| wagaclub Tự Tin Thể Hiện Giới Tính _Hãy Đăng Kí Để Khám Phá Những Điều Bí Ẩn ^^! |
| Thống Kê | Hiện có 8 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 8 Khách viếng thăm Không Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 24 người, vào ngày Thu Apr 13, 2023 1:53 am |
November 2024 | Sun | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat |
---|
| | | | | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | Calendar |
|
| Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 4:58 pm | |
| Mùa thu trong mưa
Trong câu chuyện này v́ lư do tế nhị nên thời gian và những địa danh đă được thay đổi .Xin bạn đọc thông cảm .
(Tác giả: Nguyễn Thành Luân)
Người đă ra đi có thể trở lại ...
Vết thương ngày nào có thể liền da ....
Chiều mưa ,ngồi nh́n ra cửa sổ mà nghe Thanh Lam hát th́ c̣n ǵ bằng .Đó là niềm hạnh phúc nhỏ nhoi mà ở một miền quê sông nước nơi cuối trời nước Việt này Hoàng có muốn hơn thế nữa cũng chẳng có .Ở nơi này điện đường chưa tới th́ làm sao có thể mơ ước cao xa ? Điện thoại ,điện thắp sáng c̣n chưa kéo đến th́ đầu máy ,ti vi màu là một thứ xa xỉ chứ đừng nói đến máy vi tính rồi Internet ǵ ǵ đó là những thứ không tưởng ở cái xă Rạch Dừa này mặc dù bây giờ đă là thế kỷ 21 rồi .Đành chịu thôi v́ ở mảnh đất tận cùng này toàn là sông ng̣i chằng chịt nên muốn kéo điện về th́ có lẽ người dân xă này phải chịu đốt đèn dầu thêm một thời gian nữa .Mà cho dù có điện đi nữa th́ liệu có mấy ai đủ tiền để sắm sửa những món đồ quá khả năng của họ ? Đa số những gia đ́nh người dân nơi đây c̣n rất nghèo cho nên những tiện nghi tối thiểu cho một người dân nghèo thành thị bắt buộc phải có th́ tại nơi này họ vẫn chưa thể với tới được ...
Hoàng hiện là Hiệu trưởng của một trường tiểu học duy nhất trong xă .Gia đ́nh chàng chỉ có hai mẹ con và mức sống cũng chẳng hơn ǵ mọi người .Năm rồi chàng được một đứa học sinh cũ đang đi học ngoài Thành phố Cà Mau nghĩ t́nh xưa nghĩa cũ nên gửi cho chàng một cái radio cassette nho nhỏ xài pin .Biết chàng mê Thanh Lam nên nó tặng cho chàng vài cuộn băng của cô ca sĩ khả ái này,và cho đến giờ chàng cũng chỉ nghe tới nghe lui có bao nhiêu đó mà thôi .
Ở cái xă muốn chót mũi nước Việt này ,mùa thu buồn hiu hắt ...Hoàng nghe nói có rất nhiều nhà văn ,nhà thơ ca tụng vẻ đẹp của mùa thu ,nào là có lá vàng rơi ...gió hiu hiu ǵ đó phát mê .Đó là ở nơi nào Hoàng không biết chứ c̣n ở đây th́ mùa thu chỉ có mưa và ...mưa .H́nh như mùa này cũng là mùa Ngưu Lang Chức Nữ gặp nhau th́ phải nên mưa cứ thi nhau đổ xuống trong cái tháng 7 này làm cho cái xă Rạch Dừa b́nh thường đă vắng vẻ nay lại càng đ́u hiu ...
Trời th́ buồn như thế nhưng dù sao chàng cũng sống tại đây từ nhỏ rồi nên thấy cũng b́nh thường .Tuy nhiên hôm nay nh́n ra cửa số ngắm mưa rơi ,nghe Thanh Lam hát như thế chàng bỗng giật ḿnh ,lẩm bẩm :
-Người đă ra đi có thể trở lại ...Trời ơi ...cuối cùng rồi th́ người đó cũng đă trở về rồi sao ? Ḿnh bắt buộc phải gặp lại người đó trong những ngày tới đế giải quyết chuyện gia đ́nh à ? 15 năm ...thoáng chốc đă 15 năm rồi sao ?...
..Mười lăm năm trước ...
Hoàng ra Tỉnh thi tốt nghiệp 12 xong th́ trở lại xă Rạch Dừa nằm dài suốt ngày .Hắn buồn v́ năm tới hắn sẽ không c̣n được tiếp tục học .Bà Hai,mẹ hắn tuyên bố không c̣n khả năng cho hắn học lên được nữa v́ bà đă hết cách .Từ lâu cảnh mẹ goá con côi của Bà Hai th́ trong xă ai mà không biết cho nên nuôi hắn học đến như vậy th́ cũng là vinh hạnh cho bà lắm rồi .Bởi v́ nh́n tới nh́n lui th́ đa số bạn của hắn chỉ học đến lớp 5 rồi nghỉ ở nhà phụ giúp gia đ́nh ,vả lại dân ở cái xă này th́ họ nghĩ rằng học biết đọc biết chữ là được chứ học nữa th́ tiền đâu mà lo .Chỉ cái việc kiếm cơm ngày hai bữa cũng chật vật th́ đừng nói ǵ đến chuyện xa vời khác .
Hắn nằm nhà được ít ngày th́ buổi sáng hôm đó Chú Năm chủ tịch xă đến nhà và nói với Mẹ hắn :
-Chị Hai à ,theo tui thấy th́ hổng ấy chị cho thằng Hoàng làm thầy giáo đi chị .Học làm chi đến lớp 12 rồi nghỉ ở nhà ? Thôi th́ kêu nó đi dạy ở trường Tiểu học đi ...Năm nào cũng thiếu giáo viên ,xin ở trên hoài cũng mắc cỡ lắm đó .
Mẹ nó nh́n hắn rồi hỏi :
-Chú Năm nói như vậy ư con thế nào ?
Trong lúc buồn nên hắn gật bừa :
-Dạ ,cũng được ...Làm thầy giáo vừa oai vừa có tiền lương giúp mẹ th́ con vui lắm .
(C̣n tiếp)
...
Vậy là sau khi đi học một khoá sư phạm cấp tốc ở Huyện về Hoàng đă trở thành một thầy giáo đầu tiên là dân của xă Rạch Dừa .Các thầy cô khác th́ một số ở các nơi trong Tỉnh và một số ít là dân của TP HCM chi viện cho Tỉnh Cà mau và Tỉnh đưa xuống nơi này công tác nhưng những người ở Saig̣n này th́ khi dạy được 1 năm đến lúc nghỉ hè là họ vọt luôn không bao giờ quay trở lại ...Có lẽ tại nơi này buồn quá nên sự nhiệt t́nh của họ cũng tan nhanh như bong bóng xà pḥng chăng ? Thành ra năm nào Trường tiểu học Rạch Dừa đều thiếu giáo viên là như thế .
Lần đầu tiên đứng lớp phụ trách khoảng 30 đứa học tṛ mà đứa nào đứa nấy thiếu điều muốn già hơn ḿnh nên Hoàng cũng lo âu .Biết làm sao được ,ở đây là như vậy ...Vui th́ học ,buồn th́ nghỉ nên có đứa 17-18 tuổi rồi mà mới học đến lớp 5 mà cũng mất căn bản đâu từ hồi nảo hồi nao rồi nên bắt chúng nó tiếp thu bài là một điều khó khăn .Lớp 5 lại là lớp cuối cấp cho nên thầy cô nào cũng ngán đưa qua đẩy lại cuối cùng th́ vào tay Hoàng (!) .
Bỡ ngỡ rồi cũng qua nhanh .Một buổi sáng đầu tuần hôm ấy ,trong lúc Hoàng đang đứng lớp th́ Cô Lan (Hiệu Trưởng ) đi ngang và ngoắc chàng ra cửa .Cô nói :
-Thầy dạy xong th́ đến pḥng Ban Giám Hiệu họp nhé !
Hắn lo âu không biết mấy tuần nay ḿnh có dạy sai phương pháp ǵ không hoặc là ḿnh đă sơ sót điều ǵ nên Cô Lan gặp riêng để quở trách chăng ? .
Nhưng khi dạy xong đến văn pḥng th́ chàng thấy có mặt đầy đủ mọi người và v́ vậy sự âu lo lúc năy cũng tan biến đi .Khi đă có mặt đầy đủ th́ Cô Lan bước vào nhưng theo sau cô là một anh chàng trắng trẻo thư sinh với cặp kiếng dày cộp trên sóng mũi cao ơi là cao . Cô Lan vào đề ngay :
-Tôi xin thay mặt cho Ban Giám Hiệu thông báo đến các Thầy Cô một tin mừng ...Ở Tỉnh vừa chi viện cho trường ta một Hiệu phó phụ trách về chuyên môn .Thầy vừa tốt nghiệp ĐHSP và cũng là người của TP HCM nhưng v́ nhiệt huyết của tuổi trẻ và thông cảm cho những đứa trẻ vùng sâu vùng xa nên Thầy đă t́nh nguyện đến với xă Rạch Dừa của chúng ta trong năm học này .Xin được giới thiệu : Thầy Trần Thái Nguyên ...
Một tràng pháo tay chào đón chàng trai .Đâu đó có tiếng x́ xào của các cô giáo :
-Mèn ơi ,người ở đâu mà trắng trẻo ,đẹp trai quá à ...Hic .
-Sống mũi cao ghê ...nhưng mắt mơ huyền quá ...Con trai mà có cặp mắt như vậy th́ tụi ḿnh chết rồi .Hic hic ...
C̣n các thầy th́ :
-Lại một loại công tử bột nữa rồi .Không biết có trụ lại lâu không hay lại như những người trước thôi ...
-Lâu ǵ mà lâu ? Lúc đăng kư t́nh nguyện th́ lư tưởng cuộc sống đang ở trên mây ...Nhưng ít ngày thôi th́ nó rớt vèo xuống đất bây giờ ...
Riêng Hoàng th́ ngồi ngắm người Hiệu phó và ngẫm nghĩ :
-Chưa ǵ th́ anh đă không được ḷng các thầy rồi ...Tội nghiệp anh ấy quá đi thôi ...
(C̣n tiếp )
...Khi dự buổi dạy của hắn th́ thầy nhăn mặt :
-Em dạy như vậy th́ học sinh khó tiếp thu bài lắm .Em phải làm như thế này ,thế này ...
Vậy là hắn với Thầy Nguyên quen nhau rất nhanh .Hắn dạy buổi sáng và cứ mỗi buổi chiều th́ hắn hay vọt lại pḥng của Thầy để nhờ thầy hướng dẫn thêm về phương pháp giảng dạy .Người ta nói HỌC THẦY KHÔNG TÀY HỌC BẠN quả thật không sai .Nhờ cũng khá thông minh nên Hoàng cũng nắm bắt rất nhanh nên những lần Pḥng Giáo Dục Huyện xuống dự giờ Thầy đều kêu hắn ra đứng mũi chịu sào cho các Thầy cô khác và từ loại C đă vươn lên loại A chỉ sau vài lần dự giờ như thế .Cán bộ Pḥng Giáo Dục ai cũng khen hắn tiến bộ nhanh làm hắn nở lỗ mũi quá chừng .Dĩ nhiên trong đó phần lớn hắn là công sức của Thầy Nguyên ,bởi vậy hắn muốn đền ơn cho ông bạn kiếng cận của ḿnh nhưng không biết phải làm cách nào đây ? Suy nghĩ măi hắn mới nghĩ ra và chạy đến gặp Thầy Nguyên :
-Thầy ơi ... | |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 4:59 pm | |
| Thầy Nguyên từ trong pḥng của khu tập thể chạy ra nh́n hắn cười :
-Chào Hoàng ,có chuyện ǵ vào pḥng hăy nói .Làm thầy giáo th́ phải giữ tư cách chứ ,sao lại oang oang như thế ? Học tṛ tụi nó cười cho đấy !
Mắc cỡ quá nên hắn nhăn mặt cười gượng :
-Em quên hoài ...Thầy giáo mới ở làng mà Thầy ...hih́ ...
