là bạn của em ...hihihi ...
Hai chúng tôi bắt tay nhau và tôi bỗng cảm giác như có một luồng điện xuyên qua người ...
H nh́n Đông :
-Đi đâu mà áo trắng ,quần xanh giống thư sinh nhà lành quá vậy bạn ?
Đông lấy khăn lau mắt kiếng rồi trả lời :
-À ,ḿnh đi học thêm tiếng Pháp ...vừa xong th́ định vào Internet nhưng nhận được điện thoại của bạn nên ...tới đây luôn ...
Xong,cậu nh́n tôi chăm chú :
-Anh Hải nhà ở đâu vậy anh ?
Tôi thật sự rất khó chịu khi nói dối nên trả lời :
-Anh ở quận 4 ...
Khi nghe giọng tôi th́ h́nh như tôi thấy cậu khẽ nhíu mày ...H thấy vậy nên lên tiếng :
-Vô 100% đi mày ...
Và t́m cách nói chuyện không dứt với Đông để cậu không có thời gian điều tra tôi ...Hai người tṛ chuyện qua lại một lúc th́ Đông chuyển sang hỏi thăm về tôi :
-Anh L lúc này vẫn thường đi Sài g̣n và gặp bạn chứ ?
H gật gù :
-Ừa ,gặp hoài ...vài ngày nữa anh L mới lên ...
Đông chợt nh́n thấy cuốn danh bạ ghi những bài hát trên bàn ...Cậu lật tới lật lui một hồi th́ nh́n tôi :
-Anh Hải thích bài ǵ ? Em đăng kư hát một bài tặng anh nha ...
Tôi bất ngờ ...nhưng rồi vẫn phải lên tiếng :
-Anh ...anh thích những t́nh khúc không tên của Vũ Thành An nhất ...
Cậu lại nhíu mày ...tỏ vẻ suy nghĩ ...rồi gật đầu :
-Em hát "bài không tên cuối cùng" tặng anh ha ...
Thế là cậu gọi người phục vụ đến và đăng kư bài hát ...Không lâu sau th́ tới lượt cậu ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Đông đă về chưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:35 pm | |
| " Nhớ em nhiều ...nhưng chẳng nói
Nói ra nhiều ...cũng vậy thôi ...
Ôi đớn đau ...đă nhiều rồi ...
Một lời thêm ,càng buồn thêm ...
C̣n hứa ǵ ?...
Biết bao lần ...em đă hứa
Hứa cho nhiều ...rồi lại quên
Anh biết tin ...ai bây giờ ?
Ngày c̣n đây ...Người c̣n đây ...
Cuộc sống nào chờ ?... "...
Nh́n phong cách biểu diễn thật tự nhiên của cậu và giọng hát th́ lại rất giống ca sĩ Tuấn Ngọc làm sao ...
Tôi ngồi đó ...thầm tiếc nuối những tháng ngày qua ...Tại sao ...tại sao ...tôi không gặp nhóc ở thời gian trước ? ...Trời ơi ,đây có phải là người tôi t́m không ?...Tôi buồn bă than thầm :- Anh có c̣n cơ hội nữa không ...Đông ơi ?... Đêm đó ...tôi lại làm t́nh với H ...nhưng trong đầu ḿnh th́ lại nghĩ đến một người ...
Sáng hôm sau tôi giật ḿnh khi thấy điện thoại của ḿnh đầy những cuộc gọi nhỡ nhưng chỉ có một số điện thoại duy nhất ...đó là số của Đông ...và những lời nhắn tin :
-Anh đang làm ǵ ? sao không nghe điện thoại của em vậy ?
-Anh đă lên Saig̣n rồi phải không ?
-Anh ngủ rồi ? ...
-Chúc anh ngủ ngon nha ...
Tôi buồn bă ,không biết phải như thế nào bây giờ ...Gạt cậu th́ tôi không nỡ nhưng nếu nói thật th́ ...
H từ pḥng tắm bước ra và đứng sau lưng tôi tự lúc nào ...Chắc cậu đă đọc những ḍng tin nhắn kia nên lên tiếng :
-Có ǵ mà anh ngại ...Tối nay em sẽ gọi điện rủ nó đi nhậu rồi nói sự thật là xong ngay ...Tại em muốn giỡn với nó một chút cho vui chứ đâu phải do anh cố t́nh mà anh buồn ?...
Khi H đi rồi th́ tôi gọi điện cho nhóc ...nhưng có lẽ Đông đă tắt máy rồi nên tôi không liên lạc được .
Rồi công việc lại cuốn hút tôi cho đến chiều tối th́ ...nhóc gọi đến :
-Chào anh ...anh về Sài G̣n rồi phải không ?
-Ừ ...anh về từ sáng qua em à ...
-Tối qua anh có đi chơi với H không ?
-Có ...
-Như vậy ...anh là ? ...
Tôi gật đầu qua điện thoại :
-Người tên Hải ...chính là anh ...Anh xin lỗi ,anh không cố ư ...
-Em ngờ ngợ từ lúc đầu rồi ...Không sao,em biết là do H ...
-Thế bây giờ biết mặt rồi ...em có muốn tiếp tục làm ...em của anh không ?
-Sao anh lại hỏi thế ? Hay là anh chê em " bốn mắt" ?
-Trời ,em mà có "tám mắt" th́ anh cũng vẫn thương ...
-Thương ?...
-Ồ ,không ư anh nói thương là thương t́nh ...anh em đó .
-Hừm ...anh bắt đầu biết xạo rồi nha ...hihihi...
Đêm đó ,tại một quán nhậu mới khai trương trên đường Nguyển Trọng Tuyển(h́nh như là quận Tân B́nh ?).V́ là của bạn bè chung công ty H nên chàng dẫn tôi đến để ủng hộ cho thêm phần xôm tụ ...
Khi đă kêu vài món th́ Đông đến ...Hôm nay nhóc ăn mặc rất lịch sự làm tôi cứ trố mắt nh́n từ khi cậu mới vừa bước vào cửa ...H hích tay tôi :
-Anh làm ǵ như người mất hồn vậy ? Bộ anh ...khoái nó hả ?
Tôi cười giả lả :
-Đâu có ...
H bực ḿnh :
-Có ǵ th́ ...chết với em đó nha ...Em cảnh cáo anh đấy ! Liệu hồn đó ...
Tôi than thầm : "Trời ơi , ḿnh trao duyên nhằm ...xă hội đen rồi ...hic.hic..."
