mẫu Bình Minh: Gần 5 năm bước vào nghề, tôi cảm thấy rằng số lượng người mẫu nam hiện nay ít hơn nhiều so với người mẫu nữ. Họ cũng có phần "yếu thế" hơn các bạn nữ trên sàn diễn. Ngoài những nguyên nhân về nhu cầu xã hội không nhiều dành cho người mẫu nam thì chỉ số hình thể chưa thật xuất sắc cũng là mặt hạn chế của họ. Đến nay vẫn có quá ít gương mặt nam người mẫu ấn tượng.
Thiết nghĩ, nếu như chúng ta có nhiều cuộc thi dành cho người mẫu nam (như
cuộc thi Manhunt sắp tới chẳng hạn) thì sẽ tìm ra được nhiều gương mặt mới, ấn tượng cho sàn diễn. Thu nhập cho người mẫu hiện cũng quá thấp, nếu như tiết kiệm lắm mới có thể đủ trang trải cuộc sống. Lúc này đây, người mẫu chúng tôi bắt buộc phải có thêm nghề tay trái mới mong an tâm lo cho tương lai của mình. Mong muốn của chúng tôi là người mẫu dù nam hay nữ phải được công nhận là một nghề. Bên cạnh đó, mơ ước của tôi cũng như bạn bè đồng nghiệp là có được nhiều sô diễn dành cho nam để phát huy khả năng của mình.
Người mẫu Thế Tâm: Thật sự người mẫu nam vẫn rất cần trên sàn diễn thời trang, nhưng thực tế họ không thể hoạt động mạnh và nhiều như người mẫu nữ. 8 năm bước vào lĩnh vực này, tôi cảm nhận rằng có lẽ nguyên nhân là do nhu cầu xã hội và nền công nghiệp thời trang nước nhà vẫn chưa thật sự đặt nặng vai trò và mức độ quan trọng của người mẫu nam. Cát-xê thấp, chưa tương xứng với công sức hoặc là ít hơn nữ chưa phải là lý do làm chúng tôi nản lòng không muốn tiếp tục với nghề, mà là do cách nhìn về công việc người mẫu chưa thật sự nghiêm túc.
Nếu như công việc chúng tôi được công nhận và chấp nhận một cách đàng hoàng trong xã hội thì thật tuyệt vời. Tôi hy vọng thế hệ chúng tôi và cả thế hệ trẻ sau này biết nhìn nhận công việc của mình một cách khắt khe hơn cũng như luôn được mọi người nhìn nhận công sức và vai trò của người mẫu nam.
Giải vàng Siêu mẫu Việt Nam Lê Hải Anh: Từ khi trở thành siêu mẫu đến nay, quả thực tôi có nhận thêm nhiều sô diễn hơn,nhưng mà là ở các lĩnh vực khác như quảng cáo, đóng phim, còn về vai trò người mẫu mà tôi tham gia đã 8 năm nay vẫn như thế. Trong một năm đoạt giải, tôi chỉ diễn được 1-2 sô dành cho người mẫu nam phía Bắc.
Ban đầu tôi bước vào nghề người mẫu như một cuộc dạo chơi để biết thêm khả năng của mình. Tuy nhiên, càng bước vào thì tôi càng đam mê và đến nay tôi rất tâm huyết với vai trò là người mẫu của mình. Song, nhìn lại thực tế thì quả thật quá buồn. Cả TP HCM nơi tôi quyết định lập nghiệp và Hà Nội dường như quá ít đất để người mẫu nam hoạt động. Đôi khi chúng tôi lại bị làm nền cho các bạn nữ thì quả thật hơi bất công. Vì thiếu sô diễn nên chúng tôi buộc phải đi làm thêm.
Hiện nay tôi đang kinh doanh về lĩnh vực trang sức (tên Lola) để lo cho tương lai. Nếu như chỉ trông chờ vào thu nhập ở vai trò là người mẫu thì không đủ. Cát-xê đi diễn chỉ giúp tôi trang trải học hành và các khoản chi phí lặt vặt.