Thầy đưa nước mời hắn rồi lên tiếng :
-Hoàng đến t́m ḿnh à ? Lại thắc mắc chuyện ǵ đây ? Nói đi ,nếu biết ḿnh sẽ hướng dẫn cho .
Hắn ấp úng :
-Em muốn mời thầy chủ nhật này đi vào rừng săn thú chơi ...vui lắm ...Bắt chồn về nhậu thầy ơi ...Các thầy cô kia cũng đi nữa đó ...
Thầy Nguyên hết hồn :
-Hoàng nói ǵ ? Đi săn thú à ? Các cô cũng đi nữa sao ? Có cọp không ?
Hắn cười ngất :
-Trời ơi ,bây giờ làm ǵ c̣n cọp nữa ...Chỉ có chồn thui à thầy ơi ...Đi há Thầy ,vui lắm đó ...
Thầy vẫn c̣n hoang mang :
-Nhưng ḿnh bị cận mà ...
Hoàng nh́n thầy cười to :
-Không sao ,thầy đi theo chơi thôi ...Em tập cho thầy bắn há ...Không bắn được chồn th́ thầy bắn chim ...Chim ở vùng này nhiều vô số luôn đó ...
Thầy Nguyên nở nụ cười hiền khô và gật đầu :
-Ừ ,đi th́ đi ...
(C̣n tiếp)
Thế là sáng chủ nhật của tuần kế đó ,cả bọn 6 người gồm Thầy Tính ,Thầy Đoàn ,Cô Quyên ,Cô Như ,hắn và Thầy Nguyên xuống xuồng đi vào rừng ...Đến nơi ,mọi người lên bờ lội bộ một khoảng nữa th́ Thầy Đoàn bỏ ba lô xuống và nói :
-Cắm trại ở đây được rồi .Có ǵ th́ dễ t́m đường về xuồng v́ gần mé sông .Được không ?
Mọi người nhao nhao :
-Vậy th́ cho Thầy làm trưởng đoàn đi ...Tụi này quê lắm ,đâu biết chỗ nào có thú đâu mà săn với bắn ?
Thầy Đoàn gật đầu :
-Ừ thôi cũng được ,lúc trước tui ở Rừng U Minh nên cũng biết chút chút ...Vậy bây giờ chia làm hai phe nha ...Tui ,Thầy Hoàng ,Cô Quyên một đoàn ...Thầy Tính ,Cô Như và Thầy Nguyên một đoàn .Bên đây th́ có tui ,bên kia th́ có Thầy Tính cũng là người sát thú có tiếng ...như vậy được chưa ?À mà Thầy Nguyên đă biết sử dụng súng chưa vậy ?
Hắn thấy Thầy Nguyên lắc đầu :
-Ḿnh ,ḿnh chưa từng cầm đến cây súng bao giờ ...
Thầy Tính cướp lời :
-Không sao ,để tui tập cho thẩy ...Dễ lắm .
Cô Quyên phân b́ :
-Sao bửa hổm nói tui đi chung đoàn với Thầy Nguyên ,tui mới đi ...Bây giờ đưa tui qua bên đây ...Tui hổng thèm đâu ...
Cô Như ranh mănh :
-À th́ ra lấy cớ đi săn để được gần gũi người trong mộng hả ? H́ h́ ...Trời cho ai người đó hưởng cô ơi ...hihihi ...
Cô Quyên chu mỏ :
-Xí ....
Cả đoàn cười ngất .Hắn thấy Thầy Nguyên đỏ mặt đứng lóng nga lóng ngóng mà mắc cười quá chừng .Lát sau Thầy Đoàn lên tiếng :
-Thôi như vậy được rồi ,đừng đổi tới đổi lui nữa ...Tui thấy bên ḿnh Thầy Hoàng cũng đẹp trai vậy ,chỉ có cái c̣n nhí mà thôi ...Hay là bụt chùa nhà không thiêng hả cô ?
Cô Quyên quay lại ,đấm vào lưng Thầy Đoàn tới tấp :
-Cái ông này ...mở miệng là nói bậy không à ...Tui coi Thầy Hoàng như em út thôi đó nghen ...
...
Đi sau lưng Thầy Đoàn mà trong bụng hắn không yên ...Hắn cũng không ngờ ḿnh lại khác phe với anh nhưng khi thầy Đoàn chia xong th́ hắn không dám phản đối v́ không biết phải viện lư do như thế nào bây giờ ...Khi săn được một con chồn và một ít chim th́ thầy Đoàn bảo hắn :
-Thầy xách về chỗ cắm trại hỏi Cô Quyên kiếm củi xong chưa ? Nếu như xong th́ đưa cho cô ấy bảo cô ấy làm thịt rồi tẩm gia vị chuẩn bị nướng nghe .
Hắn gật đầu và men theo lối ṃn đi về chỗ cũ .Xong nhiệm vụ và lúc chuẩn bị đi th́ hắn nghe Cô Quyên nói :
-Hoàng à ...Em thấy Thầy Nguyên thế nào ?
Hắn lúng túng :
-Sao chị lại hỏi em ?
Cô Quyên vừa nhúm lửa vừa tâm sự với hắn :
-Th́ chị thấy em hay vào pḥng của thẩy nên chị hỏi xem em biết ǵ về Thầy Nguyên không ,cho chị biết với ...
Hắn cười :
-Em chỉ hỏi về phương pháp dạy học thôi ...C̣n chuyện đời tư của anh ấy làm sao em biết mà nói cho chị bây giờ ?
Không biết có phải tại lửa táp hay không mà hai đôi má của Cô Quyên bỗng chuyển sang màu hồng :
-Ừ ...mà người ta đẹp trai ,lại ở Saig̣n nữa ...Ai mà để ư đến ḿnh làm chi ?
Để mặc cho Cô Quyên lầm bầm với rừng rậm hoang vu ,hắn chạy nhanh t́m thầy Đoàn ...Được một quăng ,hắn bỗng nghĩ :
-Hay là ḿnh đi t́m anh Nguyên xem bên đó thế nào rồi ...Không biết Thầy Tính có để mắt coi chừng ảnh không .Rủi đi lạc th́ chết ...
Hắn tưởng tượng cảnh Thầy Nguyên với cặp kiếng cận lúc bị lạc đi lang thang giữa rừng th́ ph́ cười ...Đang lom khom vạch cây cối để đi tắt th́ hắn bỗng nghe có tiếng nổ chát chúa vang lên và cảm thấy đất trời như tối sầm lại ...Hắn lảo đảo ngă xuống và không biết ǵ nữa ...
(C̣n tiếp)
Lúc mở mắt th́ hắn hoảng hốt khi thấy ḿnh đang nằm ở trạm xá của xă .Bên cạnh giường là ...Thầy Nguyên với gương mặt tỏ vẻ hoảng sợ .Thấy hắn chớp mắt ,thầy cuống quít :
-Hoàng ,Hoàng ...đă tỉnh lại rồi ...Ḿnh ,ḿnh lo quá ...
Hắn ngơ ngác :
-Sao em lại nằm ở đây ?
Lúc đó Cô Quyên vừa bước vào và lên tiếng :
-Có ǵ đâu ...tại v́ Thầy Nguyên thấy sột soạt trong bụi rậm nên tưởng em là ...cọp nên thẩy bắn đó ,hih́ ...nhưng không sao v́ lần đầu cầm súng nên thầy chỉ bắn trúng vai em mà thôi ...Chắc phải đi thêm vài lần nữa mới trở thành tay thiện xạ đó ...h́ h́ ...
Thầy Nguyên lại đỏ mặt :
-Ḿnh ...ḿnh không dám đi lần thứ hai đâu ...Quay lại hắn ,thầy hỏi với thái độ lo âu :
-Hoàng thấy trong người thế nào ? Có đau không ?
Hắn nở nụ cười và lí nhí trong cuống họng :
-Em thấy ê ẩm bên vai trái ...nhưng chắc là không có ǵ đâu ...Mọi người đâu cả rồi Thầy ?
Cô Quyên lại lên tiếng :
-Đưa em về đây một chút th́ mọi người về khu tập thể hết rồi ,chỉ có anh Nguyên và chị t́nh nguyện ở lại chăm sóc cho em thôi .Em thấy chị dễ thương và tốt bụng không nè ?
Hắn nở nụ cười méo xệch :
-Em... em cảm ơn chị .Quay lại Thầy Nguyên ,hắn nh́n thầy thật lâu rồi lên tiếng :
-Em ...em cũng cảm ơn Thầy nữa ...
Thầy Nguyên nắm tay hắn và lắc đầu :
-Ḿnh phải là người cảm ơn thượng đế mới đúng ...nếu như Hoàng có bề ǵ th́ ...
Cô Quyên cười to :
-Trời ,chuyện nhỏ thôi mà ...Bây giờ th́ b́nh an vô sự rồi ...Anh Nguyên nói ǵ nghe ghê quá vậy ?Thôi anh ở đây nói chuyện với Hoàng nha ,em về trường báo tin rồi đem thức ăn lại cho hai người nghen ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 4:59 pm | |
| Anh ngồi đó ...mắt nh́n ra cửa số trạm xá ...Ông trời ở đây ngộ thật ,lúc sáng c̣n nắng chang chang mà bây giờ th́ mưa cứ rả rích hoài ...Lâu lâu anh bổng hỏi hắn :
-Hoàng có biết bây giờ người ta gọi là mùa ǵ không ?
Hắn lắc đầu :
-Em không để ư v́ ở đây chỉ có hai mùa mưa nắng thôi thầy à ...
Anh gật đầu :
-Ừ gọi như vậy th́ cũng không sai v́ nước ḿnh không có 4 mùa rơ rệt như các nước khác ...Bây giờ là mùa Thu rồi Hoàng à ...Mùa Thu ở đây mưa hoài vậy sao Hoàng ?
Hắn gật đầu :
-Dạ ...Bộ thầy nhớ nhà hả thầy ?
Anh quay lại nh́n hắn ...Đôi mắt kia sao buồn da diết thế làm hắn lúng túng quay mặt đi ...
-Hoàng à ,ḿnh có một đề nghị như vầy ...không biết Hoàng có đồng ư không ?
-Dạ ,chuyện ǵ vậy thầy ? Em chắc chắn sẽ nghe mà ...
-Ḿnh chỉ lớn hơn Hoàng có 5 tuổi thôi ...và hiện giờ chúng ta lại là đồng nghiệp ...Vậy Hoàng có thể bỏ cái tiếng Thầy nghe xa lạ và kiểu cách kia không ?
Hắn run giọng :
-Dạ ...vậy em sẽ gọi thầy là ... anh cho thân mật ha ...Chịu không A.n.h . Nguyên ?
Anh cười tươi :
-Ừ như vậy mới vui chứ ...Em dễ thương thật ! .
Đêm đó ,anh ngủ lại bên cạnh để chăm sóc cho hắn ...Nằm bên hắn ,anh tâm sự về cuộc sống của gia đ́nh và kể cho hắn nghe về Sài G̣n ...Ôi ,từ nhỏ đến giờ giỏi lắm th́ hắn cũng chỉ ra tới được Thị Xă Cà Mau (Cà mau lúc đó chưa lên được Thành phố mà thôi nên càng nghe hắn càng cảm thấy thích thú và nhận ra là anh kể chuyện rất có duyên và hấp dẫn làm sao .Qua lời tâm sự của anh ,hắn biết anh là con trai út của một gia đ́nh giàu có và cực kỳ phong kiến v́ Ba của anh là người gốc Bắc di cư .Gia đ́nh anh hiện đang nắm quyền hành rất lớn ở một Tổng công ty X ...tại Sài G̣n v́ có nhiều cổ phần tại nơi đó .Anh th́ thầm trong đêm :
-Ai cũng muốn anh nối tiếp nghề kinh doanh của gia đ́nh nhưng anh cảm thấy ḿnh không có khả năng trong vấn đề buôn bán ...Anh kinh tởm các thủ đoạn hạ gục nhau tàn nhẫn nơi thương trường ...Anh chỉ thích được đi xa và mê nghề dạy học vô cùng .Nh́n những đứa trẻ đen đúa trong lớp dơi mắt nh́n anh trong lúc dạy ,anh cảm thấy thật tội nghiệp và nhận ra cuộc sống của người dân thành phố với thôn quê quả thật quá cách biệt ...