Ba chúng tôi ngồi ăn nhậu và nói chuyện đến khuya th́ ra về ...Suốt buổi nhậu,nhóc cứ nh́n tôi rồi cười hoài ...Cậu nói chuyện tỏ ra là người rất hiểu biết và ...dễ thương làm sao ...H th́ thỉnh thoảng lại liếc tôi nhưng vẫn tỏ vẻ lịch sự trước mặt Đông thành ra nhóc cứ vô tư hỏi thăm tôi đủ thứ hết ...cậu quan tâm đến từng chi tiết đời thường của tôi lúc ở Cà Mau (những chuyện này th́ H chẳng có bao giờ hỏi tới cả.Thái độ của cậu lúc ở trên mạng ra sao th́ ngoài đời cũng thế làm cho tôi thật sự cảm động ...
Lúc chia tay ...dĩ nhiên người chở tôi là H ...Tôi thấy Đông có vẻ buồn ...C̣n H th́ không biết say hay là bực ḿnh mà phóng xe vọt nhanh làm cho tôi thiếu điều muốn té ngữa ...Tôi hoảng quá nên khều cậu :
-Em say rồi hả ? Làm ǵ như bị ma đuổi vậy ?
H hét lớn trong đêm khuya :
-Em say rượu ...nhưng anh say ...t́nh đó .Anh mê nó rồi phải không ? Hứ ...
Tôi im lặng không trả lời ...
Đêm ấy trong khách sạn ...Tôi và H mỗi người nằm ...một góc ...không ai đụng đến ai ... Sáng hôm sau tôi dậy sớm để về Cà Mau .Và như thường lệ , H cũng vẫn c̣n đang ngủ say ...tôi nhét vào trong túi quần của H vài trăm ngàn cho cậu xài vặt rồi đóng cửa pḥng ,xuống tiếp tân lấy giấy CMND ...đi xe ôm ra bến xe miền tây ...
Sau cái ngày đó th́ cách nói chuyện của tôi và Đông trên Nét đă không c̣n khoảng cách nữa ...Tôi nôn nao cầu mong cho trời mau tối để được gặp cậu ...trên mạng .Hôm nào cậu có việc hoặc ở Cà Mau bị cúp điện th́ y như là tôi bực bội trong người và cảm thấy h́nh như thiếu thiếu một cái ǵ đó ... | |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Đông đă về chưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:36 pm | |
| Hôm nọ th́ tôi nhận được điện thoại của H ...Sau một hồi than thở , thở than th́ cậu mở miệng mượn tiền (toàn là hỏi mượn nhưng không có ngày trả .Khi tôi hỏi cần bao nhiêu th́ cậu trả lời :
- 10 triệu nha anh ...
Tôi bất ngờ :
-Em làm ǵ mà kẹt nhiều thế ?
Cậu nhanh nhẩu :
-Em lỡ mượn tiền của cơ quan xài ,bây giờ nếu không trả lại cho công ty th́ ...chắc bị đuổi việc quá à ...Nên em đi cầm chiếc xe được 5 triệu . Anh cho em mượn đi ...ít ngày em trả (?)...Mấy ngày nay em không có xe đi làm anh ơi ...huhuhuhu....
Tôi trầm ngâm một chút rồi hẹn cậu ngày hôm sau sẽ trả lời ...
Đêm ấy ,tôi đem chuyện này ra kể cho Đông nghe và nhờ cậu góp ư ...Không hiểu sao lúc nào tôi cũng tin tưởng Đông hơn là H .Và ,mặc dù cậu nhỏ tuổi hơn H nhưng tôi nhận xét cậu lại chính chắn và có vẻ nghiêm túc hơn cái anh chàng Đại học Luật kia rất nhiều ...
Nghĩ ngợi một hồi th́ cậu gơ trả lời :
-Em nói thật nha ...Trưa nay ,anh H điện thoại rủ em đi ăn cơm nhưng kêu em phải lại công ty rước ảnh v́ ảnh nói xe đang bỏ ngoài tiệm sửa...Ăn xong th́ anh ấy kêu em trả tiền .Em cảm thấy lạ v́ ai mời th́ người đó phải bao ...có đúng không anh ?Nhưng rồi em cũng phải móc bóp ra trả ...và khi thấy trong bóp em có tiền th́ anh H hỏi mượn em 200 đó anh ...
-Trời đất ...ai lại đi hỏi mượn tiền của người mới quen bao giờ ...Vả lại ,em c̣n đi học mà ?
-Em thấy kỳ kỳ ...nhưng ảnh đă thấy ḿnh có tiền th́ làm sao mở miệng từ chối ? ...
-Rồi sao ,em nói tiếp đi ...
-Rồi bắt đầu ảnh kể tùm lum về anh ...Cố ư cho em biết là anh rất thích ảnh ...Anh c̣n hứa cho ảnh 10 triệu để xài nữa đấy ...
-Hừm ...
-Anh à,theo em nghĩ th́ h́nh như anh H cờ bạc lâm nợ đó ...Có lần em vô t́nh đi ngang qua con đường Y ...và thấy anh H từ trong hẻm X ...bước ra ,mà cái hẻm đó th́ nổi tiếng bài bạc ...
Th́ ra điều tôi nghi ngờ về H bấy lâu nay đă không sai ...
Và như thế th́ tôi đă im lặng ...Nên hai ngày sau th́ H gọi điện thăm ḍ :
-Sao rồi anh ?
Tôi trả lời :
-Anh đang kẹt ...Có lẽ vài ngày nữa anh đi Saig̣n ...nhưng anh chỉ giúp được em ít thôi .
H buồn bực gác máy ...C̣n tôi th́ ngồi đó với bao nhiêu nỗi niềm riêng tư ...
Lần đi Saig̣n kỳ đó ,sáng sớm tôi cũng gọi đến nhà H th́ nghe giọng uể oải của cậu ...Tuy nhiên cậu cũng hứa sẽ gặp tôi vào buổi tối ...Thế là tôi đi công việc của ḿnh đến chiều th́ về khách sạn nằm ngủ .Buổi trưa th́ tôi có gọi điện cho nhóc Đông đi ăn cơm nhưng nhóc đă lịch sự từ chối khiến tôi buồn làm sao ...
Tối khoảng 10g th́ H đến ...Vừa bước vào pḥng th́ cậu lên tiếng :
-Ḿnh đi uống cafe đi anh ...
Đây là chuyện lạ v́ từ lúc quen đến giờ th́ mỗi khi bước vào pḥng gặp tôi th́ 10 lần như một ...việc đầu tiên là cậu nhào đến ôm tôi hôn hít như để thoả ḷng mong nhớ ...rồi nhỏng nhẻo ,ṿi vĩnh đủ thứ hết .Tuy thấy thái độ của cậu không giống như những lần trước nhưng tôi lại chẳng nghĩ ngợi ǵ ...