Hắn ṭ ṃ :
-Vậy khi anh xin đi về đây dạy học th́ gia đ́nh cũng đồng ư sao ?
Anh nh́n lên trên trần nhà ...buồn bă nói :
-Làm sao mà đồng ư cho được ...nhưng nhờ anh năn nỉ với Mẹ nên cuối cùng mới được đi nhưng Ba anh chỉ cho đi có 3 năm thôi đó .
-Vậy ở Sài G̣n th́ ai cai quản công ty vậy anh ?
-Anh hai của anh ...À ,nói đến anh hai của anh th́ thật tội nghiệp ...Gần 50 tuổi rồi mà chưa có được một đứa con để nối dơi tông đường .Trong khi đó th́ gia đ́nh của anh lại coi trọng vấn đề này là số 1 ...Em cũng nên biết là mẹ anh sinh được 9 người con nhưng chỉ có anh hai và anh là con trai nên chuyện ǵ anh cũng xem anh hai là thần tượng hết đó .
Hắn thắc mắc :
-Nhà anh giàu có như thế th́ việc kiếm vợ cho anh hai của anh là việc trong tầm tay mà ...
Anh cú đầu hắn :
-Khờ thật ...Ai nói anh hai anh không có gia đ́nh cơ chứ ? Nhưng rất tiếc ăn ở với nhau rất lâu mà cả hai người vẫn chưa có con ...Nhà anh lại là nhà danh giá nên chuyện cưới vợ lẽ là chuyện khó chấp nhận ...
Thấy hắn nhăn nhó v́ đau ,anh luống cuống :
-Anh ...anh xin lỗi ,anh quên là em đang bị thương ...vậy mà anh lại cú đầu em ...
Hắn chọc anh :
-Em đâu có đau đâu ...em giả bộ nhăn mặt để hù anh đó ..h́ h́ ...
Anh đưa tay lên định cú hắn thêm một cái nữa nhưng anh bỗng bật cười và buông tay xuống :
-Thằng nhóc này ...láu cá thật ...
(C̣n tiếp)
Vài ngày sau th́ hắn cẳm thấy bớt nhức và đ̣i tiếp tục đến lớp .Tuy vậy hắn cũng bị mẹ la một hồi :
-Hết chuyện rồi sao mà rủ cái thằng chân ướt chân ráo từ Sai G̣n mới xuống đi săn hả con .Cũng may mà nó bắn soạt qua vai của mày chứ nếu không th́ mẹ làm sao mà sống đây ?
Hắn choàng tay qua vai bà và nhỏng nhẻo :
-Ai biểu mẹ sinh có một ḿnh con làm chi ?Phải chi ba đừng chết sớm th́ con sẽ có nhiều em ...Mẹ sẽ tha hồ bận rộn với từng đứa th́ làm ǵ c̣n thời gian mà lo cho con nữa ...h́ h́ ...
Nghe nhắc đến ba th́ hắn bỗng thấy bà quay mặt đi và khéo léo kéo vạt áo lên mắt .Hắn vội lên tiếng :
-Con ,con xin lỗi ...con không cố ư ...Con biết Mẹ c̣n nhớ ba lắm phải không ?
Bà đứng lên rồi vội vă bước vào trong ...Hắn nghĩ ngợi :
-Sao mỗi lần ḿnh nhắc đến ba th́ mẹ lại có thái độ kỳ lạ như thế ḱa ? ...
Từ lúc c̣n bé khi bước vào lớp 1 th́ hắn cũng đă hỏi bà về ba của ḿnh nhưng lần nào bà cũng kéo vạt áo lên lau nước mắt rồi trả lời :
-Ba con đă ...chết từ lúc con c̣n nằm trong bụng Mẹ ...Ai hỏi th́ con cứ nói như vậy là được .
Cho đến măi sau này mỗi lúc mỗi lớn th́ hắn cũng vẫn chỉ thấy trong căn nhà trống huơ trống hoác này chỉ có hai mẹ con mà thôi ...Mặc dù bà lúc nào cũng lo lắng chăm sóc cho hắn theo hết khả năng của ḿnh nhưng hắn vẫn cảm thấy thiếu thiếu một cái ǵ đó .Sau này hắn mới nghĩ ra đó là t́nh phụ tử ...Hắn thèm có được một người cha như bạn bè trong xóm ...thèm được nằm trong ṿng tay che chở của cha vô cùng ...
(C̣n tiếp) | |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 4:59 pm | |
| Ngày trở lại trường để tiếp tục dạy ,hắn đă thấy anh đứng đón trước cổng trường .Anh nh́n nó cười thật tươi :
-Hoàng khoẻ hẳn rồi chứ ? Nếu hôm nay mà Hoàng không đến th́ anh nhất định sẽ t́m nhà của em đế thăm đó .
Hắn tủi thần v́ căn nhà dột nát của ḿnh nên ấp úng :
-Em không sao mà ...Anh đừng t́m đến nhà em nghe ...Em đă dặn anh rồi đó ,nếu anh mà đến khi chưa được em đồng ư th́ ...th́ em nghỉ chơi với anh luôn á ...
Anh ngạc nhiên :
-Tại sao vậy Hoàng ? Bạn bè th́ đến nhà thăm nhau là chuyện b́nh thường mà ? Tại v́ mấy hôm nay anh phải dạy thế cho em nên chưa thu xếp được thời gian đó thôi .Hay là ...Ba Mẹ Hoàng không thích người lạ đến nhà ?
Hắn càng ú ớ thêm nhưng không dám dấu anh :
-Em không có cha ...Từ nhỏ đến giờ em chỉ sống với Mẹ mà thôi anh à ...
Anh sững người ,trố mắt nh́n hắn :
-Trời ...anh xin lỗi đă chạm đến nỗi đau của em ...nhưng thật sự đến hôm nay anh mới biết chuyện này .Ngừng một chút ,anh nắm tay hắn :
-Thôi vào trường đi Hoàng ...
...
Từ lúc đó ,hắn nhận ra anh có vẻ quan tâm đến ḿnh nhiều hơn ...Thấy hắn đi dạy chỉ có hai bộ đồ đồng phục lúc c̣n học 12 đến giờ và sắp rệu ră với thời gian ,anh kêu hắn vào pḥng và đưa cho hắn hai bộ quần áo rất mới và bảo :
- Hai bộ đồ này của chị dâu đặt may cho anh lúc anh sắp sửa đi xuống Cà Mau ...nhưng anh chưa có dịp dùng đến .Hôm nay anh cho em đó .Em mặc để đi dạy sẽ rất thích hợp và ra vẻ thầy giáo nha ...
Hắn lắc đầu từ chối :
-Em cảm ơn ḷng tốt của anh ...nhưng em không muốn vật chất xen vào t́nh cảm của anh em ḿnh ...Vả lại ,bánh ít đi th́ bánh qui lại ...Anh cho em ...nhưng em đâu có ǵ để tặng lại anh đâu ?...Cho nên em nghĩ tốt hơn là không nên nhận món quà này ...
Anh nhăn mặt :
-Trời ,em giống ai mà khó tính thế ? Anh tặng cho em v́ anh nghĩ Hoàng như một đứa em trai dễ thương của ḿnh mà thôi .Anh là con út nên anh không biết cảm giác làm anh như thế nào .Từ lâu ,anh đă xem Hoàng như là em của ḿnh rồi nên anh mong Hoàng hăy cho anh có cơ hội làm một người anh tốt nha ...
Cuối cùng, biết không thể từ chối với cái miệng dẻo quẹo của anh ,hắn đành phái nhận món quà đó .
Hôm thứ hai đầu tuần sau ,lúc thay bộ đồ mới chuẩn bị đến trường và khi vừa ra khỏi cửa th́ gặp Mẹ từ ngoài vườn bước vào .Bỗng nhiên bà ú ớ và tỏ vẻ lo sợ khi nh́n thấy hắn .Hắn nghe rơ tiếng la thất thanh của bà :
-Á á ....rồi bất ngờ quỵ xuống .Hắn cuống cuồng chạy đến đỡ và d́u bà vào nhà .Sau khi xức dầu và giựt tóc mai cho mẹ th́ bà từ từ tỉnh lại ...Bà nh́n nó thều thào :
- Con ...con làm mẹ tưởng ba con trở về ...
Hắn tỏ vẻ không hiểu :
-Ba con chết rồi mà ...Người chết th́ làm sao trở về nữa hả mẹ ?
Bà bổng trở lại b́nh tỉnh thật nhanh ,nh́n hắn một lúc ...rồi đưa tay vuốt lên gương mặt c̣n đang ngơ ngác của hắn :
-Chắc tại hôm nay con ăn mặc chỉnh tề nên mẹ nh́n không ra ...Con đă lớn rồi ...lớn thật rồi ...
Bà nh́n vào bộ đồ mới và hỏi :
-Con mới mua à ? tiền đâu con mua vậy ? Nếu mẹ nhớ không lầm th́ mỗi kỳ lănh lương con đều đưa cho mẹ hết mà ?
Hắn thú thật :
-Của anh Nguyên cho con mẹ à ...
Bà lo lắng :
-Phải thầy Hiệu phó ở Sai G̣n ǵ đó không ? Ḿnh nghèo quá rồi lấy ǵ tặng lại cho người ta đây con ? .
Hắn găi đầu :
-Con từ chối hoài nhưng anh ấy cứ ép măi ...
Suy nghĩ một hồi ,mẹ mới lên tiếng :
-Con quen với người có đạo đức như vậy mẹ cũng mừng ...Thôi th́ ,khi nào thuận tiện con nhớ mời thầy về nhà ḿnh chơi nghe con ...
Hắn nh́n bà :
-Nhưng nhà ḿnh xơ xác như vầy ...có kỳ không mẹ ?
Bà lắc đầu :
-Người ta đă cho con quần áo th́ chắc là người ta cũng đă biết gia cảnh của ḿnh rồi .Mẹ thấy chẳng có ǵ xấu hổ cả .Nghèo cho sạch ,rách cho thơm ...Ông bà từ ngàn xưa đă nói như vậy mà .Mẹ nghĩ ḿnh có ǵ th́ đăi nấy ,ăn thua là ở tấm ḷng ...phải không con ?
Hắn rơi nước mắt nh́n mẹ :
-Từ lâu con vẫn mặc cảm v́ gia đ́nh ḿnh ...Con xin lỗi mẹ ...Con chậm nghĩ quá .Đáng lẽ con phải tự hào v́ có một người mẹ tuyệt vời như mẹ mới phải chứ ?...Mẹ đă một ḿnh tảo tần nuôi con khôn lớn ...Con thật là bất hiếu ...
Mẹ nh́n hắn rồi lắc đầu :
-Mẹ vẫn cảm thấy ḿnh chưa làm tṛn trách nhiệm ...Mẹ có tội v́ đă không đủ sức tạo cho con một cuộc sống sung sướng ...Mẹ ...mẹ ...
Hắn bụm miệng mẹ bằng một cái hôn lên má ...Bà vỗ đầu hắn rồi nở nụ cười :
-Tổ cha mày ...khéo nịnh mẹ quá đi ...Già rồi c̣n nhỏng nhẻo ,người ta cười ḱa ...Thôi đi dạy đi con ,trưa rồi ...
Nhớ lúc nào thấy được th́ mời người ta về nhà ḿnh dùng cơm ...nhưng nhớ cho mẹ hay trước để chuẩn bị nghe ...
Hắn vui vẻ gật đầu :
-Dạ ...thôi con đi dạy nha ...
(C̣n tiếp)
...Học kỳ I năm đó ,hắn được nhà trường cử lên Huyện thi giáo viên dạy giỏi khối 5 ...Anh lại là người lo cho hắn từ chuyên môn đến chiếc quần ,cái áo ...Như không được an tâm nên anh đề nghị được đi theo đoàn v́ xă Rạch Dừa năm ấy dưới sự hướng dẫn của anh đă đăng kư dự thi đến 4 người .Đây cũng là lần đầu xă có giáo viên dự thi nên ngày lên đường ,Chú Năm chủ tịch xă và Cô Lan hiệu trưởng đều căn dặn anh :
-Nhờ năm nay có thầy nên xă nhà mới có giáo viên đạt loại A như vầy ,lại c̣n được Huyện mời lên thi thố với các xă khác nữa ...Tụi tui mang ơn thầy nhiều lắm ,mấy đứa học tṛ h́nh như năm nay cũng chăm học hơn ...Thôi th́ ,mọi sự đều nhờ thầy hết ...Đi thi kỳ này ,thầy thay mặt tụi tui mà giúp đỡ các thầy cô để mọi người đạt kết quả tốt nghe thầy ...