H chở tôi đến một quán cafe vỉa hè trên đường Nguyễn văn Cừ ...Sau khi kêu nước xong th́ cậu nói với giọng khó chịu :
-Hôm nay em mời anh đến uống cafe là để hỏi anh một câu : V́ sao anh lại nói chuyện em mượn tiền anh cho thằng Đông nghe ?
Tôi thấy cũng chẳng cần giấu diếm làm ǵ nên từ tốn trả lời :
-Anh xem Đông như là em của ḿnh nên bất cứ chuyện ǵ anh cũng tâm sự với cậu ấy cả ...
-Nhưng đó là chuyện riêng tư của anh và em mà ?Sao anh lại nói cho nó biết ? Nếu anh không tin tưởng em th́ anh cứ huỵch tẹt ra nói là anh không thể giúp được ...Vậy thôi ,có sao đâu ...Anh nói với nó làm ǵ ? Nó chỉ là một thằng con nít ,hỉ mũi chưa sạch ...Thế mà ,anh đă làm em phải mang nhục với nó ...
H ngừng một chút ...rồi tiếp tục :
-Rốt cuộc rồi em cũng không bằng nó ...Anh thà tâm sự với nó chứ chẳng thèm nói chuyện với em ...Em nói thật ...Ở Sài g̣n bây giờ ,em rất nổi tiếng trong cái thế giới này chứ không lù khù như anh tưởng đâu ...So với những người mà em đă từng quen th́ anh chẳng là "cái đinh " ǵ cả ...Lúc đầu em cũng có ư định qua đường với anh cho vui thôi ...Nhưng sau vài lần gặp gỡ và qua đêm với anh th́ em rất muốn làm bạn lâu dài với anh ...Em cũng đă 27 tuổi rồi ...và em thật sự muốn dừng chân anh à ...Em thương anh là v́ sao ,anh có biết không ? Ở tính t́nh và sự chân thật của anh ...Có những đêm em giật ḿnh tỉnh giấc th́ phát hiện ra là anh đă âm thầm hôn em ,anh đă kéo mền đắp lên người em ...những điều tưởng như nhỏ nhặt đó lại làm cho em thật sự rất cảm động ...và em quyết định chọn anh là người cuối cùng của đời ḿnh ...
Thấy tôi định mở miệng th́ H khoát tay :
-Anh hăy để cho em nói hết v́ chỉ c̣n có ...lần này thôi .Cho đến ngày hôm qua th́ em cũng vẫn c̣n rất tôn trọng anh nếu như em không gặp Đông ...Nó đă cho em biết anh sẽ tới Saig̣n trong ngày hôm nay và đem tiền lên cho em ...Em thật sự bị sốc ...anh có biết không ? Trong ánh mắt nó tỏ vẻ khinh bỉ em th́ làm sao mà em có thể chịu được ?Em không cần biết là nó quen anh từ lúc nào nhưng chính em ...chính em mới là người anh gặp lần đầu tiên mà ?Anh cũng từng bảo rằng anh yêu em ,anh có nhớ không ? Thế sao ngay những chuyện nhỏ nhặt nhất th́ nó vẫn biết trước em ...Tại sao ,tại sao vậy anh ?
Tôi ngồi đó ...im lặng trước những lời trách móc của H ...Ḷng tôi rối bời v́ không biết phải trả lời như thế nào đây ? Tôi thầm trách Đông sao lại nói ra những việc đó cho H làm ǵ cơ chứ ? ...H tiếp tục :
-Với cái bằng cấp Luật loại khá như em th́ nghe em nói ,con kiến ở trong tổ cũng phải ḅ ra ...Em có thể dùng những chiêu êm đềm khác bắt anh phải tự động nhả tiền ra dư sức được ...Nhưng em không làm thế ...v́ em nghĩ anh thật ḷng với em ...Em nghĩ nếu khi đă yêu nhau th́ không cần phải giấu nhau điều ǵ ,đúng không anh ?Em đang kẹt và thật sự em rất cần tiền ...nên em nghĩ anh có thể giúp đỡ em trong lúc nguy cấp này nếu quả anh yêu em bằng cả tấm ḷng ... 10 triệu ,số tiền đó đối với em bây giờ rất quan trọng nhưng đối với anh chẳng là ǵ ...Anh dư sức giúp em nếu anh muốn .Nếu anh thật t́nh thương em th́ có lẽ anh chẳng phải đắn đo cân nhắc đến thế ,có phải không ? ...
...Rất tiếc ,em không là ǵ trong trái tim anh cả ...Người nằm trong ấy là Đông ...là cái thằng chó đẻ đó ...Cho nên ,suốt ngày nay em đă không đi làm ...em nằm nhà suy nghĩ về vấn đề này đến nỗi muốn nổ tung cả đầu óc ...Và cuối cùng. ..em quyết định đến gặp anh để nói ...lời chia tay ...
H kêu tính tiền nhưng tôi khoát tay để đó .Cậu lắc đầu :
-Không lẽ đến lúc chia tay em lại không có tiền đăi anh một ly cafe hay sao ?
Khi người phục vụ đến đưa tiền thối cho H th́ cậu đứng lên ,nh́n tôi :
-Em đưa anh về ...
Tôi ngồi đó ,buồn bă :
-Em về trước đi ...anh muốn ngồi thêm chút nữa ...
Cậu bước đến gần tôi rồi lên tiếng :
-Dù sao em cũng cảm ơn những tháng ngày vui vẻ bên anh ...Tuy chẳng có bao lâu nhưng nó sẽ một kỷ niệm buồn theo em đến suốt cuộc đời ...Anh đă vạch mặt thằng điếm này ra cho mọi người biết ,anh tài lắm ...
Trước khi bước lên xe ,cậu quay lại thêm một lần nữa :
-Chúc anh và nó được hạnh phúc ...Nhưng anh nên nhớ rằng ...tôi sẽ bắt nó trả mối hận này ...Tôi không ăn được th́ nó cũng sẽ chẳng liếm láp được ǵ đâu ...Ha.Ha.Haaaa ... H đă lên xe đi rồi nhưng tôi vẫn c̣n ngồi đó ...măi cho đến khi thấy những người chạy bàn dọn dẹp bàn ghế để chuẩn bị nghỉ th́ tôi đứng lên... lang thang trên đường Nguyễn văn Cừ ...Những người lái honda ôm chạy ngang mời mọc nhưng tôi vẫn im lặng đếm bước .Một lát sau ,tôi ngồi xuống một gốc cây bên đường và gọi điện cho Đông :
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Đông đă về chưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:36 pm | |
| -Anh chưa ngủ ?
-Anh và H vừa chia tay ...
-Trời ...
-Bây giờ anh c̣n ở ngoài đường ...
Nhóc tỏ vẻ lo lắng :
-Anh không về khách sạn nghỉ ư ?
-Anh chưa muốn về ...Anh muốn ở ngoài đường suốt đêm nay ...Dù sao ,anh với H cũng có những ngày êm đềm bên nhau ...Anh không muốn chia tay trong hờn oán như vậy ...
-Thôi được rồi ,anh cứ ở đó nha ...Em sẽ lại rước anh ...Anh đừng đi đâu nhé ...
Khoảng 30 phút sau th́ nhóc mới đến .Thấy tôi ngồi bệt dưới gốc cây ,cậu nhăn mặt :
-Nh́n anh giống như người thất t́nh quá vậy ...Y hệt như dân bụi đời hà ...
Nhóc dựng xe ,lại ngồi kế bên tôi ...rồi hỏi :
-Câu chuyện ra sao mà anh buồn đến thế ?
Tôi ngước lên nh́n nhóc :
-H trách anh v́ đă cho em biết chuyện tiền bạc giữa H và anh ...Tại sao em lại nói ra điều đó làm ǵ ?
Đông cúi đầu :
-Em xin lỗi ...Thật sự th́ em vô t́nh khi thốt lên câu đó ...Hôm ấy ,ảnh rủ em đi uống cafe rồi lại mở miệng mượn tiền ...Ảnh khoe là khi anh lên sẽ có tiền trả lại cho em ...Em bực ḿnh quá nên lỡ lời ...Anh có trách em không ?
Tôi lắc đầu :
-Chuyện đă xảy ra như vậy rồi ...Có trách th́ cũng đâu có thay đổi được ǵ ...
Nhóc đứng lên :
-Gần 12g khuya rồi anh ...Em đưa anh về khách sạn nha ...
Tôi theo nhóc về ...Đến trước của khách sạn ,nhóc hỏi tôi :
-Khi nào anh về Cà Mau ?
Tôi nh́n nhóc :
-Sáng mai ,anh về sớm ...khoảng 7g anh ra bến xe em à .
-Chúc anh ngủ ngon nha ...Em về
-Em cũng vậy há ...Tạm biệt .
6g sáng hôm sau ...trong lúc tôi chuẩn bị xuống tiếp tân trả pḥng th́ điện thoại reo ...
-Anh đây ,em dậy sớm thế ?
Nhóc cười h́ h́ trong điện thoại :
-Em ở dưới cửa khách sạn nè ...Em đến đưa anh ra bến xe ...Anh xuống đi ...
Nhóc là như vậy đấy ...Thử hỏi làm sao mà tôi lại không so sánh cách đối xử giữa nhóc với H cơ chứ ?...
Kể từ đó trở đi ...H không c̣n trong tâm tưởng của tôi nữa (mà lúc trước tôi nghĩ về cậu cũng chẳng có bao nhiêu).Sau này tôi nghe nói v́ cờ bạc nên H đă thâm thủng tiền của khách hàng khá nhiều và bị đuổi khỏi công ty .Cậu hay lui tới những tụ điểm ăn chơi của giới này và t́m cách cặp bồ với những ông giám đốc cỡ bự để có tiền bài bạc thoả thích ...
Cũng kế từ lúc ấy ...Đông là người thường xuyên đưa đón tôi mỗi khi tôi có dịp trở lại Saig̣n ...Trái với H ,Đông chỉ cùng tôi đến những nơi b́nh dân nhưng lại rất ngon và rẻ .Cậu cũng chẳng thích vào bar hay vũ trường nhảy nhót như H mà chỉ thích đi xem kịch hoặc ca nhạc ở pḥng trà mà thôi ...Tôi mê xem kịch cũng bắt đầu từ nơi cậu mà ra ...
T́nh cảm anh em của chúng tôi hoàn toàn trong sáng ...V́ lúc nào cậu cũng nói ḿnh là con trai và có lần cậu khoe h́nh bạn gái cho tôi xem th́ thử hỏi làm sao tôi dám thốt nên lời ...
Đông tàn th́ ...Xuân đến !
Những ngày cận Tết tôi đang phụ buôn bán ở một đại lư thân thiết th́ nhận được điện thoại của Đông :
-Anh ơi ...em nói này anh nghe nha ?
-Nói ǵ ...nhưng đừng kêu anh ĺ x́ tiền Tết đó ...h́ h́ ...
-Hứ ...ai mà thèm lấy tiền của anh ...
-Vậy th́ được ...Rồi ,nói đi nhóc ...
-Năm nay ba mẹ cho em được phép đi xa ...Có mấy đứa bạn rủ em đi Nha Trang nhưng em chưa đồng ư ...Em bỗng chợt nghĩ đến anh "cu ki" có một ḿnh nên "tội nghiệp" .Và em "làm phước" muốn mời anh đi Vũng Tàu chơi mấy ngày Xuân ...anh chịu không ?
Tôi quá bất ngờ ...nhưng muốn ghẹo cậu :
-Á ...được thôi ...Nhưng mà tối hai anh em ḿnh ngủ chung một giường ...th́ anh mới chịu ...hà hà .
Không ngờ nhóc cũng không chịu thua :
-Ngủ th́ ngủ ...em đâu có ngán anh ...nhưng phải có ...cái gối nằm ở chính giữa đó nhé ...hihihi ...
Tôi khoái chí nên suốt ngày đó tôi ...vui như Tết và luôn miệng lải nhải :
-Xuân ơi Xuân ...Xuân đă về ... Cho đến tận bây giờ tôi đă trải qua không biết bao nhiêu cuộc t́nh nhưng tôi vẫn không thể nào quên được Đông ...Bởi v́ những việc làm tế nhị của cậu đối với tôi mà những người khác th́ không bao giờ có (mặc dù lúc ấy cậu chỉ mới 22 tuổi ) ...
Sáng mùng 2 Tết năm đó ,tôi đến Sài G̣n lúc 5g sáng ...Vừa xuống bến xe Miền Tây th́ tôi giật ḿnh :
-Chúc mừng năm mới ...hihihi ...
Tôi quay lại ngỡ ngàng ...nhóc đứng đó ,ba lô trên lưng :
-Em làm ǵ thế ?