Anh nở nụ cười hiền lành trên môi :
-Dạ ,cháu sẽ cố gắng hết sức ḿnh để đoàn đạt kết quả tốt .Chú và Chị Lan cứ yên tâm ...
Đến Pḥng Giáo Dục Huyện Tân Phú th́ đoàn được bố trí hai pḥng để ăn ở trong thời gian dự thi .V́ 3 người kia là cô giáo nên họ ở chung một pḥng .Anh và hắn pḥng c̣n lại .Tắm rửa xong th́ anh bảo hắn :
-Hoàng ơi,hai anh em ḿnh đi dạo chợ Huyện một chút đi ...
Huyện Tân Phú là huyện cũng c̣n nghèo nên cơ sở vật chất cũng chưa có ǵ phát triển .Đi được một lúc th́ anh đề nghị :
-Ḿnh vào quán uống cafe nha ...
Ngồi nh́n cảnh buôn bán trên xuồng của những người dân nơi đây anh có vẻ thích thú nên lấy máy ảnh ra chụp rất nhiều kiểu .Anh nói :
-Anh chụp gần 2 cuộn phim rồi ...Khi về SaiG̣n rửa làm kỷ niệm chơi ...Đang nói ,anh chợt quay lại nh́n hắn và hạ giọng :
-Thấm thoát đă được một học kỳ rồi ...C̣n một học kỳ nữa th́ nghĩ hè ...anh lại trở về Sai G̣n rồi ,Hoàng có buồn không ?
Hắn buồn buồn :
-Em dĩ nhiên không vui rồi ...Ước ǵ anh là dân của Xă Rạch Dừa măi măi th́ vui biết mấy ...
Anh bỗng rủ hắn :
-Hay là nghỉ hè ...Hoàng xin phép Mẹ đi SaiG̣n chơi đi ...Lên nhà anh ,anh dẫn Hoàng đi khắp Sai G̣n há ...Bảo đảm Hoàng sẽ thích và không muốn về đâu ...
Hắn ưu tư :
-Sài G̣n chắc chắn sẽ rất to ,rất đẹp ...nhưng riêng em th́ ...em thấy xă Rạch Dừa là đẹp nhất ...Quê hương là chùm khế ngọt mà anh ...
Anh cười :
-Em tôi hôm nay văn chương cực kỳ luôn ta ...Dĩ nhiên nơi chôn nhau cắt rốn của ḿnh th́ không có nơi nào sánh bằng rồi ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:00 pm | |
| ...Trời chắc cũng không phụ ḷng người nên kỳ thi đó cả 4 người đều đạt kêt quả ngoài sự mong đợi .3 cô giáo đạt loại A ,riêng hắn th́ giựt luôn giải "giáo viên xuất sắc nhất " .Cả xă vui như ngày hội và dĩ nhiên người hănh diện nhất là anh v́ anh là người phụ trách chuyên môn mà ...
Buổi chiều hôm ấy trường tổ chức ăn mừng đến khuya ...Có lẽ v́ quá vui nên anh và hắn uống khá nhiều ,khi đă ngà ngà say hắn từ giă ra về th́ anh níu tay hắn lại nói nhỏ :
-Tối nay Hoàng ở lại với anh đi ...anh có chuyện muốn nói với em đó ...
Phần v́ cũng mệt mơi trong mấy ngày qua và nghĩ đến chặng đường về nhà khá xa trong đêm tối nên hắn gật đầu :
-Dạ ...
Đêm đó ,anh say như chết ...C̣n hắn th́ cảm giác cứ lâng lâng nên nằm bên anh mà hắn không ngủ được .Bỗng hắn giật ḿnh khi nghe tiếng th́ thào của anh :
- Hoàng ơi ...Anh ...yêu ...em ,...Anh ...yêu ...em ...mất ...rồi ... Hắn giật ḿnh ngồi dậy nh́n anh ...Mắt anh nhắm nghiền nhưng miệng th́ vẫn mớ :
-Anh ...yêu ...em ...Hoàng ...ơi ...
Ngồi bó gối nh́n anh ...Tim hắn bỗng đập mạnh ...Điều mà hắn thầm mơ ước từ lâu bây giờ cũng đă đến ...Hắn cũng đă thương anh từ lúc nào rồi ,nhưng làm sao hắn dám ngỏ lời v́ ...
DTLA ...một nỗi sợ hăi khủng khiếp khi hắn bắt đầu thấy mến anh ...rồi thời gian gần gũi với anh càng làm cho hắn lúc nào cũng nghĩ đến chuyện đó ...18 tuổi ,hắn cũng biết chút chút về giới tính của ḿnh khi đọc được những cuốn sách y học nói về giới tính .Hắn mơ mơ màng màng về giới tính của ḿnh nhưng v́ chưa có bạn gái nên hắn cũng yên tâm ...nhưng kể từ khi gặp anh...quen biết anh th́ hắn đă biết ḿnh là ...
Hắn cúi xuống sát mặt anh và đặt vào đôi môi đó một nụ hôn đầu đời ...Anh bỗng choàng tỉnh ,nh́n hắn rồi ấp úng :
-Hoàng ơi ...tại sao ḿnh lại như thế ? Anh...anh ...
(C̣n tiếp )
Hắn gục đầu vào ngực anh ,nói trong tiếng nấc :
-Em ...em cũng không biết tại sao nữa ...nhưng em ...em đă lỡ yêu anh mất rồi ...
Anh đưa tay vuốt nhẹ mái tóc bồng của hắn ...và cũng nghẹn lời :
-Anh sẽ ở lại đây suốt đời ...v́ em...anh sẽ làm tất cả ...nhưng cuộc t́nh ḿnh rồi không biết sẽ về đâu ...
...
Thời gian thấm thoát trôi đi ...Mùa băi trường cũng đến ...Lúc chia tay để về Sai G̣n nghỉ hè ,anh nắm bàn tay hắn run giọng :
-Anh về thăm nhà ít hôm rồi sẽ quay lại ...Em nhớ xin phép Mẹ trước nha ...Vài ngày anh xuống rồi dẫn em đi Đà Lạt chơi ,sau đó về nhà anh ở mấy tháng hè há ?
Hắn gật đầu :
-Em sẽ xin phép ...Mẹ em muốn mời anh về nhà chơi cho biết nhưng em chưa thấy có dịp thuận tiện ...Hy vọng khi anh trở lại ...anh sẽ đến nhà gặp Mẹ em và ở đó chơi nha ...Mẹ em hay nhắc anh hoài đó ...
Anh tỏ vẻ cảm động :
-Anh sẽ ghé nhà em đầu tiên khi trở lại ...Đợi anh nhé ...Tạm biệt em ...
Đưa anh xuống tàu đ̣ về Cà mau ,hắn vẫy tay :
-Anh mau mau trở xuống nha ...Em đợi đó ...
Anh cũng đưa tay vẫy hắn :
-Ừ ...anh hứa mà ...yên tâm đi ...Em ở lại vui vẻ há ...
(C̣n tiếp)
Ít ngày sau ...
Trong lúc hai mẹ con đang ăn cơm chiều th́ hắn thấy anh bước vào nhà .Hắn mừng rỡ ,cuống quưt :
-A ...anh mới xuống à ...Mẹ ơi ,anh Nguyên đến chơi nè .
Trong lúc hắn chạy đến đỡ balô trên vai anh th́ mẹ hắn quay lại nh́n anh .Bà giật ḿnh :
-Cậu ...,cậu là ...?
Anh cúi đầu chào bà rồi trả lời :
-Dạ con là Nguyên ...đồng nghiệp của Hoàng ...hôm nay con mới từ Saig̣n xuống và đến thăm d́ đây .
Bà lẩm bẩm :
-Cậu ở Sài G̣n ...Cậu ở đường nào ? quận mấy ? Ba Mẹ của cậu tên ǵ ?...
Hắn ngạc nhiên v́ thái độ kỳ lạ của mẹ nên lên tiếng :
-Ḱa mẹ ...anh ấy mới vừa tới ,mẹ chưa mời ngồi mà làm ǵ điều tra kỹ thế ?
Hắn nhắc ghế đưa cho anh và nói nhỏ :
-Em xin lỗi ,không hiểu sao khi gặp anh ,mẹ em lại như người mất hồn vậy ?
Anh vẫn giữ nụ cười trên môi và trả lời bà :
-Dạ cháu là con của ông bà Trần .T.T ,từ xưa đến nay vẫn ở đường Kỳ Đồng ,quận 3 ...D́ lúc trước có quen biết với ba mẹ cháu sao ?
Bà mất sắc ,nh́n anh trân trân :
-Cậu là con thứ mấy của ông bà Trần T.T ? ...
Anh hơi ngạc nhiên nhưng vẫn từ tốn :
-Dạ ,cháu là con út ...
Bà khẽ gật gù :
-Phải rồi ,lúc đó h́nh như cậu mới 4-5 tuổi ...Lúc nhỏ ,cậu rất bụ bẫm và dễ thương lắm ...Người anh trai của cậu bây giờ ra sao ? Vẫn mạnh khoẻ ...và đă có người nối dơi chưa ?...
Anh cúi đầu :
-Dạ ,anh của cháu gần 50 tuổi rồi ...Lúc này sức khoẻ của ảnh hơi bị yếu nhưng v́ công việc kinh doanh của gia đ́nh nên anh vẫn phải lo lắng .Các chị của cháu đều đă có gia đ́nh riêng hết ...Anh cháu vẫn sống với chị dâu và hai người từ lâu đă không có con ...
Bà ngắt lời anh :
-Ông Bà Trần T.T ,đường Kỳ Đồng ,quận 3 ...Gia đ́nh danh giá có tiếng tăm ở Sai G̣n mấy mươi năm trước vẫn c̣n ở lại Việt Nam sao ? ...Trời ơi ,vậy mà tôi cứ ngỡ họ đă đi rồi ...
Bà rên rỉ :
-Trái đất này sao lại nhỏ bé đến thế này ? ... Chúa ơi ...
Cả anh và hắn đều hoảng hốt trước những lời nói của bà ...Anh nắm lấy bàn tay khô gầy của bà và hỏi :
-D́ ơi ... Thật ra d́ là ai ...? Tại sao d́ lại biết rơ chuyện gia đ́nh cháu ? ...
Bà kéo vạt áo chậm những giọt nước mắt trên mặt và tức tưởi :
-Tôi ...tôi là người ...giúp việc cho gia đ́nh ấy ...
(C̣n tiếp)
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:00 pm | |
| Sai G̣n vào những năm 68-70 ...
Hai Lài đứng bơ vơ ở góc đường và phân vân không biết phải đi về hướng nào .Thời buổi chiến tranh loạn lạc và v́ bởi không chịu được sự tàn phá của bom đạn nên nàng đă dắt díu mẹ ḿnh lên Sài G̣n t́m cách sống .Từ giă mảnh đất heo hút nơi cuối trời đất Việt ,hai mẹ con đến Sài Gon trong một buổi chiều mưa tầm tă ...Thế nhưng ,khi đă t́m được chỗ bằng ḷng nhận hai mẹ con vào làm th́ chỉ được một thời gian ngắn mẹ nàng v́ tuổi già sức yếu nên đă lâm trọng bệnh rồi qua đời ...Từ đó ,Lài những tưởng sẽ an phận ở chỗ đó làm việc đợi khi đất nước thanh b́nh th́ sẽ trở lại quê nhà ...Nhưng mọi việc đâu có theo ư nàng được bởi v́ buổi tối hôm qua ,ông chủ lợi dụng lúc say rượu đă ṃ xuống giường nàng toan làm bậy .Cũng may v́ lúc đó nàng c̣n thức nên đă la toáng lên và hậu quả là ...hôm nay nàng phải khăn gói ra đường đi t́m một chỗ làm khác ...
Đang định rẽ phải th́ nàng bỗng giựt ḿnh khi nghe có tiếng xe thắng gấp bên cạnh ḿnh :
-Đi không cưng ?