Nhóc chu mỏ :
-Th́ ra đây đón anh đi Vũng Tàu chứ làm ǵ ? ...Người ta mừng tuổi đầu năm mà im re hà ...người ǵ đâu mà khô cằn thế ?
Tôi mỉm cười giả bộ lục túi quần ...Thấy thế nhóc ṭ ṃ :
-Anh làm ǵ vậy ?
-Hả ...Anh kiếm tiền lẻ để ĺ x́ cho em ...Tờ 200 đồng đâu mất tiêu rồi cà ?
Nhóc đưa tay ngắt vào lưng tôi :
-Xí ...ai mà thèm ...
Hai chúng tôi cười vang ...Sau đó kêu taxi ra bến xe miền Đông ...
Hôm nay cũng có lác đác vài cửa tiệm thức sớm khai trương đầu năm ...Tiếng pháo vang lên rộn ră đây đó làm cho tôi thấy yêu cuộc sống này làm sao ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Đông đă về chưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:37 pm | |
| 32 tuổi đời ...Tôi đă t́m thấy MÙA XUÂN chưa ? ... Tới Vũng Tàu th́ hăy c̣n sớm nhưng v́ là những ngày Tết nên chúng tôi cũng khó khăn lắm mới t́m được pḥng khách sạn ngó ra băi tắm Thuỳ Vân ...( cũng may có người vừa trả pḥng ,chứ nếu không th́ ... ) .
Tôi và nhóc thay đồ rồi ào xuống biển đùa giỡn cả buổi rồi mới lên phơi ḿnh trên cát ...
Chiều đó ,hai anh em thuê xe honda lang thang t́m quán "Cây Bàng" ăn tối và nhậu lai rai ...Nhóc chưa từng uống bia nhưng bị tôi dụ riết rồi cũng làm được vài lon th́ mặt đỏ bừng trông đáng yêu làm sao ...
Đi ḷng ṿng Vũng Tàu đến khuya th́ chúng tôi về pḥng và ngủ ... Nằm bên nhóc tôi im re và hồi hộp ...Tôi nửa muốn ôm cậu nửa lại sợ ...Cuối cùng th́ ...không dằn được ,tôi đă choàng qua hôn cậu ...
Nhóc nằm im ...
Tôi hôn khắp thân thể cậu và hổn hển :
-Anh ...yêu ...em
Cậu th́ thào qua hơi thở :
-Em ...cũng ...vậy ...
Chúa ơi ...câu nói bấy lâu nay tôi hằng mong đợi ...giờ cũng đă đến ...
Những ngày vui vẻ bên cậu rồi cũng trôi qua nhanh chóng ...Chúng tôi lại trở về với cuộc sống đời thường ...
Khi gặp cậu trên mạng tôi mới hỏi :
-Tại sao em lại nói em là boy 100% và có bạn gái chi vậy ? Làm anh không dám ngỏ lời ǵ hết ...Em ác lắm ...
Nhóc trả lời :
-Hihihi ...Em thử anh thôi ...Ai biểu anh già rồi mà nhát hít làm chi ? h́ h́ ...
Tôi cười trừ ...thầm trách ḿnh "ngu" nên mới để thời gian trôi qua một cách lăng nhách như thế .
Từ đó ,mỗi khi đi Sài G̣n th́ chúng tôi lại có những ngày vui vẻ bên nhau ...Nhưng dù sao Đông cũng là con nhà gia giáo nên cậu không được phép ở lại qua đêm ...V́ thế chúng tôi chuyển qua làm t́nh vào ban ngày trong khách sạn rồi ...đi chơi đến tối th́ cậu đưa tôi về xong mới quay trở lại nhà ḿnh ...
Thấm thoát rồi cũng lại đến mùa Đông ... Có một khoảng thời gian sau này nhóc bận công việc gia đ́nh nên nhiều khi tôi đi Saig̣n không gặp được cậu ...Tôi bắt đầu sa ngă từ đây ...Có lẽ lúc chưa đạt được mục đích th́ mong th́ nhớ ...khi đă chán chê rồi th́ chẳng c̣n ǵ hứng thú nên tôi sinh ra nhàm chán chăng ? ...
Một hai lần không gặp cậu th́ ...tôi hết buồn .Tôi say mê với những cuộc t́nh "ăn vụng" khác với những người trên mạng và chỉ gặp duy nhất mỗi người một lần rồi chia tay ...không buồn ,không nhớ ǵ về họ cả ...Có những khi sáng th́ làm t́nh với người này ,chiều th́ gặp người khác và tối th́ lại ...đi chơi với một người khác nữa ...
Tôi cũng biết nói xạo búa xua trên Net và quen từ 17 đến cả 57 tôi cũng chẳng từ ...Thời gian này tôi ba hoa ,kiêu căng hết chỗ nói và "nổ" tùm lum ...Nick của tôi thời gian này nghe "chảnh" hết chỗ chê ,nào là GAYGIAMDOC ,ONGCHUCODON ...và như thế th́ những cuộc t́nh đến với tôi càng vội vă bao nhiêu th́ nhanh chóng kết thúc bấy nhiêu ...
V́ như vậy nên có tuần về Sài g̣n nhưng đến chiều tối mới gặp mặt Đông th́ tôi xụi lơ ...Đâu c̣n sức lực đâu mà làm chuyện ấy với cậu nữa .Nhưng tôi cũng vẫn vui vẻ cùng cậu đi xem ca nhạc ,xem kịch và b́nh tĩnh như không có chuyện ǵ xảy ra .Có lúc cậu lên tiếng đề nghị chuyện đó th́ tôi lấy cớ đi đường mệt mơi để khỏi ...trả bài với cậu .
Có lần tôi chat với một nick khá ấn tượng : YEUGAYGIA và chỉ sau một lần nói chuyện th́ tôi gặp mặt .Nhưng tôi tá hoả khi gặp một lúc 3 người con trai .Mời họ uống cafe xong th́ tôi vào thẳng vấn đề (càng về sau th́ tôi càng dẹp bỏ ba cái vụ t́m hiểu lâu dài và yêu đương lăng mạn qua một bên ) :
-Trời ,sao lại tới 3 người ? Anh phải làm sao đây ?
Một anh chàng đại diện trả lời :
-Th́ ...anh thích đứa nào tụi em cũng ok hết .
Tôi cắc cớ :
-Thí dụ anh thích 3 đứa th́ sao ?
Không ngờ tôi gặp thứ thiệt ...Cả 3 chàng đều nói một lượt :
-Thích ...th́ ...ch́u ...
Tôi đă bước vào cuộc sống thác loạn như thế đấy ...
"Đi đêm có ngày gặp ma"...Câu này quả thật đúng với trường hợp cúa tôi trong thời gian này .
Một lần chat nọ ,tôi quen và gặp mặt với một anh chàng cao to và rất đẹp trai ,thân h́nh th́ không thua ǵ lực sĩ ...Nhưng muốn ngủ với anh ta quả thật là không dễ dàng chút nào ...dù tôi đă tung hết những chiêu dụ dỗ và quăng tiền ra mua chuộc th́ anh ta không ừ cũng chẳng lắc mà lúc nào cũng "lững lơ con cá vàng" cho tôi thèm nhiểu nước miếng chơi ...
Cuối cùng th́ anh ta cũng lật ngữa ván bài :
-Em sẽ là của anh ...nếu ...
Lúc này th́ dục vọng đă làm lu mờ lư trí của tôi và biết rằng nếu chấp nhận điều kiện ấy th́ tôi sẽ mất đi hai phần ba số tiền của ḿnh trong ngân hàng ...
Đêm đó ,trước khi đặt bút kư vào ...th́ anh chàng mời tôi đi xem ca nhạc ở pḥng trà ...
Lúc đang hí hững nói chuyện vui vẻ với "anh chàng đẹp trai" th́ tôi bỗng giật ḿnh ...
Cách đó hai bàn ...Đông đang ngồi một ḿnh và nh́n tôi bằng cặp mắt buồn bă ...
Khi nh́n thấy ánh mắt tôi th́ cậu đứng lên ,lặng lẽ bước ra cửa trong khi chương tŕnh ca nhạc vẫn chưa được một phần ba ...
Tôi ngồi đó với anh chàng đẹp trai mà đầu óc cứ để nơi phương trời nào ...Khi chương tŕnh ca nhạc chấm dứt ,anh chàng đưa tôi về đến khách sạn và hỏi :
-Ngày mai ...anh trả lời cho em nha ...
Tôi trả lời cụt ngủn:
-Ừ ...
Rồi mặc cho cậu đang ngỡ ngàng nh́n tôi ...Tôi quay lưng đi vào trong khách sạn ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Đông đă về chưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:37 pm | |
| Sau cái đêm đó ,tôi như người vừa thoát khỏi cảnh mộng du ...
B́nh tĩnh ,tôi kiểm điểm lại ḿnh ...Từ ngày bước vào những cuộc t́nh "sáng hợp chiều tan" đó ,tôi đă phung phí biết bao nhiêu là tiền bạc và sức khoẻ ...Công việc làm ăn ở Cà Mau đi xuống tự lúc nào tôi cũng chẳng biết ...v́ lúc ấy tôi đă lấy lại nhà ở Sài g̣n và ở miết trên này đam mê với những cuộc truy hoan vô độ của ḿnh ...Tôi đă qua đêm với bao nhiêu người ?...Bao nhiêu người đă biết tôi ? Tôi cũng không thể nào nhớ nỗi ...
Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi ...tôi đă tiêu hết số vốn hiện có của ḿnh .Hiện giờ tôi đang nợ tiền của các công ty mẹ ở Sài g̣n rất nhiều mà nếu như vậy hoài th́ chỉ trong một thời gian ngắn nữa thôi ...Tôi sẽ đứng bên bờ vực thẳm ...Tôi bắt buộc phải tuyên bố ...phá sản ...
Tôi tự hỏi ḷng : Ḿnh đang cần ǵ đây ? T́nh yêu hay là T́nh dục ? ...Nếu tôi cần t́nh yêu th́ ...Trời ơi ...tôi đă làm khổ người tôi yêu rồi .Tôi gào lên giữa đêm khuya :
-Đông ơi ...Em có thể nào tha thứ cho anh một lần không ? Anh yêu em ...anh chỉ yêu một ḿnh em thôi ...Đông ơi ...
Đáp lại lời tôi ...chỉ có tiếng hát của ca sĩ Nhật Trường vọng lại ở quán cafe bên kia đường :
" Ngày nào anh yêu em
Anh đă quên ...trong cay đắng tuyệt vời
Ngày nào em yêu anh
Em sẽ vui ...với trời hạnh phúc mới ...
Anh ơi ... Đông lại về ...
Từ trăm năm lạnh giá
Tim em như ngừng thở
Từ sau ân t́nh đó
Anh nghe không ? ...
Mùa Đông ...Mùa Đông ...
Đêm đó ,tôi bừng tỉnh sau một cơn mê dài ...Tôi gửi mail cho Đông ,cậu im lặng ...Tôi gọi điện ...cậu không bắt máy ...Tôi hốt hoảng ,tôi lo âu ...Đông của tôi vẫn biền biệt ...
Đêm Noel năm ấy ...tôi lại một ḿnh thui thủi giữa Sài G̣n ...mà không biết người tôi thương hiện giờ đang ở đâu ...
Hôm sau tôi treo bảng "CHO THUÊ NHÀ" rồi gom hết quần áo trở lại Cà Mau ...Tôi sợ , nếu tôi c̣n ở Sài G̣n th́ tôi sẽ t́m quên qua những cuộc t́nh chớp nhoáng ...mà như vậy th́ làm sao tôi có thể t́m lại người xưa ? ...
Khi bắt đầu gầy dựng lại uy tín ở Cà Mau...th́ một đêm nọ ,tôi bất ngờ nhận được một lá mail của Đông :
" Anh thương ...
Chắc anh ngạc nhiên lắm khi nhận lá thư này của em ...V́ đă từ lâu rồi ,ḿnh không c̣n liên lạc với nhau ...
Lúc này anh vẫn khoẻ ? Có khi nào anh chợt nhớ đến em không ...một người mà lần đầu tiên biết chat anh đă quen ? Chắc là anh đă quên rồi phải không anh ? ...
Em sẽ không trách anh đâu ...Bởi v́ trong mắt anh ...em chỉ là một kẻ qua đường không tên tuổi ...Anh giàu có ,anh đang ở lứa tuổi đầy phong độ của một người đàn ông ...Anh có quá nhiều cơ hội để gặp những người mà anh thích ...th́ như vậy ,đối với anh ...em sẽ chẳng là ǵ cả ...
Anh không lầm khi nói tiếng yêu em ...Nhưng riêng em ,em đă lầm ...khi nói tiếng thương anh ...
Bởi v́ sao ? ...V́ em là một thằng con trai xấu xí ,bề ngoài không có ǵ hấp dẫn ...mà lại cả gan nhào vô làm quen anh trong một buổi tối mùa đông ảm đạm ...