Nàng bỡ ngỡ quay lại và hết hồn khi thấy trên xe là hai người thanh niên có vẻ hung tợn :
-Tôi ,tôi ...không phải là loại gái mà mấy ông t́m ...
Tên ngồi sau yên xe nhếch mép nh́n nàng ,hắn cười nham nhở :
-Hè hè ...Gái quê mới lên Sai G̣n hả ...Đi theo tụi anh cho biết mùi đời nghe em ...
Khi cả hai thằng dựng xe và đến bên cạnh th́ nàng hét lên :
-Đừng đụng vào người tôi ...Bớ ...
Nhưng v́ đoạn đường này quá vắng vẻ nên chẳng có ai nghe tiếng nàng cả .Lài cố gắng vẫy vùng ,cḥi đạp và đến lúc gần như tuyệt vọng th́ nàng bỗng nghe có tiếng xe chạy đến ,nàng thét lớn :
-Cứu ...cứu ...tôi ...với ... và ngă xuống bất tỉnh .
Khi tỉnh lại th́ bên cạnh nàng là một người đàn bà và một người đàn ông đang nh́n nàng lo lắng .Tiếng người đàn ông :
-Cô ...cô tỉnh lại rồi à ?Cô không sao chứ ?
Lài khẽ gật :
-Dạ ,tôi không sao ...bọn nó đâu rồi hả ông ?
Người đàn bà với dáng vẻ sang trọng nh́n nàng :
-Bọn họ thấy chúng tôi đến nên bỏ chạy hết rồi ...Sao cô gan vậy ?Thời buổi này mà dám đi lang thang trên đoạn đường vắng này có một ḿnh vậy ?
Nàng nh́n người đàn bà rồi ấp úng :
-Tôi ...tôi ...đi t́m việc làm ...nhưng từ sáng đến giờ th́ ...
Người đàn bà nh́n nàng chăm chú ...Sau đó bà lên tiếng :
-Thấy cô có vẻ hiền lành ,tử tế .Thôi th́ ,làm ơn phải làm ơn cho trót ...Cô có thế theo chúng tôi về được không ? Bà giúp việc cũng vừa nghỉ hai ngày nay ,tôi cũng đang cần người đây . Nói xong bà ta quay sang người đàn ông :
-Được không ḿnh ?
Người đàn ông nh́n nàng rồi quay sang nói với vợ ḿnh :
-Tuỳ em thôi ...Em th́ lúc nào cũng muốn làm phước để Trời Phật ban cho em một đứa con trai chứ ǵ ?
Người đàn bà đỏ mặt ,nhéo tay chồng :
-Anh thiệt là ...không nghiêm chỉnh chút nào ...
Người đàn ông choàng tay qua vợ và bảo nàng :
-Thôi chúng ta ra xe đi ,cũng đă tối rồi . Xin mời cô ...
(C̣n tiếp)
Thấm thoát cũng đă gần một năm kể từ đêm đó ,Lài trở thành người giúp việc tận tuỵ cho gia đ́nh ân nhân của cô .Gia tộc họ Trần cư ngụ trong một ngôi biệt thự to đùng ngay góc đường Kỳ Đồng lúc nào cũng có khách nườm nượp ghé thăm .Lúc th́ bà con ,ḍng họ ...lúc th́ khách quen biết làm ăn cho nên cứ vài ngày th́ lại có tiệc tùng thâu đêm suốt sáng .Ông Trần T.T quả thật là một thương gia có tài nên danh tiếng vang khắp cả Sài G̣n -Chợ Lớn . Hai vợ chồng đă đưa Lài về hôm đó chính là con trai trưởng và con dâu trong gia đ́nh của ông bà Trần T.T ...
Với địa vị như thế nên trong nhà của ông bà chỉ tính riêng gia nhân thôi th́ cũng trên 10 người .Lài là 1 trong số đó và nhiệm vụ của nàng là quét dọn ,lau chùi nhà cửa và chăm sóc đứa con trai út của ông bà Trần lúc đó khoảng 4-5 tuổi ǵ đó ...Tuy nhiên ,với bản tính siêng năng nên Lài cũng thường xuyên phụ giúp những người khác và thường xuống bếp để nấu ăn tiếp tay với mọi người thành ra chỉ với một thời gian ngắn nàng đă được mọi người trong gia đ́nh họ Trần thương mến ...
Một buổi tối nọ ,lúc chuẩn bị giăng mùng để ngả lưng th́ nàng nghe tiếng D́ Sáu nấu bếp gọi :
-Lài ơi ,Bà với mợ cả kêu cô lên pḥng khách có chuyện ḱa ...
Lài vội vă sửa sang lại áo xống và bước vào nhà trên .Đến pḥng khách th́ nàng nh́n thấy Bà chủ và người đàn bà ân nhân của ḿnh đang ngồi đó và mỉm cười với nàng ...Bà chủ đưa tay ngoắc Lài :
-Lại đây ngồi đi cháu ...
Nàng khúm núm bước lại và ngồi một góc ở bộ ghế salon .Thấy vậy mợ cả bèn kéo tay nàng :
-Ngồi gần lại với chị nè em ...À ,Lài à ...hôm nay Bà và chị có chuyện muốn nhờ em đó .
Nàng cúi đầu :
-Dạ ,xin Bà và mợ cứ nói ...
Bà chủ nh́n Lài rồi lên tiếng :
-Lài à ...chuyện này thật ra vô cùng khó xử với cháu .Chúng tôi thật sự đă hết cách rồi nên hôm nay chỉ c̣n trông đợi vào quyết định của cháu thôi ...
Lài hồi hộp v́ thấy t́nh h́nh có vẻ nghiêm trọng chứ không đơn giản như nàng tưởng .Nh́n Bà chủ rồi nh́n mợ cả ,nhất là mợ cả ...nàng nhận thấy trong đôi mắt đẹp kia đang có một nỗi buồn sâu thẳm .Thoáng chút ngập ngừng nàng ṭ ṃ hỏi :
-Dạ ,nhưng là chuyện ǵ mà bà và mợ lại bảo rằng quyết định nơi con ?
Mợ cả nh́n bà chủ :
-Mẹ à ,thôi mẹ nói với Lài đi ...
Bà chủ nh́n mợ cả thật lâu ...Bà quay lại nói với Lài :
-Chúng tôi muốn xin cháu ...một đứa con !
Lài bất ngờ :
-Dạ thưa bà ...như vậy là sao ? Con không hiểu ư của bà ...
Mợ cả cất giọng u sầu nói với nàng :
-Như cô cũng biết ...gia đ́nh chúng tôi là một gia đ́nh danh giá nên rất xem trọng lễ nghi của ông bà ngày trước ...Anh T.T.L chồng tôi lại là con trai trưởng mà theo tập tục từ ngàn xưa ,chúng tôi bắt buộc phải có con trai để nối dơi tông đường ...Nhưng vô phúc thay , mặc dù chúng tôi đă thành hôn bao nhiêu năm rồi mà đến giờ này tôi vẫn chưa một lần sinh nở ...V́ quá nôn nóng nên tôi đă nhiều lần đi khám Bác sĩ và đến bây giờ th́ tôi hoàn toàn tuyệt vọng khi biết rằng ḿnh không thể nào có con được ...
Bà chủ tiếp lời :
-Vợ chồng nó tuy vậy nhưng lại rất thương yêu nhau ...và chúng tôi lại không muốn cho thằng L cưới vợ lẽ .Nhưng nếu nó không có con trai th́ sẽ mang tội bất hiếu với tổ tiên ông bà ...Cho nên ...
Lài bắt đầu hiểu ra câu chuyện ...Cô lắp bắp :
-Cháu ...cháu ...không bán thân xác của ḿnh đâu ...Xin Bà và mợ hăy chọn một người khác ...Cháu xin phép được ra ngoài .
Khi nàng vừa nhỏm dậy th́ mợ cả đă cúi xuống quỳ dưới chân Lài ,bà van xin :
-Lài ơi ...em đừng đi ...
Bà chủ tiếp tục :
-Cả năm nay ,từ khi cháu bước chân vào nhà này ...Chúng tôi đă để ư từng lời ăn ,tiếng nói và thái độ làm việc của cháu .Chúng tôi nhận thấy tuy rằng cháu ít học nhưng lại rất lễ phép và hiền lành ,cháu lại rất chăm chỉ và được ḷng hầu hết mọi người trong cái nhà này ...Nhưng như vậy th́ chúng lại rất khổ sở khi nói ra điều này với cháu v́ chúng tôi biết dù có cho bao nhiêu tiền đi chăng nữa th́ cháu cũng sẽ không chấp nhận ...Cho nên ,chúng tôi chỉ biết cúi đầu cầu xin cháu hăy làm phước giúp chúng tôi ...v́ chỉ có cháu là người mà chúng tôi bằng ḷng mà thôi ...
Nói xong ,bà định quỳ xuống ...Lài hoảng hốt ,cô kêu lên :
-Bà ơi ...xin bà đừng làm vậy ...mợ ơi ...mợ đứng lên đi mợ ...
Mợ cả lắc đầu khóc tức tưởi :
-Tôi sẽ không đứng lên chỉ trừ khi nào cô đồng ư ...Lài ơi ,xin em hăy nghĩ t́nh nghĩa ngày xưa mà giúp tôi đi em ...Lài ơi ,tôi van xin em ...tôi lạy em ...hăy giúp tôi ...
Lài đau đớn ...ngày xưa ,trong đêm đó nếu không có vợ chồng mợ cả th́ biết đâu giờ này nàng đă ...Mợ cả đă đánh trúng vào yếu điểm của nàng khi nhắc đến ơn nghĩa ngày trước ...Lài rơi nước mắt ,nghẹn ngào :
-Vâng ...con xin bằng ḷng ...
Ngoài kia ,trời bỗng nhiên nỗi cơn giông ...sấm chớp liên hồi ...như báo hiệu một mùa mưa băo sắp đến ...
(C̣n tiếp)
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:01 pm | |
| Sau khi bàn tính với nhau một cách bí mật v́ biết rằng nếu nói ra th́ ông T.T.L sẽ phản đối .Vào một ngày nọ ,khi căn biệt thự của Trần gia lại chuẩn bị mở tiệc để tiếp đón những vị khách quí th́ mợ cả th́ thầm vào tai Lài :
-Đêm nay ,cậu cả bắt buộc sẽ phải tiếp đón những vị khách này và thế nào cũng say khướt mà thôi ...Cơ hội cho chị em ḿnh đă đến rồi đó Lài ơi ...
Nàng cố nở nụ cười cho mợ cả vui ḷng ,nhưng trong ḷng th́ héo hắt :
-Dạ ,em sẽ cố gắng giúp mợ và bà tṛn ước nguyện...Mợ yên tâm .
Mợ cả liếc nàng :
-Ḱa Lài ,đă bảo lúc nào chỉ có hai người th́ cứ gọi tôi là chị được rồi ...Sao Lài mau quên quá vậy ?
Nàng cười buồn :
-Em quen xưng hô như vậy rồi ...Dù sao em cũng là tôi tớ trong nhà ...Em phải biết phận ḿnh chứ ?
Bà T.T.L nhăn mặt :
-Lài thiệt là ...ừ ,thôi sao cũng được ...miễn là Lài đừng nghĩ tôi là người địa vị th́ tôi vui rồi ...
Đúng như dự đoán ...đêm đó ông T.T.L say mèm .Khi mọi người từ giă ra về hết th́ mợ cả đưa nàng vào pḥng của vợ chồng bà sau khi đă lấy bộ đồ ngủ của ḿnh thay cho Lài .Bà căn dặn :
-Lài nhớ đừng lên tiếng nghe ...nếu không th́ bị lộ tẩy đó ...Cơ hội ngàn năm có một thôi ...em đừng để chị và bà thất vọng nhé ...