Em vẫn biết ...trên Nét 99% là xạo ...nhưng em vẫn tin ...sẽ có 1% thật ḷng ...Và sau vài tháng t́m kiếm qua những lần tán gẫu đó ...em đă linh cảm rằng : người em yêu và duy nhất chỉ yêu một người mà thôi ...Là ai ...anh biết không ? ...Người đó chính là ...anh ...
Hỡi ôi ...suốt một năm trời quen biết và thử thách ...th́ anh cũng chẳng thuộc về em măi măi như ḷng em mơ ước ...
Anh có biết rằng ...đêm Noel năm đó ,không gặp được anh (v́ một lư do mà anh đă biết ) th́ em cảm thấy có lỗi với anh rất nhiều ...Sau khi xong xuôi tang lễ th́ em mau mau trở lại Sài G̣n ...và nói chuyện qua mạng với anh trong buổi tối hôm sau th́ em chợt bàng hoàng khi anh báo tin ...anh đă quen với H ...một người con trai khác ...
C̣n ǵ đau đớn cho em nữa không anh ...Nhưng khi nghĩ lại th́ em không thể trách anh được ...bởi v́ đó là lỗi của em cơ mà ? Tại em ...em đă không thành thật với anh từ lúc đầu th́ bây giờ chuyện xảy ra như vậy ...làm sao em trách anh cho được ?
Nhưng ...em lại lo lắng cho anh ...Em sợ anh bị người ta gạt ...Và em đă t́m đến công ty của H để t́m hiểu anh ấy dùm anh ...Dù không tỏ bày t́nh cảm với anh ,nhưng lúc nào em cũng muốn anh vui ...muốn anh được hạnh phúc th́ em cũng vui rồi ...V́ sao vậy ? anh có biết không ? ...v́ em đă yêu anh qua những lần tâm sự trên mạng ...Em khâm phục sự vươn lên của anh trong hoàn cảnh vô cùng khắc nghiệt ...không cha ,không mẹ ...không một người thân bên cạnh ...
Rồi em tự trách ḿnh ...tại sao em lại không có can đảm cho anh biết ḿnh là gay tự lúc đầu cơ chứ ?Để bây giờ th́ ...anh đă thuộc về người khác ...
Anh có biết rằng ...đêm nhậu với anh ở đường Nguyễn Trọng Tuyển ...em vui bao nhiêu th́ lúc ra về em lại buồn bấy nhiêu không ? Em đă khóc khi thấy anh ngồi trên xe của H ...Em thầm nghĩ : Tại sao người chở anh lại không phải là em ? Tại sao vậy ? ...Tại em ...tại em tất cả ...
Khi anh chia tay với H ...em quả thật mừng không kể xiết ...Em mong anh ngỏ lời ...chỉ cần anh nói lên một tiếng thôi th́ em sẽ sẵn sàng ngă vào long anh cho thoả niềm ao ước bấy lâu ...Tiếc thay ,trong kinh doanh anh là người nhạy bén bao nhiêu th́ ở chốn t́nh trường anh lại là một kẻ ...quá nhút nhát .
Cuối cùng ...người chủ động mời anh đi Vũng Tàu là ...em .
Đêm đầu tiên ở Vũng Tàu ...em đă biết những ǵ gọi là hạnh phúc ...
22 tuổi đời ,nói trắng ra th́ em cũng đâu đến nỗi xấu tệ để mà cam chịu sống một cuộc đời buồn tẻ phải không anh ? ...Có nhiều ,thậm chí rất nhiều người nói tiếng yêu em từ thời trung học nữa kia ...nhưng em vẫn lịch sự từ chối tất cả ...Em thà "tự xử " một ḿnh c̣n hơn là trao thân cho người mà em không yêu ...Và dẫu biết rằng hiện nay đất nước ḿnh c̣n quá nhiều thành kiến với giới này th́ em vẫn nguyện một ḷng chung thuỷ với một người duy nhất mà thôi ...Anh tin hoặc là không th́ em cũng vẫn nói thế ...và măi măi em sẽ thực hành đúng như những ǵ ḿnh nghĩ mà thôi ...
Những tháng ngày sống bên anh ...em không muốn tin đó là sự thật ...Rốt cuộc rồi em cũng t́m được một người thương em và em cũng thật ḷng với người đó ...Nhiều đêm ,em cầu Chúa cho em có được một t́nh yêu bền vững với thời gian ...Anh là người đầu tiên và cũng là người cuối cùng của đời em ...Em cầu xin Chúa chỉ có bấy nhiêu thôi ...anh có biết không ?
Từ từ ...những đêm vào mạng không thấy anh ...cái nick ANHKHỜ đă biến mất khỏi lobby ...mà thay vào đó là GAYGIAMDOC ...ONGCHUCODOC ...đă làm em kinh ngạc . Em lấy một nick khác để vào làm quen và em bàng hoàng khi mới nói vài câu th́ anh đă vội vàng cho em số điện thoại ...Trời ơi ,số điện thoại đó là của ANH KHỜ mà em đă yêu sau vài lần tâm sự với nhau qua NET ...
Em đau đớn khi biết rằng ...anh đă bắt đầu chán em ...nhưng em không thế ngờ rằng anh lại trở thành một người sưu tầm t́nh dục qua mạng một cách khủng khiếp như vậy ...
Em im lặng không gửi mail ,không điện thoại cho anh trong một thời gian ... để xem anh xử sự như thế nào .Có ngờ đâu điều đó lại khiến cho anh càng ngày càng rời xa em hơn ...Anh đă quên thằng "bốn mắt" này rồi ,có phải vậy không anh ?
Anh đâu có biết rằng ...em đă rất nhiều lần bắt gặp anh đi với người này người khác ...Lúc đó ,anh vui quá ...anh luôn miệng cười tươi với người bên cạnh mà đâu có ngờ rằng ...em đang đau nhói trong tim ...
Rồi cái đêm ở pḥng trà X ...anh cũng đă nh́n thấy em ...Em nhận ra đôi mắt kia thoáng chút bối rối ...Và v́ muốn anh được tự nhiên với người yêu mới ...em đă lẳng lặng bước ra khỏi nơi đó với bao tâm sự ngổn ngang ...
...Sức chịu đựng của em có giới hạn ...T́nh yêu trong em đối với anh đă chết ...
Mọi thủ tục xuất cảnh sang Pháp du học của em đă hoàn tất từ lâu ...nhưng em vẫn muốn níu kéo thời gian ...em luôn hy vọng anh sẽ nghĩ lại ...nhưng anh vẫn măi mê sưu tầm với những cái ǵ gọi là mới mẻ ...
Và cũng chính cái đêm ấy là giọt nước đă làm tràn ly ...Em gật đầu với ba mẹ tỏ ư bằng ḷng đi du học ...Hai ông bà vô cùng mừng rỡ và lo cho em bay trong một thời gian ngắn nhất ...
Thế là ḿnh đă xa nhau ...bao nhiêu mùa Đông rồi hả anh ? ...
Anh bây giờ có c̣n bay bướm như ngày xưa nữa không anh ? Anh có t́m được cho minh một bến bờ hạnh phúc hay là vẫn măi mê vui thú với những cuộc chinh phục không mệt mơi ?...Thôi ,dù anh có thế nào đi nữa th́ cũng chẳng có c̣n liên quan ǵ đến em nữa đâu ? Có phải vậy không anh ?...T́nh yêu muôn đời của gay măi măi sẽ là sáng hợp chiều tan ...chứ làm sao có được một mối t́nh chung thuỷ ? Em nói như vậy có đúng không anh ? ...
Ở bên này ...trời đă bắt đầu cuối thu ...Mùa Thu Paris muôn đời vẫn đẹp ,vẫn nên thơ nhưng c̣n em ...con tim em đă chai sạn từ lâu ,t́nh yêu của em đă chết từ lúc nào rồi ...anh có biết không ?...
Thôi em viết năy giờ cũng đă quá dài ...Em gửi vào địa chỉ mail mà ngày xưa em đă tạo dùm anh ...Không biết bây giờ anh có c̣n sử dụng không hay là đă xoá mất như là xoá đi t́nh cảm của anh dành cho em tự lúc nào rồi ?...Thôi th́ ,em cũng quyết định gởi đại cho anh ... một lần này thôi ...rồi măi măi sẽ không bao giờ làm phiền anh nữa ...
Ngày nào ...ta xa nhau
Em bước sâu ...trong vùng tối nhạt nhoà
Từng mùa Đông theo qua
Em đă quen ...với đỉnh đời băng giá
Xưa hôn anh một lần
Rồi đau thương tràn lấp
Em yêu anh một ngày
Và xa anh ...trọn kiếp
Nên em yêu ...mùa Đông
Nên em yêu ...mùa Đông ...
Vĩnh biệt anh ...Chúc anh luôn t́m được người thương "...
PC : Anh không cần phải trả lời cho em ...v́ sau khi gửi xong lá thư cho anh...em sẽ xoá địa chỉ mail này ...
Trời ơi ,tại sao em không thể nào quên được anh ...Anh ơi ...
Tôi bừng tỉnh giấc ...th́ ra năy giờ sau khi chat xong với anh chàng nhà văn trên diễn đàn này ,tôi đă gục đầu trên bàn phím mà ngủ quên đi ...
Tôi đă gặp lại em trong giấc mơ ...
Đông ơi ,em có biết rằng ...đă bao nhiêu năm qua ,anh đă không c̣n dám vào chat nữa hay không ? Anhsợ ...ḿnh sẽ như con thiêu thân lao vào ánh đèn đêm thêm một lần nữa ...
Rồi anh t́m được nguồn vui ở cái diễn đàn này ...Những lúc buồn th́ anh chỉ biết nhờ nó mà giải khuây cho qua hết những tháng ngày c̣n lại của đời ḿnh ...Và cho dù có rất nhiều lá thư gửi đến anh với những lời đề nghị gặp mặt ...anh hoảng hốt ,anh phân vân và cuối cùng ...anh đă không có can đảm gặp dù chỉ một người ...dù chỉ một người ...em có hiểu không ?
Tại v́ sao ,em có biết không ? V́ anh vẫn hy vọng rằng ...một ngày nào đó trên đất Pháp xa xôi ,em sẽ vô t́nh biết được diễn đàn này ... Và qua những câu chuyện ngắn của anh mà nếu như em có đọc (cầu mong như vậy ) th́ anh chắc chắn rằng em sẽ dễ dàng nhận ra nguyenthanhluan 100% là ANH KHỜ của em ngày nào ...
Niềm hy vọng đó dù có mong manh và sự chờ đợi của anh có kéo dài thêm bao nhiêu năm nữa th́ anh vẫn hy vọng và chờ đợi ...
Anh hy vọng gặp lại em dù chỉ một lần ...và chờ đợi em ban bố cho anh một lời tha thứ ...Bấy nhiêu thôi th́ anh cũng rất vui và măn nguyện lắm rồi ...Đông ơi ...
Bao nhiêu năm đă trôi qua là bấy nhiêu mùa Đông anh một ḿnh lặng lẽ lê bước đến Vương cung thánh đường ...Rồi khi tan lễ th́ cũng vẫn một ḿnh lang thang hết con đường này đến con đường khác mà trong ḷng thầm réo gọi tên của một người ...người đó là ai ...em có biết không Đông ?
Bây giờ em đă bước qua lứa tuổi 30 như anh ngày trước ...C̣n anh ,anh đă già rồi ...tóc anh đă bạc đi rất nhanh v́ trong ḷng anh đầy những niềm hối hận khôn nguôi ...Thời gian trước anh đă chờ em... Bây giờ anh đang chờ em ...và măi măi cũng sẽ chờ em ... T .R . Ở ... L. Ạ .I ...
Tôi ngước mắt nh́n đồng hồ ...Đă 5g sáng rồi ...nhanh thật .
Uể oải đứng lên ,tôi đến bỏ đĩa vào máy ...Giọng ca Khánh Hà vang lên thật buồn :
" Một lần nào ...cho anh gặp lại em
Đôi môi đó ...đêm nay c̣n nồng
Một lần nào ...cho anh gặp lại em
Rồi thiên thu ...sẽ là nhung nhớ ...
Một lần nào ...cho anh gặp lại em
Nghe em nói ...anh vui một lần
Một lần nào ...cho anh gặp lại em
C̣n chút t́nh ...
...đốt hết ...
....một lần ..."
Tôi bước ra mở cửa sổ ...một làn gió thổi mạnh vào làm tôi rùng ḿnh ...Bất giác tôi thở dài ,rồi lẩm bẩm :
- ĐÔNG ...ĐĂ ...VỀ ...CHƯA ? ...
(HẾT)
| |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Đông đă về chưa - Nguyễn Thành Luân | |
| |
| | | | Đông đă về chưa - Nguyễn Thành Luân | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |
|