Nói xong ,bà bước ra khỏi pḥng và nhẹ nhàng khép cửa lại ...Nằm một ḿnh trong căn pḥng sang trọng sực nức mùi thơm mà Lài run bần bật ...Nàng nghĩ đến tương lai của ḿnh và cuộc sống hiện tại mà rơi nước mắt ...Định mệnh sao lại quá nghiệt ngă với nàng như vậy ? sao lại tạo cho nàng một hoàn cảnh quá trớ trêu ?..Nàng lại nghĩ đến cậu cả ,ông thật sự đối xử tốt với nàng .Đôi lúc ông cũng hỏi thăm nàng vài câu và thường đùa rằng sẽ t́m được người đàng hoàng cho nàng trao thân gửi phận để được yên ổn về sau .Chưa bao giờ ông tỏ ra sàm sỡ chọc ghẹo nàng như ông chủ trước cả .Nhưng mà bây giờ th́ ...không biết sau khi phát giác được sự việc này th́ ông có kinh tởm nàng không ? Ông chắc sẽ nghĩ nàng tham tiền mà chấp nhận việc làm này ...chứ ông làm sao mà biết v́ một chữ ơn mà nàng đành hy sinh đời con gái ...
Đang suy nghĩ miên man th́ cậu cả bước vào pḥng ,cả người ông nực nồng men rượu .Ông lè nhè :
-Ḿnh ơi ...anh mệt quá ...
Ông lảo đảo bước tới giường và ngă xuống ,nàng hoảng hốt ngồi bật dậy ...Ông nhíu mày nh́n nàng rồi nhắm nghiền đôi mắt ...Nàng vừa đưa tay định đỡ ông nằm ngay ngắn th́ bất chợt bàn tay của ông choàng qua người nàng .Theo phản ứng tự nhiên nàng định la lên nhưng sực nhớ lại công việc của ḿnh nên im lặng và run lẩy bẩy trong ṿng tay ông .Ông đưa bàn tay mơn man trên cơ thể nàng và cất tiếng rên rỉ :
-Em ơi ,hôm nay sao em có vẻ khác thế ? ...Em đẹp lắm ...Anh yêu em ...măi măi ...
Lài cố bặm môi để ngăn tiếng nấc ...Trước mắt nàng bây giờ và một vùng đêm đen tăm tối bao la ...
(C̣n tiếp)
Nửa đêm Lài bỗng giựt ḿnh mở mắt v́ đèn đă bật sáng chói loá trong pḥng .Nàng lồm cồm ngồi dậy th́ thấy ông T.T.L đang ngồi hút thuốc ở bàn trang điểm và trố mắt nh́n nàng .Ông quay mặt đi rồi bảo :
-Cô mặc quần áo vào ...rồi nghe tôi hỏi .
Lài chạy vào pḥng tắm mặc lại bộ đồ bà ba của ḿnh rồi rón rén bước ra ngồi ở góc giường .Ông T.T.L gằn giọng :
-Ai chủ mưu câu chuyện này ,cô nói đi ? Họ cho cô bao nhiêu tiền ? Tôi không ngờ bề ngoài có vẻ nết na chân thật nhưng bên trong của cô lại bỉ ổi đến như vậy ? V́ tiền mà cô có thể bán rẻ phẩm giá của ḿnh hay sao ? Cô nói đi ...nói !
Lài bật khóc :
-Cậu tha lỗi cho em ...thật sự th́ em rất cần tiền ...em cần tiền nên mới làm như vậy ...cậu ơi ...
Cậu cả đứng lên ,khi ông ta định đưa bàn tay đánh Lài th́ cánh cửa bật mở .Bà chủ và mợ cả bước vào .Mợ cả chạy đến ôm Lài vào ḷng ,bà trợn mắt nh́n chồng :
-Ạnh định làm lớn chuyện à ? Tại sao lại muốn đánh cô ấy ?
Ông T.T.L quắc mắt nh́n vợ :
-Vậy là em...có phải em sắp xếp việc này không ?
Lúc này bà chủ mới lên tiếng :
-Chính mẹ là người chủ mưu đây .Bây giờ con muốn làm ǵ mẹ th́ làm đi ...Vợ mày và con Lài chỉ làm theo lệnh của tao thôi ...
Cậu cả buông người xuống ghế ,hai tay ôm lấy đầu :
-Trời ơi ,mẹ ơi ...sao mẹ lại làm vậy chứ ? Con đâu có xem chuyện này là quan trọng đâu ?
Bà chủ nh́n ông không chớp mắt :
-Nhưng mẹ lại xem là quan trọng ...Tội không có con đễ nối dơi là tội bất hiếu lớn nhất trong đời ...Lẽ nào con không nhận ra điều đó ?
-Nhưng dùng tiền mua thân xác một người con gái để phục vụ cho mục đích của ḿnh như vậy ,mẹ không thấy quá tàn nhẫn hay sao ?
Bà chủ khẽ lắc đầu :
-Mẹ hứa sẽ không để Lài chịu thiệt tḥi ...Cho dù không được danh chính ngôn thuận như người ta nhưng mẹ và vợ con bảo đảm cho nó có một cuộc sống an nhàn về sau ...Có điều ...sau khi sinh nở th́ ...Lài phải để đứa con lại đây và ra đi ...để sau này đứa bé lớn lên ,nó sẽ chỉ biết vợ con là mẹ nó mà thôi ...
-Nhưng nếu Lài chỉ sinh con gái ...không lẽ mẹ bắt cô ấy là cái máy đẻ khi nào sinh được con trai mới thôi sao ?
Bà chủ cau mày :
-Con gái mẹ cũng bắt ...v́ đó cũng là máu mủ của Trần gia ...nhưng mẹ tin cô ấy sẽ có con trai ...Mẹ đă xem tướng tá của Lài trước khi quyết định ...mẹ nhất định sẽ có cháu nội với bất cứ giá nào ...Hiện tại con có nói như thế nào th́ mọi chuyện cũng đă an bài hết rồi ...Lài đă thất thân với con ,bây giờ con muốn trả lại đời con gái cho cô ấy cũng không được nữa ...Hăy nghe lời mẹ đi con ...
Ông T.T.L nh́n Lài ...ông đau đớn :
-Trời ơi ...Lài ơi ,cô thật khờ dại ...
(C̣n tiếp)
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:01 pm | |
| Cuối cùng rồi cậu cả cùng phải cúi đầu chấp nhận theo sự sắp xếp của mẹ ḿnh ...Kế từ đó ,Lài được mợ cả cho nàng ở pḥng kế bên pḥng của vợ chồng bà (v́ giữ thể diện cho gia đ́nh nên họ bắt Lài khi tất cả mọi người đều đi ngủ hết th́ nàng mới được vào đó ) .Thời gian đầu v́ nôn nóng để đạt được mục đích nên mợ cả luôn bắt chồng phải qua bên pḥng của Lài mà ngủ .Lúc đầu th́ ông T.T.L có vẻ ngượng ngập v́ không quen với cái kiểu như vậy ...nhưng rồi thời gian đă làm cho hai người càng quen hơi bén tiếng và mỗi lúc càng quyến luyến nhau hơn .Ông L là một người đàn ông lịch lăm ,trí thức và rất hiền lành th́ làm sao mà nàng không cảm mến cho được .Những lúc nằm trong ṿng tay tŕu mến của ông ,nàng thường hay vuốt sóng mũi cao của ông và thầm th́ :
-Em muốn có một đứa con với cậu ...để sau này khi nó lớn lên ,nó cũng có cái mũi cao ,có vầng trán rộng như cậu vậy đó ...Cậu có thích không ?
Ông L nhéo tai nàng :
-Em cứ gọi anh là cậu hoài vậy ? Một ngày cũng là chồng vợ ...Anh không thích cái kiểu xưng hô như vậy đâu ?
Nàng mắc cở đỏ mặt :
-Em ...em ...
Ông khuyến khích Lài :
-Gọi anh đi ...
Lài run giọng :
-Anh ...
Ông khoái chí cười và đưa tay thọt lét nàng ...Lài nhột quá nên nàng la lớn :
-Á ...nhột quá ...Em không giỡn đâu á ...
Nói xong nàng vụt ngồi dậy ,chạy đi ...Ông L chạy theo và không khó khăn lắm th́ ông đă bắt được Lài .Ông ôm nàng trong ṿng tay và cúi xuống hôn trên môi .Lài cười khúc khích :
-Anh làm em nhột quá ...
Vừa lúc đó cánh cửa bật mở ...Trước mặt hai người là mợ cả .Bà ta nh́n Lài bằng ánh mắt khó chiu :
-Khuya rồi ...có rững mỡ th́ cũng vừa thôi chứ ? Cô định không cho tôi ngủ yên được sao ?
Ông L đứng chết trân ...c̣n Lài th́ cúi đầu ,lí nhí :
- Em ...em...em xin lỗi mợ ....
Bà lắc đầu ...rồi vội vàng xô cánh cửa pḥng một cái " rầm " ...Tiếng bước chân của bà mỗi lúc càng xa dần ...Lài run sợ ,nàng chợt nghĩ đến thân phận bọt bèo của ḿnh mà chua xót .Ở góc bàn ,ông T cũng đau đớn đưa tay ôm lấy đầu ...
(C̣n tiếp )
Một buổi trưa nọ ,lúc chuẩn bị vào pḥng khách để lau chùi th́ Lài bỗng sững lại v́ nghe có tiếng của bà chủ và mợ cả đang nói về nàng .Lài đứng khép vào góc tường ,nàng nghe tiếng bà chủ :
-Đă ba tháng rồi ,con có thấy con Lài có dấu hiệu ǵ chưa ?
Tiếng mợ cả :
-Con chưa thấy ǵ hết mẹ à ...nhưng anh L th́ càng ngày càng đeo dính nó như sam vậy ...
Bà chủ bật cười :
-Ghen hả ? ...Lúc đầu cũng do con đề nghị mà ? Con không thể trách mẹ đó nhé ...
Tiếng mợ cả sụt sùi :
-Con đâu có ngờ là ảnh mê nó đến như vậy ? Ớt nào mà ớt chẳng cay hả mẹ ? ...Mẹ à ...hay là ḿnh đuổi con Lài đi ,t́m đứa nào xấu xấu một chút cũng được ...chứ con Lài th́ con thấy từ ngày nó có hơi đàn ông bỗng nhiên trẻ đẹp ra ...
Bà chủ im lặng một lúc rồi lên tiếng :
-Thằng L nó là con của mẹ ...mẹ biết tính t́nh của nó mà ...Sẽ không có người thứ hai nào ngoài con Lài đâu con à ...Con sợ mất chồng ư ? ...Yên tâm ,c̣n có mẹ bên cạnh mà ...Con là con dâu do mẹ đứng ra cưới hỏi đàng hoàng ...C̣n con Lài th́ ...bất quá ...chỉ là kẻ qua đường thôi ...Khi nào nó sinh nở xong xuôi ,mẹ sẽ cho nó một số tiền và đuổi nó về quê ...Nó là gái quê mùa ...Đỉa th́ làm sao đeo chân hạc được hả con dâu cưng của mẹ ...
Mợ cả khóc nấc lên :
-Nhưng trên ba tháng rồi mà nó có động tĩnh ǵ đâu ...Đêm nào cũng đú đỡn với anh L đến khuya ,con ở sát bên làm sao con kéo dài thời gian chịu đựng này nỗi ...Chắc có ngày con cũng tự tử quách cho rồi để không nghe được những lời t́nh tứ của ảnh dành cho con Lài ...con nói thiệt đó ...huhuhu...
Lài rụng rời khi nghe được những lời của mợ cả ...Phải rồi ,dù muốn dù không th́ nàng cũng chính là nguyên nhân làm cho hạnh phúc của họ không được trọn vẹn ...Nàng tủi thân khi nghe họ ví von xem nàng chỉ là kẻ qua đường ,một công cụ để họ tuỳ nghi sử dụng ...và khi đă xong trách nhiệm th́ họ sẵn sàng đẩy nàng ra đường mà không một chút xót thương ...Nàng nh́n xuống bụng ḿnh ,đă mấy tháng rồi mà nàng cũng chẳng thấy có ǵ khác lạ trong người ,Lài thầm nghĩ :
-Hay là ḿnh bị vô sinh ...Trời ơi ,nếu như thế th́ trước sau ǵ ḿnh cũng phải ra đi khỏi căn nhà này mà thôi ...
Một ư nghĩ chợt loé lên trong đầu nàng ...Lài cố giữ b́nh tĩnh như không có chuyện ǵ và xuống bếp phụ giúp D́ Sáu nấu ăn như mọi ngày .Đêm đó ,khi mọi người đă ngủ say th́ nàng lại đến pḥng dành cho ḿnh .Khi vừa bước vào và chưa kịp mở đèn th́ nàng đă bị ôm chặt và một giọng nói êm đềm vang bên tai :
- Anh nhớ em lắm ,sau hôm nay khuya quá em mới vào pḥng ?
Nàng nói nhỏ v́ sợ ở bên kia mợ cả nghe :
-Em bận dọn dẹp tiếp D́ Sáu ,hôm nay D́ ấy bị mệt ...
Ông T.T.L d́u nàng đến giường ...Đêm đó ,nàng oằn người dâng hiến cho ông với cả sức lực đang độ tuổi thanh xuân của ḿnh...Khi xong xuôi ,thấy nàng ứa nước mắt ,ông ngạc nhiên :
-Sao em lại khóc ? Trong nhà ai ăn hiếp em à ?
Nàng lắc đầu ,chồm người hôn lên gương mặt tuấn tú của ông :
-Không ,em thật hạnh phúc khi ở bên anh ...Em chỉ sợ sau này ...
Ông đưa hai tay nâng khuôn mặt đẫm lệ của nàng và nh́n không chớp mắt :
-Sau này là như thế nào ? Anh không để cho em rời xa ḿnh đâu ...Em yên ḷng ,đừng nghĩ vớ vẫn nữa ...
Ông đỡ nàng nằm xuống ,đặt lên trán Lài một nụ hôn và th́ thầm :
-Em ngủ đi ...ngủ đi nhé ...Anh hứa sẽ bảo bọc cho em suốt cuộc đời này ...
Một lát sau ,ông đă ngủ say ...Lài rón rén bước ra khỏi pḥng ,nàng quay lại nh́n ông lần cuối rồi nuốt lệ quay lưng ...
Trong đêm đó ...có một cô gái lặng lẽ rời bỏ Sài G̣n ...Cô ra đi cũng trong đêm mưa gió băo bùng mà không biết rằng trong người ḿnh một giọt máu đang tượng h́nh ....Lúc đó cũng vào mùa thu ...bầu trời giăng đầy mưa băo ...
(C̣n tiếp )
Trời đă tối ...
Bà Hai Lài đă ngưng câu chuyện từ lúc nào mà hắn và Thầy Nguyên vẫn c̣n há hốc miệng ...Lát sau ,hắn nghe giọng của Thầy Nguyên không c̣n b́nh tỉnh nữa :
-Như vậy ...th́ cháu ...à không ,như vậy th́ em với Hoàng là ...
Bà Hai trả lời :
-Thằng Hoàng nó là con của Anh Hai em ...và là ...cháu kêu em bằng Chú Út đó Nguyên ...
Nước mắt của hắn tuôn ra tự lúc nào ...Hắn nh́n anh ,anh nh́n hắn ...Bỗng nhiên anh thét lớn :
-Trời ơi ...không thể như thế được ...Không thể ....
Anh đứng lên ,quay lưng bỏ chạy ...Hắn bàng hoàng vừa chạy theo vừa la lớn :
-Anh ...Chú Út ơi ...đừng chạy ...Đứng lại đi ,đứng lại đi ...C.h.ú ...Ú .t ...ơ .i ....
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:02 pm | |
| Hắn rượt theo chú trong đêm tối mà trong ḷng th́ đang rối bời v́ câu chuyện của người xưa ...Đến khúc quanh vấp phải một vật chắn ngang hắn té nhào và chỉ kịp thét lên :
-A aa'a ' á ....
Trong lúc hắn nằm ôm bụng rên rỉ v́ đau th́ Chú Út quay đầu trở lại ...Đến bên hắn ,chú cúi xuống nắm lấy bàn tay của hắn mà gương mặt th́ đầy nước mắt :
-Em ...,à không ...Hoàng ,cháu có đau không ?
Hắn nắm lấy bàn tay của chú mà rên rỉ :
-Anh ...Chú ơi ...con phải làm sao đây ? Chú nói đi ...
Đôi mắt của chú h́nh như đă mất đi nét tinh anh ngày nào ,chú nh́n nó như người mất hồn ...miệng lẩm bẩm :
-Làm sao ? làm sao đây ?...Trời ơi ...tôi là một kẻ khốn nạn nhất trên đời này ...Tại sao tôi lại trôi dạt xuống mảnh đất này làm ǵ chứ ?
Hắn gượng ngồi dậy ...ôm lấy chú của ḿnh và khóc :
-Chú ơi ...nếu mà như vầy th́ tại sao ngày trước lúc đi săn ...chú không bắn vào trái tim con cho rồi đi ...Con muốn chết ...con muốn chết ...Hăy để cho con chết đi ...
Hắn chợt nghĩ đến cây súng c̣n gửi ở pḥng chú trong trường tiểu học ...hắn đứng dậy và chạy về hướng đó .H́nh như biết được ư nghĩ của hắn ,chú kinh hoàng hét lớn :
-Hoàng ơi ...không ...không ! ...
(C̣n tiếp)
Khi hắn chạy đến khu tập thể dành cho giáo viên th́ chú cũng vừa đuổi kịp ...Chú thở hổn hển và nói bằng giọng đứt quăng :
-H.o.à .n.g ...đ.i.ê .n ...r.ồ .i ...s.a .o...?
Hăn' ũ rũ như xác chết ...không nói được lời nào .Chú rút ch́a khoá mở cửa và d́u hắn vào pḥng ...Hai người ngồi hai góc ...im lặng chẳng ai mở miệng nói với ai ...mà bây giờ có nói th́ cũng chẳng biết phải nói ǵ bây giờ ?Khi thấy đêm đă gần tàn ,chú mới đến gần hắn đang ngồi ở góc giường và lên tiếng :
-Gần sáng rồi ,Hoàng nằm ngủ đi ...
Đỡ hắn nằm xuống giường ,chú giăng mùng đuổi muỗi cho hắn xong th́ chui ra ,lặng lẽ ngồi ở góc bàn và đốt thuốc liên tục ...Hắn lờ đờ đưa mắt nh́n chú rồi mệt mơi nằm thiếp đi ...
...Khi hắn tỉnh giấc th́ mặt trời đă rọi qua cửa sổ .Hắn lồm cồm ngồi dậy nh́n quanh quất th́ không thấy chú ở đâu cả .Bước xuống giường định chạy ra ngoài t́m chú th́ hắn giật ḿnh khi thấy một tấm giấy ở trên bàn ...Hắn cầm lên và nhận ra nét chữ của chú :
"...Hoàng của chú ...
Sau một đêm thức trắng ,chú suy nghĩ rất nhiều ...Có lẽ chú không c̣n tiếp tục dạy học ở đây nữa ,chú đă viết một lá đơn xin nghỉ ,nhờ cháu đưa cho Chị Lan dùm và nhắn lời xin lỗi của chú đến Chú Năm chủ tịch xă ...
Hoàng thương mến của chú ! Chỉ trong phút giây ngắn ngủi mà cuộc đời của chú cháu ḿnh đă khác .Chú rất vui v́ Trần gia cuối cùng rồi cũng có một đứa cháu đích tôn mặc dù niềm vui đó không trọn vẹn ...Phải rồi ,làm sao mà trọn vẹn cho được v́ trong lúc cả gia đ́nh ḿnh sống trong cảnh giàu sang nhung lụa th́ ở nơi vùng đất mũi xa xôi này lại có một đứa cháu lưu lạc sống trong cảnh đời bần hàn ,cơ cực ...
Khi biết ḿnh là một người DTLA th́ chú đă cố gắng sống giản dị và trầm lặng ...Chú hoang mang ,chú sợ sệt, lo âu ...và v́ vậy nên chú đă xin được đi xa đế t́m quên trong công việc .Hỡi ơi ,lần đầu tiên biết yêu th́ chú lại yêu đúa cháu ruột của ḿnh ...Chú là một người khốn nạn nhất trên đời ...Trời ơi ,tại sao thượng đế đối xử với chú quá tàn nhẫn như thế ? Hay là Trần gia làm quá nhiều điều ác nên bây giờ chú phải trả ?...
Chú không thể viết được nữa ...Đầu óc chú bây giờ rối tung lên hết rồi ...Bây giờ cũng gần 4h sáng ...chú phải ra bến tàu cho kịp chuyến đầu tiên về Cà Mau ...
...Hoàng ở lại b́nh an nha ...Chú phải đi rồi ...Vĩnh biệt cháu ! ".
Hắn buông lá thư xuống ... thẩn thờ nh́n lên bầu trời ...Xa xa ,có một chú chim đang bay ...một ḿnh trơ trọi giữa bầu trời xanh bao la ...
| |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:02 pm | |
| Một tháng sau ...
Lúc đi ngoài vườn làm cỏ và khi bước vào nhà th́ hắn trố mắt v́ trong nhà đang có rất nhiều người .Nh́n những phục sức sang trọng của họ th́ hắn đoán chắc là dân Sài G̣n ...Quả đúng như vậy ,mọi người đưa mắt nh́n hắn và trong lúc hắn ngơ ngác không biết xưng hô như thế nào th́ mẹ từ nhà sau bưng nước bước ra .Thấy hắn ,mẹ lên tiếng :
-Mẹ định ra vườn kêu con vô ...Con lại đây ...
Bà chỉ tay từng người và giới thiệu :
-Đây là Bà Nội của con ...đây là Cô Tư ,Cô Sáu ,Cô Bảy ,Cô Tám và ...đưa mắt nh́n người đàn ông năy giờ vẫn chăm chú nh́n hắn ,bà ngập ngừng :
-C̣n người này là ...ba ruột của con ...
Hắn lùi lại góc nhà ...Người đàn ông đứng lên ,bước lại gần hắn ...Đôi mắt của ông nh́n hắn tha thiết ,ông đưa hai tay ra :
-Ba nè con ...
Hắn nhào tới ông với gương mặt đầy nước mắt :
-Ba ơi ...
Ôm nó vào ḷng ,ông thủ thỉ :
-Tội nghiệp con tôi ...
Bà Nội ,mẹ hắn và các cô đều sụt sùi ...Giây phút xúc động qua đi ...Bà Nội trách mẹ :
-Lài à ,sao con lại làm như vậy chứ ? Con biết là ta đâu có đối xử tệ với con. Thế nhưng con lại để cháu ta sống nghèo túng ,ăn học không đến nơi đến chốn ǵ hết...Con để cho đứa cháu đích tôn của Trần gia sống cô đơn ở cái xứ khỉ ho c̣ gáy như thế này sao ? ...Cũng may là thằng Út nó t́m được nếu không th́ cháu ta sẽ sống khổ sở như thế này măi à ? Con ...con thiệt tệ .
Mẹ hắn cúi đầu :
-Con ...con xin lỗi bà ...Lúc rời khỏi Sai G̣n ...con cũng không biết ḿnh đă có thai ...
Bà Nội nhăn mặt :
-Giờ này mà con c̣n kêu ta là bà nữa ư ? ...
Ba xoa đầu hắn và nói với Bà :
-Mẹ à ,mới gặp lại cháu nội mà mẹ cứ trách móc vợ con hoài thế ?Thôi được rồi ,mọi chuyện đâu c̣n có đó mà ...Ngày mai chúng ta đưa Lài và thằng Hoàng về Sài G̣n rồi tính ...
Hắn lắp bắp :
-Về ...Sài G̣n ... con phải về Sài G̣n sao ?
(C̣n tiếp )
Buổi chiều ,khi đưa ba đi ra ngoài vườn chơi ,hắn hỏi :
-Sao chú Út không xuống vậy ba ?
Ông nh́n hắn rồi bảo :
-Chú Út con đang làm thủ tục du học nước ngoài ,v́ làm gấp nên cũng khá tốn kém ...Có lẽ tuần sau th́ chú ấy sang Mỹ ...Không hiểu tại sao khi trở lại Sài G̣n và tuyên bố là sẽ đi du học th́ chú Út con như người khùng vậy ...Ở dưới này nó có thất t́nh cô bé nào không con ?
Hắn lắc đầu :
-Dạ ...con không biết ...nhưng chú Út đi Mỹ trong thời gian bao lâu hả ba ?
Ba hắn buồn buồn :
-Chú ấy tuyên bố sẽ lập nghiệp bên đó luôn và không hứa ngày trở lại ...Ông nội và ba không đồng ư th́ chú lấy lư do là bây giờ đă t́m được con rồi nên gia tài ,sản nghiệp của Trần gia đă có người quản lư ...Chú nói là chú không thích nghề kinh doanh nên đừng ai ép buộc chú ...Ông nội và ba cũng hết cách ...
Hắn than thầm : Trời ơi ...Chú đă tránh mặt không muốn gặp lại con nữa sao ? Chú ra đi bỏ lại nơi nầy bao nhiêu là kỷ niệm ...Con làm sao mà quên được những h́nh ảnh đó hả chú ?...
Trời lại bắt đầu chuyển mưa ,hắn muốn gào lên : Mưa ơi ...hăy mưa cho thật to ...hăy nỗi lên giông băo đi ...hăy cuốn đi nỗi sầu này trong ḷng tôi mưa ơi ...
Ba lên tiếng :
-Vào nhà đi con ...
(C̣n tiếp )
Lúc phụ mẹ làm gà để đăi mọi người th́ mẹ nói với hắn :
-Hoàng à ,con có muốn về Sài G̣n không ? Mọi người sẽ rất cưng con ...con sẽ được tiếp tục học Đại học và có một cuộc sống sung sướng đó ...
Hắn nh́n mẹ :
-Tại sao mẹ lại nói vậy ? Chẳng lẽ mẹ không theo mọi người về Sài G̣n sao ?
Bà lắc đầu :
-Má lớn vẫn đang sống với ba con ...Mẹ làm sao mà về ở chung được ?Mẹ không muốn chuyện cũ lại tiếp tục tái diễn ...Mấy năm nay .mẹ cố gắng lo cho con ăn học v́ mẹ nghĩ một ngày nào đó ...lá rụng về cội,ba con sẽ không trách mẹ . Có điều mẹ luôn ân hận là mẹ đă không đủ sức để lo lắng cho con một cuộc sống tốt đẹp hơn ...Bây giờ con đă có Ông nội ,bà nội ...ba con và cả các cô nữa ...th́ mẹ vui ḷng rồi ...
Hắn bực ḿnh :
-Nếu mẹ không đi th́ con cũng sẽ không về Sài G̣n đâu ...Thây kệ họ ,họ đă coi mẹ như người hầu th́ con không tôn trọng họ đâu ...Con cũng sẽ không đi ...
Bà bỏ cây nhíp nhổ lông gà xuống ,nh́n hắn :
-Dù sao con cũng là máu mủ của Trần gia ...mẹ không thể để con sống cực khổ như vầy hoài được ...Con đừng làm mẹ khó xử với Bà Nội ...với ba con ...
Hắn cương quyết :
-Con nhất định rồi ...tối nay con sẽ nói chuyện với mọi người ...
(C̣n tiếp)
Đêm ấy ,Bà nội vuốt tóc hắn cười hể hả :
-Không ngờ cháu bà lại đẹp trai quá chừng ...Giống hệt cha mầy hồi đó ...
Hắn mơ màng nghĩ đến những lời bàn tán của các cô giáo trong trường mà lúc trước v́ vô t́nh nên hắn không để ư :
-Ê bà ,nh́n kỹ sao tui thấy Thầy Nguyên với Thầy Hoàng có nét giống nhau đó nha ...
-Ừa ,tui cũng thấy vậy ...nhưng đôi mắt của Thầy Nguyên buồn hơn ...
Bà lên tiếng cắt ngang ḍng suy nghĩ của hắn :
-Sáng mai theo bà về Sài G̣n nghe con ...Rồi tiếp tục đi học lại .Sự nghiệp của Trần gia sau này là do con nắm giữ đó ...
Hắn đưa mắt nh́n Bà nội ,nh́n ba ...nh́n các cô rồi quay sang mẹ đang run rẩy đứng dựa góc nhà :
-Thưa bà ...thưa ba ...thưa các cô ...xin hăy cho con một thời gian nữa ...chuyện xảy ra đột ngột như thế này ,con không thích ứng kịp ...Bao nhiêu năm nay ,con là một thằng bé không có cha ...và chỉ có mẹ là người nuôi nấng cho con nên người ,mẹ cũng là người lúc nào cũng bên cạnh chăm sóc cho con từng miếng ăn ,từng giấc ngủ ...Lo lắng ,an ủi vỗ về những khi con trái gió trở trời và gặp chuyện khó khăn trong đời ...Bây giờ con không thế ham giàu mà bỏ mặc mẹ con một ḿnh thui thủi trong lúc tuổi đă về chiều ...
Mọi ngươi` kinh ngạc nh́n hắn ...Ba suy nghĩ một chút rồi bảo hắn :
-Mẹ con cũng là người đầu ấp tay gối của ba ...Ba đâu có thể để cho mẹ con sống thiếu thốn nữa ...nhưng vấn đề đưa mẹ con theo th́ ...
Bà nội ngắt lời :
-Dù sao ,má lớn của con cũng là người danh chính ngôn thuận ...Luật pháp lại không cho phép cưới hai vợ ...Nhưng nếu để má con cam phận làm người không có chức danh ǵ th́ bà và ba con cảm thấy khó xử ...Con hăy nghĩ đến hoàn cảnh của Trần gia mà suy nghĩ kỹ nghe con ...
Mẹ hắn bây giờ mới lên tiếng :
-Bà và ba con nói đúng ...Con hăy v́ sự nghiệp của Trần gia mà nghe lời Bà đi con ...Mẹ c̣n khoẻ mà ,mẹ tự lo cho ḿnh được ...Rồi ruộng nương ,mồ mả ông bà ở đây nữa ...mẹ làm sao có thể bỏ tất cả mà đi theo con được ? ...
Hắn nhào tới quỳ xuống chân bà khóc nức nở :
-Không ...con không đi đâu hết ...Con đă ở với mẹ đến bây giờ th́ sau này và măi măi cũng thế ...Mẹ ơi ,đừng xua đuổi con ...Mẹ ơi ....
(C̣n tiếp)
*** | |
| | | taydomusic Nông Dân Tích Cực
Tổng số bài gửi : 526 Age : 41 Đến từ : Cần Thơ yêu dấu Nghề Nghiệp : Ăn chơi - Đàn địt - Hút chích Top/Bot : Âm nhạc Kinh Nghiệm : Registration date : 03/10/2008
| Tiêu đề: Re: Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân Wed Oct 15, 2008 5:02 pm | |
| ...Ngoài trời ,mưa đă tạnh từ lâu .Tiếng hát Thanh Lam cũng đă ngưng tự năy giờ .Chàng đau đớn nghĩ thầm :
-15 năm ...Mới đó mà đă 15 năm rồi ư ? ...ḿnh đă ngoài 30 rồi ...Bây giờ chú Út cũng gần 40 tuổi ...Không biết ở nước ngoài chú sống có vui vẻ không ? Mùa thu Cali chắc sẽ đẹp và nên thơ hơn ở nơi này nhiều lắm ...Ở nơi đó mưa có dai dẳng như ở mảnh đất này và có khi nào nh́n mưa rơi qua khung cửa mà chú chạnh ḷng nhớ đến cái xă Rạch Dừa của ngày xưa không ? ...Ừ mà bây giờ chú cũng đă trở lại Việt Nam rồi ...Người đă ra đi có thể trở lại ...Vết thương ngày nào có thể liền da ...Vết thương trên da thịt của con đă lành từ lâu nhưng vết thương ḷng th́ măi măi sẽ vẫn c̣n đó chú ơi ...
Sau khi dùng đủ mọi cách mà hắn vẫn không lay chuyển ư định th́ mọi người đành phải chấp nhận .Lúc chia tay để trở về Sài G̣n ,ba đă nắm tay hắn và căn dặn :
-Con nhớ suy nghĩ và quyết định sớm nhé ...Ông nội cũng sắp gần đất xa trời rồi ,ba th́ sức khoẻ cũng không được tốt ...Con đừng đế Ông Bà đau buồn nghe Hoàng .
Hắn cúi mặt :
-Dạ ...con sẽ suy nghĩ lại .Ba và mọi người đừng trách con ...Con muốn được sống bên mẹ một thời gian nữa ...
Thế là từ đó chàng và mẹ tiếp tục sống yên ổn ở cái xă Rạch Dừa hiền hoà này .Thỉnh thoảng các cô có xuống thăm và cho tiền nhưng mẹ chàng đều từ chối ...Thời gian rồi cũng phôi pha ,riết rồi họ cũng không dám nhắc đến lời hứa của chàng là sẽ trở lại Sai G̣n để nhận trách nhiệm cai quản sự nghiệp của Trần gia nữa .Nhưng ...buổi chiều hôm qua th́ ...khi ở trường về th́ mẹ chàng đưa một lá thư và nói :
-Thư của ba con ...h́nh như có chuyện rồi con à ...
(C̣n tiếp )
Nội dung trong thư ba báo tin cho chàng hay là ông nội đang bệnh nặng không biết sẽ qua đời vào lúc nào .Trong thư ba mong chàng mau lên Sai G̣n để ông nội có vài lời trăng trối ,và ba cũng cho biết là Chú Út cũng đă về trong tuần qua để chuẩn bị đại sự cho ông . Rạng sáng hôm sau ,hai mẹ con chàng lên đường .Khi đến Sài G̣n th́ mới biết là ông đă mất vào chiều ngày hôm qua ... Sau khi tổ chức tang lễ xong xuôi th́ cả gia đ́nh họp mặt để đọc di chúc của ông .Trong di chúc ông căn dặn phải giữ ǵn và phát triển Công Ty và Chú Út hoặc chàng, một trong hai người phải giữ trọng trách đó .Chú Út lên tiếng : -Tôi đă có sự nghiệp bên Mỹ nên xin để quyền cai quản lại cho Hoàng .Hoàng c̣n trẻ ,chắc chắn sẽ làm được . Trước áp lực của mọi người ...chàng đành phải gật đầu ưng thuận v́ dù muốn hoặc không th́ chàng cũng đă thất hứa với ba suốt 15 năm qua rồi .Ba bây giờ đă quá già ,không c̣n đủ sức lực để lo lắng mọi việc của công ty nữa ...Chàng đưa mắt nh́n chú : Tóc đă có vài sợi bạc ...thời gian đă không chừa một ai ... Trước ngày lên đường trở về Mỹ ,chú đă cho chàng biết một sự thật : th́ ra bấy lâu nay chú đă dấu mọi người .Chú sang Mỹ không học về kinh doanh mà học ...đạo .Chú đă quyết tâm dâng trọn đời ḿnh cho Chúa và vài năm nữa là chú sẽ được thụ phong linh mục .Chú nói : -Chú muốn đền tội mà ḿnh đă gây ra ...Tuổi đời ngày một lớn th́ chú càng nhận ra rằng :Tất cả rồi cũng sẽ trở về cát bụi mà thôi ...Chú bây giờ suốt ngày chỉ đọc kinh cầu nguyện ,ăn năn sám hối chuyện ḿnh đă làm ngày trước ...Hoàng đă trưởng thành rồi ...cũng nên cưới vợ cho ba mẹ được yên hưởng tuổi già ...Hăy quên mọi chuyện lúc trước đi nghe Hoàng ... Chàng im lặng nh́n chú mà không trả lời ... ...Hôm sau ,đưa chú ra sân bay ...trở về nhà th́ trời bỗng chuyển mưa to .Chàng ngồi trong pḥng của chú ,mắt thẩn thờ nh́n ra cửa sổ ngắm mưa rơi ...Chàng lại lẩm bẩm một ḿnh : -Lại một mùa thu nữa đi qua trong mưa băo ...Chú ơi ,chú khuyên con hăy quên đi quá khứ .Con cũng biết thế nhưng chú ơi mọi việc khác con CÓ THỂ quên đi nhưng những kỷ niệm ở xă Rạch Dừa ngày ấy th́ con KHÔNG THỂ nào quên được đâu ...Chú ơi ... HẾT ... PC : Xin nhạc sĩ Phó Đức Phương lượng thứ v́ đă sử dụng bài hát " KHÔNG THỂ và CÓ THỂ '' trong câu chuyện này . NTL .
| |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân | |
| |
| | | | Mùa thu trong mưa - Nguyễn Thành Luân | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |
|